Sau ngày 20 tháng giêng âm lịch, trường khai giảng, Thần Hi lại chọn về đó ở.
Vai diễn của cô trong đoàn làm phim của Mao đạo diễn chỉ còn lại một số khâu hoàn thiện nên cô không cần phải đi theo đoàn, chỉ cần có thể đi qua kịp thời để bù đắp cho các cảnh quay.
"Tỷ tỷ." Nam chính số một Trần Thần gọi Thần Hi.
Anh chỉ vào trà sữa trong tay, cười rạng rỡ: "Biết tỷ nên nên đã đặt biệt gọi."
Trần Thần sải bước đi tới, cái chân bị bong gân đã lành hẳn.
Từ khi anh đơn phương nhận Thần Hi là tỷ tỷ, anh liền hoàn toàn coi mình như em trai.
Ngoài tính cách tốt, Trần Thần còn có kỹ năng chuyên môn tốt, Thần Hi đã giới thiệu anh ấy cho Tô Giang sau khi hỏi về thời gian anh kết thúc hợp đồng.
Tuy nhiên, Tô Giang sẵn sàng ký hợp đồng với anh không phải vì nể mặt của Thần Hi cùng Lê Chỉ, mà đơn giản vì tiềm năng phát triển, kỹ năng diễn xuất của anh.
Thần Hi nhớ tới Tô Giang đã gửi cho mình một tin nhắn trong hai ngày Tết Nguyên đán:
[Đời này ta không thể bồi dưỡng ảnh hậu giống như Tô Lâm, nhưng nếu có thể bồi dưỡng ảnh đế cũng không tồi. ]
Tô Giang cảm thấy thực lực diễn xuất của Trần Thần khá tốt, một con lừa bướng bỉnh không muốn xào CP, không muốn nổi tiếng bằng tai tiếng.
Thần Hi nhìn thấy cô chủ động gọi Tô Lâm, đang ngồi trên sô pha với vẻ mặt gợn sóng dành cho CP, "Này~~~"
Khúc Đàm nhìn thấy nổi hết da gà.
Tô Lâm trong miệng Tô Giang là người đại diện của hai vị ảnh Thẩm Lê Thư và An Dung Dung.
Nghe tin đồn rằng mối quan hệ giữa Tô Lâm và Tô Giang có chút khí ranh tị.
Ngụy hóa trang, ngụy tỷ muội, cùng ngành, thực sự là kích thích tương ái tương sát.
"Tô Giang nơi đó thế nào a?" Thần Hi nhướng mày nhận trà sữa, hưởng thụ sự phục vụ của em trai.
Trần Thần đưa cho Thần Hi chiếc ghế lười mà anh ấy đang tựa, di chuyển một tấm chiếu nhỏ, ngồi xổm ở bên cạnh Thần Hi, "Đặt biệt tốt, cảm giác rất..."
Anh ấy suy nghĩ một lúc mới suy nghĩ ra câu từ có thể hình dung, "Ah, rất sạch sẽ."
Dưới Tô Giang không có gì lun tung rối loạn sự, bầu không khí cũng không hỗn loạn, phần lớn đều đang làm việc cho sự nghiệp của mình, không có nhiều kế hoạch nghề nghiệp.
Nghe nói là do trước đó có một vụ bê bối liên quan đến một nghệ sĩ đóng vai yêu quái, Tô Giang đã xử lý một cách tàn nhẫn, hiện tại thì ổn rồi.
Chỉ sau khi Trần Thần bước chân vào ngành, anh mới biết rằng có rất nhiều đại diện trong ngành chịu trách nhiệm giới thiệu.
Điều đó không hẳn là đúng, chỉ là để nghệ sĩ dưới quyền mình uống rượu, hát hò mà thôi.
Chơi cởi mở hơn.
Trần Thần nhìn Thần Hi và nói: "Tỷ, tôi thấy công ty của Tô Giang tỷ rất tốt, chị có muốn ký hợp đồng hay không?"
