Chương 18
Edit: Pimm’s
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Chu Kỳ đi vào trong tắm rửa, ngâm mình một lúc mới thấy thư thái. Lúc cô đang chuẩn bị đi vứt rác rồi ăn sáng, đống bao cao su trong thùng rác làm cô hết hồn. Đây cũng quá nhiều rồi đó, ngày hôm qua anh chơi thật là dữ dội, bao cao su trong thùng rác cái này nối tiếp cái kia.
Chu Kỳ nhanh chóng vứt mấy thứ đó đi. Chủ nhật không có việc gì làm nên sau khi vứt rác rồi ăn sáng xong, cô bắt đầu soạn giáo án, ngày mai có một lớp học mở nên tối nay cô phải chuẩn bị sẵn sàng.
Ban đầu cô dự định sẽ chuẩn bị nội dung cho lớp học mở này vào cuối tuần, nhưng mà Tưởng Diên, cũng…. chơi quá mạnh bạo rồi.
Sau khi được trải nghiệm vẻ đẹp của tình ái rồi, cô liền không nhịn được mà quyến rũ anh suốt.
Bây giờ thế mà hối hận, cũng chỉ còn dư lại có nửa ngày, cả buổi chiều cô đều dành để chuẩn bị nội dung cho lớp học mở đó. Chu Kỳ nhìn thoáng qua thời gian, đã đến buổi tối, Tưởng Diên đã trở về, cô định bụng sẽ ra ngoài nhìn anh một chút.
Chu Kỳ không biết có phải mình đã đến độ tuổi này mới bắt đầu có cái gì gọi là khoảng thời gian cuồng nhiệt trong tình yêu giống như mấy đứa học sinh cấp ba hay không, trạng thái hiện tại mà cô đang ở chính là ngày nào cũng nhớ đến Tưởng Diên, muốn nhìn thấy anh, gần gũi thân mật với anh, kiểu vậy. Chu Kỳ vừa mở cửa đã nhìn thấy Tưởng Diên bước ra khỏi thang máy.
Cô vừa định đi qua ôm anh thì trông thấy phía sau anh có vài người. Chu Kỳ bị những người đi phía sau anh đó dọa sợ, rút lại suy nghĩ muốn ôm anh ban đầu.
Tiểu Thành dẫn theo mấy công nhân cùng đến nhà Tưởng Diên bàn chuyện, vậy nên khi bước ra khỏi thang máy liền nhìn thấy hết cảnh này. Sau khi cùng một vài công nhân đi ra, cậu ta nhìn thấy một cô gái đang đứng ở chỗ thang máy, tưởng là mình ngáng đường nên nhanh chóng tránh đi, hỏi Tưởng Diên: “Cô gái kia là ai thế?”
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Chu Kỳ thật sự vô cùng xấu hổ, nhìn thấy nhiều đàn ông như vậy nên nhanh chóng ảo não xoay người trở về, đóng cửa lại, không có chào hỏi với mấy người kia.
Tưởng Diên thấy cô tỏ vẻ ngại ngùng như thế thì thoáng nở nụ cười, nói: “Chủ nhà mà lần trước anh nói với cậu đó.”
Tiểu Thành không nhịn được khen: “Vậy cũng quá đẹp rồi đi. Cô ấy trông đẹp quá, da trắng, dáng người cũng rất chuẩn.”
Tưởng Diên nghe được mấy lời này thì rất là tức giận, vỗ đầu cậu ta một cái: “Mắt để ở đâu đấy? Cậu được phép nhìn à? Sau này không cho nhìn chằm chằm cô ấy nữa.”
“Cái này có gì mà không cho chứ. Đừng nói là anh nhắm người ta nha, em nhìn thôi cũng không được hả?”
Tưởng Diên không giải thích với cậu ta mà mở cửa cho bọn họ đi vào. Cái này nào phải là anh nhắm người ta, người được nhắm vốn chính là anh.
Chu Kỳ thấy anh có khách thì cũng không dám đến gặp anh lúc này. Chắc là anh có chuyện bận, vậy nên bây giờ cô tiếp tục soạn tài liệu của mình.
