Hắn đưa nàng hết cao trào này đến cao trào khác, tựa như từng đợt sóng mãnh liệt không ngừng ập đến.
Cảm giác gần như tràn đầy, từng nhịp vang lên như kích thích thêm tinh thần chiến đấu anh dũng, giống như hắn đã có sách lược sẵn sàng.
Dù phần hạ thân đã căng tức, hắn vẫn không ngừng khiêu khích, cho đến khi nàng run rẩy mất tự chủ mới chịu dừng lại.
Khi rút lui, trên đôi môi mỏng của hắn vẫn vương lại chút dịch ngọt.
Ngay trước mặt Mộ Vũ Miên, hắn thản nhiên dùng lưỡi liếm đi, vẻ mặt đầy ung dung nhưng mang theo một chút tà khí khó cưỡng.
Mộ Vũ Miên nửa nằm mềm nhũn trên giường, mỗi khi bắp đùi khẽ động liền run rẩy dữ dội.
Cơ thể nàng vẫn chưa hoàn toàn thoát khỏi những cảm giác mãnh liệt vừa qua, khiến nàng tràn ngập cảm giác trống trải khó diễn tả, lại thêm phần e thẹn khi phải đối diện với hắn.
Tiêu Thừa nhẹ nhàng ôm lấy nàng, những ngón tay dài từ từ len lỏi qua lớp váy còn hơi xộc xệch, thành thạo tìm đến nơi vừa trải qua cơn sóng tình.
Hắn khẽ tiến vào dễ dàng nhờ những mật dịch ngọt ngào còn sót lại.
“Ân… hừ… A…” Khi cơ thể đã chìm vào cảm giác phong phú, không còn chút kháng cự nào với sự đắm chìm này.
Lớp thịt mềm bên trong như tự động ôm lấy từng ngón tay của hắn, vô thức co thắt nhè nhẹ, đáp lại từng chuyển động.
Tiêu Thừa khẽ thở dài, mắt nhắm lại, cố gắng áp chế ngọn lửa trong lòng.
Liếc nhìn sang bên, thấy đôi mắt Mộ Vũ Miên ngấn nước, hắn bỗng nhiên ép nàng nửa nằm nửa ngả trên chiếc bàn thấp.
Ngón tay phải nhẹ nhàng chạm vào chút nước hoa đỏ tươi, từng nét vẽ chạm khẽ trên đôi vai trần.
Bàn tay hắn không dừng lại, tiếp tục những chuyển động chậm rãi bên dưới làn váy, khéo léo lướt qua từng điểm nhạy cảm, cho đến khi ngón tay hắn cảm nhận được một dòng mật ngọt trong suốt khẽ tràn ra, phủ đầy đầu ngón tay hắn.
Trên bờ vai trắng nõn của nàng, một đóa hoa đào hiện lên sống động như thật.
Tiêu Thừa cởi nữa quần, bàn tay đầy dính nhớp loát động côn thịt thô to, đỡ lấy vòng eo nhỏ mềm mại của nàng, động thân tiến vào.
"A… Ân… Sâu quá a… A…”
Y phục của mỹ nhân phân nửa đã bị cởi ra, nàng nằm trên chiếc bàn thấp, thân trên uốn cong, từng đợt chuyển động từ phía sau khiến nàng không thể cựa quậy.
Cánh tay nàng vô tình quét qua bàn cờ đã sắp phân thắng bại, làm những quân cờ lăn ra, phát ra âm thanh lạch cạch.
“Ah...!Biểu ca, nhẹ một chút...!A...!a…”
Tiêu Thừa đã kìm nén suốt một thời gian dài, nay dục vọng vừa khơi dậy thì khó có thể ngừng lại.
Hắn mạnh mẽ đưa đẩy vật lửa nóng, từng chút một kéo nàng về phía mép chiếc bàn thấp, rồi tiếp tục hướng về phía giường, tạo nên những âm thanh khẽ vang lên trong không gian.