Một cặp:" Em trai đã tìm được cách dọn đường cho mình rồi." Đây là biểu hiện.
Thần Hi cười nói: "Em vừa mới đến vài ngày, đã làm phản rồi, học được cách thuyết phục tỷ của Tô Giang rồi sao"
"Không không không, em sao dám." Trần Thần nói: "Em đề cử tỷ chỉ là bởi vì em cảm thấy tốt."
"Tỷ sẽ không ký ~" Thần Hi từ chối không chút do dự.
Trần Thần ban đầu bối rối tại sao Thần Hi không ký hợp đồng với một công ty môi giới, nhưng sau đó anh nghĩ về lai lịch của đại tiểu thư mọi chuyện đã trở nên rõ ràng.
Đây không phải là điều mà một nhân vật nhỏ trong giới như anh phải lo lắng.
Hơn nữa, bố cô cũng làm nghề này, sao cô lại phải dựa vào người ngoài?
Thực ra không phải vậy.
Thần Hi không có ý định ký với một công ty đại điện nào để tìm người quản lý.
Nếu muốn miêu tả thì Thần Hi cảm thấy mình giống như một diễn viên không phải nhân viên trong làng giải trí.
Có vai thì diễn, không có vai thì cũng không vội tìm.
Thần Hi không kể chi tiết cho Trần Thần, về nhà sau khi hoàn thành việc quay phim trên phim trường.
Hôm nay đại tiểu thư được nghỉ, hiếm hoi không phải đi làm.
Việc đầu tiên Thần Hi làm khi quay lại là đưa hương vị trà sữa còn sót lại vào miệng.
"Nó có ngọt không?"
Lê Chỉ bị Thần Hi ép vào ghế sofa, mỉm cười nói: "Rất ngọt."
Ở nhà cô thường không trang điểm, cũng quen để mặt mộc, tùy ý buộc mái tóc dài thướt tha thành kiểu đuôi ngựa hình quả táo sau gáy, toát ra vẻ có phần lười biếng.
Đôi môi hơi hồng không hề tô son của Lê Chỉ sau nụ hôn nồng cháy đã bị nhiệt độ của Thần Hi nhuộm đỏ.
"Đoàn phim thế nào rồi?" Lê Chỉ đóng sách lại, hỏi cô.
"Như mọi khi, Mao đạo diễn vẫn rất tức giận, mắng người một cách hung hãn," Thần Hi cởi áo len chuẩn bị thay bộ đồ ngủ, cười khúc khích nói với Lê Chỉ: "Nhưng không tìm được cơ hội mắng em, em đã cố gắng vượt qua ông ấy!"
Giọng điệu của cô luôn đầy tự hào.
Lê Chỉ dùng ngón tay vặn xoắn trang sách, dùng đầu ngón tay nhẹ nhàng xoa xoa tờ giấy, ngập ngừng nói: "Thiến Thiến, em thật sự không tính đến việc ký hợp đồng với công ty sao?"
Với một công ty đại diện và một đội ngũ, cùng với hoạt động , sẽ có thể rất nhanh nổi tiếng.
Ngày nay, những diễn viên nổi tiếng qua tác phẩm cũng không ít, phải nói là quá ít.
Thần Hi trực tiếp cởi chiếc áo sơ mi đáy lông vũ màu đen chữ V, để lộ vòng eo trắng nõn, áo lót ren màu đỏ, "Không ký, muốn dành thời gian cho vợ của em~"
Lông mi của Lê Chỉ dường như bị đốt cháy, hơi rung lên.
Cô bước tới, kéo rèm sẫm màu lại, tùy ý co đôi chân dài nửa ngồi lên cửa sổ lồi, mím môi nhẹ nhàng nói: "Chị có thể dành thời gian để ở bên em nhiều hơn."
Lê Chỉ sợ Thần Hi sau này sẽ hối hận, không ra mắt nổi tiếng trong những năm tươi đẹp nhất.
