Có Anh Thật Tốt


Cô và Mạc Tử nhanh chóng xuống dưới lầu, thấy Mạc Kiên đã thay bộ quần áo trên người.

Hắn mặc một chiếc quần vải màu đen, chọn chiếc áo trắng.

Đôi mắt không mang bất kỳ sự áp bức nào cho đối phương, khuôn mặt đúng kiểu phương Đông, đặc biệt chỉ cần cười một cái là đủ làm các em say nắng rồi, quá phù hợp với hình tượng nam thần áo trắng.

Lách người nhẹ nhàng mở cửa cho Giang Y Linh và Mạc Tử vào trong, bản thân thì ngồi phía trước.

Mạc Tử khinh thường từ trong mắt, bĩu môi nói “ Thì ra anh chỉ áp tải em đi, chứ không phải đưa em đi hả.”
Hắn không thèm quay lại nhìn chỉ đáp :” Nhà có tài xế mà không dùng thì thuê người ta làm gì? Em tính bảo anh cướp miếng cơm của người khác sao”
“ Mù đường thì có, lại còn bày đặt lý lẽ, cha mẹ cho anh đi ăn học về để lý lẽ với em gái mình sao”
Hai anh em này cứ hở cái là cãi nhau, có vẻ bát tự không hợp rồi.

Giang Y Linh thấy hai anh em không có ý định dừng lại cô mới bất lịch sự chen giữa câu chuyện của họ

“ Mạc Tử, anh cậu có ý tốt đưa chúng ta đi mua sắm, thăm quan lại nơi này thì cứ nhận.

Lát nữa cậu thích mua gì thì mua, đừng bực bội ”
Thấy Y Linh lên tiếng Mạc Kiên nói ngay :” Thấy chưa, cô bé nói đúng đó, lát nữa anh đưa em đi mua sắm, người làm anh như anh sẽ cho em quẹt thẻ, quẹt đến lúc nào em mệt thì thôi.”
Mạc Tử lên tiếng : “Cô ấy tên Giang Y Linh, người ta có tên mà anh không kêu”
Mạc Kiến phản bác :” Bạn em còn chưa giới thiệu với anh, làm sao anh biết được chứ, trách anh sao”
Không hợp liền cãi, bó tay thật mà.

Nhưng Mạc Tử không lâu sau liền vứt ông anh mình ngay sau đầu, vì sao, vì trên đường có vô số quảng cáo thương hiệu đều do Tiểu bé con của cô đóng.

Lần trước contert tại nước A đúng ngày mà Mạc Quân Ngôn chọn nên Mạc Tử phải ngậm ngùi xem trên Ipap, tuy không vui nhưng không làm gì được, ai bảo đó là ôn thần vạn năm chứ.

Đến trung tâm thương mại, Giang Y Linh chợt nhận ra đây là sản nghiệp nhà họ Giang, ông cô mới mở rộng thêm rất nhiều các hoạt động kinh doanh, lấn sang khá nhiều mảng.


Đây là những gì Mạc Kiên cung cấp, dù nhà họ Mạc không kinh doanh về mảng này nhưng Giang gia là gia tộc như thế nào chứ, đương nhiên họ luôn phải để tâm đến.

Mạc lão gia và Giang lão gia có giao tình với nhau, còn như thế nào thì Mạc Kiên không rõ.

Nơi này rất lớn, Mạc Tử chỉ quan tâm đến các Thương hiệu có Tiểu bé con của cô, còn cái khác mặc kệ.

Tới khu quần áo cho nam, đây là thương hiệu nổi tiếng nhất trong nước : JM
“ Xin chào, xin hỏi hai người muốn mua đồ cho ai vậy ạ.

Nếu là mua cho bạn trai thì chỗ bên em có rất nhiều mẫu mới ra mắt, lần này ra mắt...bla bla”
Giang Y Linh mặc kệ người bán hàng chạy ra chỗ khu cà vạt, nhìn đi nhìn lại.

Cô đang tìm một cái cà vạt cho ông nội, cô tính rồi, chắc khoảng hai ngày nữa cô sẽ về nhà chào ông.

Mà về thì phải có quà, kiếm tiền bên nước A cũng không phải là dễ dàng, cô chỉ đủ tiền mua được chiếc cà vạt này thôi, nhìn tiền trong thẻ cô bị quẹt hết, đau lòng một hồi.




Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận