Úc Trạch lái xe đưa Chu Tử Tri về, ánh mắt cô vẫn còn rất đỏ , có thể thấy cô xúc động mãnh liệt, lúc nãy khóc rất dữ dội.
"Em như vậy, đợi lát nữa ba mẹ thấy thế nào cũng tưởng là anh ăn hiếp em cho mà xem.
"
Chu Tử Tri ngay từ đầu nghĩ ba mẹ trong lời nói của Úc Trạch là đang nhắc đến ba mẹ anh, sau đó mới thấy không đúng, lát nữa sẽ gặp ba mẹ cô mà , bỗng nhiên nhận ra, trên mặt tỏ ra kích động nháy mắt tan thành mây khói, tìm không thấy dấu vết dù là nhỏ nhất.
"Không phải sao.
" Úc Trạch chuyển tay lái,"Em là của anh, ba mẹ em cũng là ba mẹ anh.
"
Trật tự nghiêm cẩn rõ ràng, hợp lý.
Chu Tử Tri phụ trách gật đầu,"Đúng vậy.
"
Bởi vì điều này, không khí trong xe trở nên thoải mái.
"Buổi tối anh bồi ông nội xem ca nhạc xuân, sẽ không qua được.
" Úc Trạch nói,"Trong túi áo bên phải có đồ cho em này.
"
Chu Tử Tri lại gần sờ sờ, đụng đến một vật cứng cứng gì đó, cô lấy ra, là bao lì xì, mặt trên còn có bốn chữ ánh vàng rực rỡ , chúc mừng năm mới.
"! ! "
Chu Tử Tri sờ thử, rất mỏng , lấy kinh nghiệm hơn mười năm nhận tiền mừng tuổi, không thể quá năm mươi tờ.
"Không mở ra xem à?" Úc Trạch nói.
Chu Tử Tri mở bao lì xì, cô ngạc nhiên, bên trong là một tấm thẻ.
Ấn tượng đầu tiền là màu trắng, Chu Tử Tri nhìn kỹ, ở trên thẻ còn rất nhiều màu, xanh đỏ vàng loang lổ.
"Có pháp thuật đó.
" Úc Trạch nói như thật,"Có gì không vui , cứ viết lên đó, sẽ quên liền.
"
Chu Tử Tri buồn cười,"Biết đâu em viết đầy cả thẻ luôn thì sao?"
Úc Trạch bày ra vẻ mặt tự hỏi,"Anh lại xin pháp sư cho thêm vậy.
"
Chu Tử Tri rất muốn che mặt.
Cô tiến lại gần nhìn người bên cạnh, đối phương bình tĩnh tự nhiên, chỉ là bên tai lộ ra màu hồng khả nghi.
---------------------------------
Mùng một gia đình hai bên gặp mặt, lần này không đặt khách sạn mà một nhà Chu Tử Tri đến thẳng Úc gia làm khách.
Vì mặt mũi con gái, Từ Thọ Tình và Chu Kiến Huy dậy thật sớm, tỉ mỉ sửa soạn một hồi lâu, đảm bảo đủ thể diện đứng trước lão gia tử.
Lão gia tử thoạt nhìn tâm trạng rất tốt, lúc chơi cờ với Chu Kiến Huy còn nở nụ cười vài lần.
Từ Thọ Tình rảnh rang ngồi một chỗ cảm thấy ngại ngùng, bà đến phòng bếp giúp Khâu Dung và người giúp việc một tay.
Trên bàn trà, trái cây không có ai động đến, ngược lại trà bánh vơi hơn phân nửa, toàn vào trong bụng Úc Nguyện, cô ngồi ở chỗ kia cơ hồ không dịch mông, miệng ăn không ngừng, mà trên mặt cô viết ba chữ: Rất không vui.
Chu Tử Tri đưa mắt hỏi Úc Trạch.
"Mấy hôm trước trong nhà Trần Xa bắt cậu ấy đi xem mắt.
" Úc Trạch thấp giọng nói,"Chắc có liên quan đó.
"