Thần Hi dùng tay trái cởi nút áo ngực, dùng ngón trỏ mở chiếc áo ngực ren màu đỏ ném xuống đất, khoanh tay che vùng bikini của mình rồi đi về phía Lê Chỉ.
Hơi thở của Lê Chỉ trở nên dồn dập, ánh mắt rơi xuống nơi bị Thần Hi che khuất, cô cảm thấy mỗi bước đi của mình đều giống như bước nhẹ lên đỉnh trái tim.
"Vậy chị có thể giống như bây giờ lúc nào gọi cũng có mặt không?"
Giống như một con mèo hoang nhỏ trong nắng sớm, cô dùng hai tay ôm lấy cửa sổ lồi, ôm lấy đại tiểu thư trong lòng bàn tay, ngước nhìn cô từ dưới lên nói một cách duyên dáng: "Em nổi tiếng sẽ bị rất nhiều người thích á."
Lê Chỉ mím môi.
Thần Hi liếm môi dưới, "Em sẽ quay cảnh hôn, giường chiếu——"
Lê Chỉ quay đầu che miệng cô lại, đặt tay lên phần lưng dưới mịn màng, kéo Thần Hi vào lòng, hôn sâu hơn.
Lê Chỉ không biết Thần Hi có quay những cảnh này hay không, nhưng cô biết rằng cô chắc chắn sẽ ghen tị.
Bây giờ chỉ nghĩ đến điều đó thôi cũng khiến cô cảm thấy chua chát.
Lê Chỉ nhẹ nhàng cắn môi dưới của Thần Hi, rũ mi xuống, nhỏ giọng nói: "Chị sẽ không xem."
Cô không thể cản trở sự phát triển sự nghiệp của Thần Hi vì sự ích kỷ của bản thân.
Thần Hi mỉm cười vòng tay qua cổ Lê Chỉ, ngồi vào lòng cô: "Bảo bối ngốc, sự nghiệp đối với em không quan trọng như vậy."
Cô không muốn phải giữ bí mật ngay cả khi sau này đi đến cửa hàng thú cưng với đại tiểu thư.
Cô không muốn trái vải ngọt của mình lại chua như hủ giấm tỏi.
Thần Hi cười nói: "Em có chuyện quan trọng hơn việc nổi tiếng."
Điều quan trọng nhất là "Em sẽ không bao giờ hối hận về những lựa chọn của mình".
Thần Hi nhẹ nhàng hôn lên tai Lê Chỉ, "Vợ~~, em không muốn làm công chúa của mọi người, em chỉ muốn làm Thiến Thiến của chị."
Mũi Lê Chỉ có chút nóng, cô nghiêng đầu hôn lên cổ Thần Hi, trầm giọng ngâm nga.
Thần Hi từng muốn trở thành một ngôi sao lớn để cho LV hay gì đó, nhưng sự kiêu ngạo, lộng lẫy trên khuôn mặt không thể so sánh với nụ hôn nồng nàn của Lê Chỉ.
Thần Hi có sự lựa chọn nghề nghiệp của riêng mình.
Cô có thể đi trên con đường của diễn viên, nắm tay Lê Chỉ, thưởng ngoạn phong cảnh, thay vì giấu Lê Chỉ ở phía sau và đứng trên đầu ngọn đèn chiếu sáng.
Tất cả những gì có thể nói là cô không đủ tham vọng.
Hôm nay nói ra, ít nhất đại tiểu thư cũng sẽ không có nút thắt trong lòng, cảm thấy mình đã hy sinh rất nhiều vì cô ấy.
Thần Hi không bận rộn với sự nghiệp, thời gian rảnh rỗi cô tham gia các lớp diễn xuất nâng cao hoặc đến trường nộp luận văn.
Lão sư phụ đạo cũng hy vọng rằng Thần Hi có thể ở lại trường sau khi tốt nghiệp.
Thần Hi nghĩ nghĩ, cũng không có lập tức cự tuyệt.
