Úc Thiến mang thai.
Chuyện này không thể qua được cặp mắt của Khâu Dung vì dù gì bà cũng là người từng trải, khi phát hiện tim bà hẫng đi một nhịp, sắc mặt nhất thời khó coi.
Gọi con vào phòng, Khâu Dung không vòng vo hỏi,"Thiến Thiến, đứa bé trong bụng là của ai ?"
Úc Thiến vén những sợi tóc cản trở tầm mắt, đáp "Tạ Sở.
"
"Cái gì?" Khâu Dung đinh ninh mình nghe lầm, hỏi lại "Con nói của ai ?"
Úc Thiến mặt không đổi sắc, lặp lại một lần,"Mẹ, đứa nhỏ này là của Tạ Sở.
"
Hết đường nghi ngờ, lồng ngực Khâu Dung phập phồng kịch liệt, bà nhìn con gái,"Con ngốc hay hồ đồ vậy hả ?"
Úc Thiến rất bình tĩnh,"Con rất tỉnh táo.
"
"Mẹ thấy con điên rồi !" Khâu Dung đi qua đi lại,"Tạ Sở gì đó đâu? Thái độ của cậu ta thế nào?"
Úc Thiến nói,"Anh ấy không biết.
"
Khâu Dung không nói nên lời, đỏ mắt, nửa ngày, đẩu môi nói,"Tại sao con cứ hành hạ bản thân mình vậy chứ?"
Tại sao? Úc Thiến trong lòng thở dài, đáy mắt một mảnh lạnh lẽo.
Đơn giản chính là không buông bỏ được.
Cô không cam tâm nhìn thấy Tạ Sở sống thoải mái, nói quên liền quên không còn một mảnh giáp.
Khâu Dung cả người phát run,"Con còn chưa quên được nó nữa.
" Đã bao nhiêu năm rồi, sao còn không thể bước qua cái hố đó chứ!
"Mẹ, con sắp bốn mươi tuổi rồi.
" Úc Thiến qua vỗ nhẹ lưng bà,"Con biết mình muốn cái gì.
"
"Đồ ngốc như con thì biết cái gì? Con cứ cắm rể ở cái thằng Tạ Sở đó không chịu bước ra.
" Khâu Dung đẩy cô ra, thực tế không dùng bao nhiêu lực,"Con ra ngoài đi.
"
Úc Thiến muốn nói gì, trong dạ dày khó chịu, cô nhịn xuống cơn nôn mửa, xoay người ra ngoài, đóng cửa lại.
Khâu Dung kể với Úc Thành Đức, bởi vì sớm muộn gì ông cũng sẽ biết thôi.
"Nó còn nói gì nữa?" Úc Thành Đức cầm chén trà gõ gõ trên mặt bàn,"Khâu Dung , bà nghĩ kỹ xem, Thiến Thiến có nhắc tới, bảo chúng ta không được tự ý tìm Tạ Sở không?"
Khâu Dung lắc đầu,"Không có nói.
"
Bà cũng thấy lạ , theo lý thuyết, thái độ con gái bà khẳng định sẽ rất kiên quyết, năm đó cũng như vậy, sống chết cầu mọi người đừng làm khó dễ Tạ Sở.
Kết quả thì sao, dây dưa tới tận bây giờ.
"Chuyện này đừng ai can thiệp.
" Úc Thành Đức nghiêm túc,"Con của nó để bản thân nó quyết định.
"
Khâu Dung lo lắng,"Nhưng mà Thiến Thiến bướng bỉnh mê muội, tôi sợ nó với Tạ Sở! ! "
"Được rồi.
" Úc Thành Đức vẫy tay,"Thiến Thiến có thai, có thể bớt nói được chuyện nào hay chuyện đó, đứa nhỏ vô tội.
"