Tưởng Diên kêu mọi người vào. Tiểu Thành vốn định ngồi trên sofa, nhưng sau khi nhìn thấy trên sofa thế mà lại có một cái áo ngực thì hoảng sợ. Cậu ta vừa định đi lên cầm lấy cái áo ngực kia thì bị Tưởng Diên giành trước một bước, vội vã cầm lấy. Lần trước anh mang áo ngực và quần lót của cô chủ nhà về xong thì vứt lên chiếc sofa này, bình thường hay lấy ra ngửi nên dĩ nhiên không có ném lên giường, bây giờ vào không chú ý đến, thế nên Tưởng Diên nhanh chóng bỏ mấy thứ này vào trong ngăn tủ giường.
Tiểu Thành kinh ngạc nhìn anh: “Anh Diên, anh được lắm, em còn tưởng rằng anh độc thân, bây giờ đến áo ngực của phụ nữ cũng có, nếu em không nhìn lầm thì còn có quần lót nữa phải không. Đó là ai thế? Anh đừng có bảo là bạn đó nha?”
Tưởng Diên thẳng thắn gật đầu: “Mới quen một cô, yêu chưa lâu, dạo này ở bên nhau khá hợp.”
Tiểu Thành nhìn anh với ánh mắt dung tục: “Được nha anh Diên, anh quả là có sức quyến rũ, mới quen không bao lâu mà anh đã dẫn người ta về nhà bùm bùm chíu chíu rồi, tốc độ này được à nha.”
Tưởng Diên lại đánh vào đầu cậu ta một cái, không tiếp tục đề tài này nữa: “Cậu thôi đi. Lần trước giao cho các cậu cái văn phòng gì gì đó đã ổn chưa?”
“Xong rồi. Dựa theo yêu cầu của anh, người cho thuê đã giảm giá, phiền một nỗi phải ký hợp đồng một năm, còn phải đặt cọc thêm một năm nữa, cái này hơi nhiều chút….”
Khoản tiền để trả tiền nhà rồi lại đặt cọc một năm không phải là vấn đề lớn với những gì Tưởng Diên đang có, nhưng sau này đưa cho vợ rồi thì sẽ chẳng còn lại bao nhiêu cả.
Cũng chẳng biết cô vợ Chu Kỳ này có sốt ruột muốn kết hôn hay không, tất cả những gì anh tích góp được sẽ tiêu để cưới vợ, có khi đến lúc cần dùng đến thì không còn nữa.
Không nên sốt ruột. Bây giờ hai người chỉ vừa mới bên nhau chưa được bao lâu, đoán chừng phải xem một hai năm nữa, vậy nên Tưởng Diên đồng ý: “Được, cậu thấy khu nào giá cả phải chăng thì thuê, ngày mai anh chuyển tiền vào tài khoản của cậu.”
“Không phải anh đang quen cô nào đó sao? Đang quen thì không thể tiêu tiền gì gì đó được, đừng có sốt ruột chuyện kết hôn. Anh kết hôn rồi thì đưa vợ về đây luôn cũng chẳng sao cả.”
Tưởng Diên rút một điếu thuốc ra, nói: “Không vội, cô gái anh quen là người nội thành, còn có tiền nữa. Chút tiền đấy của anh còn chẳng đủ cho lễ hỏi, cậu cứ tiếp tục làm đi, xem sau này có thể khởi sắc gì hay không.”
…….
Chu Kỳ ăn cơm tối xong thì nhìn mắt mèo một chút, phòng bên gọi cơm hộp, có lẽ đã làm xong lâu rồi.
Cô chuẩn bị đi ngủ, ngày mai phải dậy sớm. Chu Kỳ muốn trò chuyện với Tưởng Diên, vậy nên cô gửi cho anh một tin nhắn Wechat, hỏi anh: [ Em muốn đi ngủ ]
Tưởng Diên trả lời lại rất nhanh: [ Em ngủ đi, anh bên này còn có chút việc, không thể qua ngủ với em được ]
Chu Kỳ mỉm cười, nghĩ đến chuyện gì đó, cô xốc quần áo mình lên, tay nắm lấy ngực, dùng camera chụp bộ ngực mình một tấm, sau đó lại chụp thêm một tấm ảnh cô đưa tay nhéo đầu vú đầy đặn.
Rồi gửi qua cho Tưởng Diên [ Em ngủ đây ]
Tưởng Diên trả lời một câu: [ Ngủ thì ngủ đi, còn tự sờ nữa, lẳng lơ ]
Chu kỳ không hồi âm. Cô hài lòng bỏ điện thoại xuống, chỉnh lại đồng hồ báo thức rồi chìm vào giấc ngủ.