Cô không bận rộn với công việc ở trường, chưa kể cô đã học ở Đại học C gần bảy năm, cảm thấy thân thuộc hơn cả quê hương của mình.
Nếu không muốn trở thành ngôi sao lớn, cô có thể cân nhắc việc trở thành lão sư phụ đạo.
Nửa năm trôi qua như vậy, cùng thời điểm Thần Hi tốt nghiệp khóa thứ hai kết thúc, bộ phim truyền hình cổ trang đầu tiên cô đóng trong kỳ nghỉ hè cũng được phát hành.
Bởi vì là một tác phẩm lớn, đầu tư lớn nên các diễn viên được chọn đều là những diễn viên có tài, nam chính tuy có một số khuyết điểm về tính cách nhưng ít nhất nam diễn viên có ngoại hình và vóc dáng đẹp, còn nữ chính Thanh Nhiên cũng phù hợp với hình tượng của nữ nhân vật chính.
Sau khi bộ phim được phát sóng, Thành Nhiên đã trở nên khá nổi tiếng, nằm trong top tìm kiếm thịnh hành hàng ngày.
Dù có khả năng được hãng phim và ê-kíp nhưng cô ấy vẫn có thể đáp ứng được sự mong đợi, kỹ năng diễn xuất và vẻ đẹp của cô ấy luôn được lên mạng.
Cô ấy được coi là một hiện tượng mới cùng Thần Hi đã trở nên nổi tiếng hơn một chút nhờ bộ phim này.
Thần Hi không ngờ rằng không phải chương trình này đã khiến cô thực sự nổi tiếng mà là do một trang sở hữu về cặp đôi bách hợp UP lên.
Cô đã tạo ra một ranh giới bách hợp giữa công chúa kiêu ngạo do Thần Hi thủ vai và nữ chính Thanh Nhiên, nam chính trở thành nhân vật phản diện chia cắt hai người!
Đoạn video đang thịnh hành trên mạng và các bình luận đều nói rằng "nước máy có mùi thơm quá".
Khi Thanh Nhiên gọi cô đến ăn mừng, Thần Hi đang ăn lẩu với Lê Chỉ ở nhà.
Hai người đang ăn nồi lẩu uyên ương, bên phía Thần Hi chứa nhiều mỡ và ớt cay, còn bên Lê Chỉ trông giống như một món súp trong suốt chỉ có hai miếng hành lá nổi lên trong đó.
Lê Chỉ tình cờ nhìn thấy ghi chú liên lạc trên điện thoại di động là "Thanh Nhiên", Lê Chỉ ngẩng đầu nhìn Thần Hi.
Chuyện gì đang xảy ra với vẻ mặt quyến rũ đó vậy?
"Đã lâu rồi chúng ta không liên lạc với nhau."
Thần Hi vô cùng vô tư, cô nghĩ tới nghĩ lui: "Có lẽ là để chúc mừng em được lọt vào hot search."
Chỉ trong một giờ, tài khoản weibo của cô đã thu hút hàng trăm nghìn người theo dõi.
Thần Hi đưa tay dùng khăn giấy lau tay, để cô nghe điện thoại, lại nhìn thấy Lê Chỉ đột nhiên đưa cho cô vài con tôm.
"Cảm ơn vợ~!"
Đôi môi nóng bỏng của Thần Hi hôn lên Lê Chỉ.
"Nguội lại ăn sẽ không ngon." Lê Chỉ đặt thìa xuống.
Thần Hi nghi ngờ nhìn cô.
Lệ Chi chậm rãi lấy khăn giấy ra, dùng đầu ngón tay lau, sau đó cầm điện thoại di động của Thần Hi đến trước mặt Thần Hi: "Em ăn đi, chị sẽ giúp em xử lí công việc."
Khá lắm, giao lưu xã hội nhưng từ trong miệng cô ấy lại trở thành công việc?
Thần Hi chết lặng, bật cười sau khi nhận ra điều đó.
