Chu Tử Tri xoay người, nâng đôi mắt ở sau cặp kính đen nhìn thấy bóng lưng vướng chút vụn nắng của một người.
Cô nhảy qua không chút do dự, cho người ấy một cái ôm.
Rồi sau đó, eo cô bị siết chặt ấn dựa vào cột, hai thân thể kề sát không một kẽ hở, cảm thụ được nỗi nhớ nhung sâu sắc của anh.
Trong một quán nước nhỏ ở góc phố, khách hàng thưa thớt, ông chủ và con mèo của ông ấy đang lười biếng đánh ngáp, mơ màng đi vào giấc ngủ, chẳng ai để ý đến một đôi nam nữ mang vẻ phong tình rất khác với khung cảnh xung quanh.
Úc Trạch tháo kính đen xuống, cúi người hôn bên tóc mai cô, hỏi "Hôm nay em định đi đâu?"
Theo thói quen nghề nghiệp, Chu Tử Tri quét trái nhìn phải, xác định tình hình an toàn, cô cũng gỡ kính mắt xuống, lật bản đồ.
Nhìn những khoanh tròn trên đó, Úc Trạch khóe miệng run rẩy.
Chu Tử Tri làm như không thấy phản ứng của anh,nói "Em muốn đi rạp hát lớn trước.
"
Cô đợi mãi không thấy anh nói gì, nhịn không được ngẩng đầu lên nhìn, người ấy vẫn đang nhìn cô với ánh mắt cực kỳ nóng bỏng, cực kỳ chuyên chú, y như ánh mắt của một lang sói đói khát, bắt được con mồi thèm thuồng chảy nước vãi, rất muốn ăn rồi lại lo sợ ăn xong sẽ hết mất.
"! ! "
"Triệu hồi linh hồn anh về đây cho em.
" Chu Tử Tri xoa bàn tay anh, không nhẹ không nặng đánh lên một cái
Úc Trạch khụ một tiếng,"Hử?"
"Mình đi ăn cơm trước nha.
" Chu Tử Tri đi thẳng về phía trước,"Sau đó mới đến rạp hát lớn, à em còn muốn mua chút đồ nữa.
"
Úc Trạch đi bên cạnh cô, giơ tay bảo hộ, cản trở sự va chạm với người đi đường, "Được.
"
Hai người không kén cá chọn canh, ngẫu nhiên vào một nhà hàng gần đó.
Phục vụ viên là một cô gái trẻ trung xinh đẹp, tính cách nhiệt tình đặc thù rõ rệt của người Mĩ, đồng phục nhân viên bó sát dáng người cô ta, đặc biệt khi cô ta khom lưng đưa menu, thật khiến người ta sợ hãi hoảng hốt, cũng lo có khi nào đột nhiên hai quả đồi trồi ra.
Liếc thấy người kia cứ nhìn chằm chằm vào người đàn ông của mình, giới thiệu món ăn đặc sắc trong menu với sơ lược về cửa hàng bằng giọng điệu mềm dẻo mang theo một chút tình ý không hề che giấu, coi Chu Tử Tri như không khí.
Chu Tử Tri không nổi giận cũng không dằn mặt cô ta, chỉ nhếch khóe miệng, bình tĩnh cúi đầu uống nước, nhưng mà vẻ khó chịu của cô từ từ lan tỏa vào không khí từng chút một.
Để xem Úc Trạch phản ứng thế nào.
Một người đàn ông thành công đương nhiên như một món ăn mỹ vị, và theo lẽ tất nhiên sẽ có rất nhiều người yêu thích, ai chẳng muốn chiếm đồ tốt làm của riêng, điểm này cô biết rõ.
Nhưng cô cũng rất hiếu kỳ, muốn xem thử thái độ của anh đối mặt với việc bị quyến rũ sẽ thế nào.
Úc Trạch xử lý rành mạch không có chỗ nào để bắt bẻ, anh nói thẳng với nữ phục vụ viên,"Cho vợ tôi phần beefsteak chín bảy phần"