Dưới gầm bàn, cô dùng ngón chân nhẹ nhàng đá vào ngón chân Lê Chỉ, trầm giọng nói: "Hủ dấm chua."
Lê Chỉ quay người rời khỏi cô, trực tiếp kết nối cuộc gọi.
"Way, Thiến Thiến" Thanh Nhiên nhẹ nhàng gọi.
Thực ra cô khá do dự, bởi vì hôm nay có một chương trình muốn lợi dụng sự nổi tiếng của hot search của bách hợp nên đã gửi lời mời đến người đại diện mời cô xuất hiện trong chương trình.
Phí xuất hiện đối phương đưa ra không thấp, nhưng điều kiện nhất quyết là Thần Hi phải đi cùng cô.
Họ nói rằng điều này có hiệu quả.
Vấn đề là Thần Hi không có người quản lí hay công ty đại diện nào, đối phương cũng không có được số điện thoại cá nhân của Thần Hi, nghe nói Thanh Nhiên và Thần Hi quan hệ rất tốt, cho nên muốn cô thử gửi thiệp mời.
Thanh Nhiên vẫn hy vọng được tham gia chương trình cùng Thần Hi, vì nó có thể mang lại sự nổi tiếng cùng tiền bạc, đồng thời cô cũng có thể gặp Thần Hi.
Cô rất lo lắng khi có cuộc gọi đến, nhưng cô cảm thấy nhẹ nhõm khi cuộc gọi được trả lời.
Thanh Nhiên đang định đưa ra lời mời thì nghe thấy trong điện thoại có một giọng nói nhẹ nhàng vang lên: "Wuay?"
Lê, Lê tổng!
Giọng nói trong trẻo và lạnh lùng đặc biệt dễ nhận biết.
Thanh Nhiên cho là mình nhìn lầm, liền quay lại nhìn xem.
Đó thực sự là số điện thoại di động của Thần Hi, cùng số với ID WeChat của cô ấy.
Thì ra người trả lời điện thoại chính là Lê Chỉ.
Thanh Nhiên lại căng thẳng: "Xin chào, Lê tổng, đây là số điện thoại di động của Thần Hi à? Tôi có một số việc liên quan đến công việc muốn gặp cô ấy."
Sở dĩ Thần Hi không ra ngoài làm việc, có lẽ là vì Lê tổng quá ghen, không muốn đi.
Nếu nói với cô ấy rằng cô đang muốn xào CP bách hợp cho buổi diễn, Lê tổng chắc chắn sẽ không vui.
Cho dù đây là lời từ chối thì Thần Hi cũng nên tự mình nói ra.
Thần Hi có lẽ tự do, không nên là con chim hoàng yến bị Lê Chỉ nuôi nhốt.
Lê Chỉ nhướng mi nhìn người đối diện đang nhai tôm với đôi má phồng lên, trong mắt hiện lên nụ cười: "Ừ, là của Thần Hi."
Cô giơ ngón tay chỉ vào dầu cay trên miệng Thần Hi, nhẹ giọng nói: "Thiến Thiến đang ăn cơm, không tiện bắt máy, tôi mở loa ngoài, cô nói cô ấy có thể nghe thấy."
Thần Hi phối hợp nuốt xuống đồ ăn, nói: "Tôi nghe được, cứ nói đi."
Thanh Nhiên đột nhiên không nói được.
Ánh mắt Lê Chỉ rơi vào chiếc nhẫn trên ngón đeo nhẫn bên trái của Thần Hi, "Có chuyện gì thì cứ nói với tôi"
Cô nói với vẻ có chút khoe khoang: "Lịcy trình của vợ tôi, tôi thường xuyên giúp cô ấy quản lý."
Tác giả có lời muốn nói: Nhật ký ngày cưới
Lê Chỉ: Kế hoạch trọng điệm---"vợ tôi."
Cảm ơn các bạn rất nhiều vì đã ủng hộ. Tôi sẽ tiếp tục làm việc chăm chỉ.