Chương 19
Edit: Pimm’s
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Mấy ngày qua hôm nào Chu Kỳ cũng có lớp mở nên rất bận, căn bản không gặp được Tưởng Diên, mà hình như anh cũng rất bận. Chẳng biết là bận cái gì, anh còn đi sớm về muộn hơn cả cô nữa.
Trong một tuần này, thời gian hai người gặp gỡ nhau rất ít, thời gian gặp không có, vậy nên Chu Kỳ rất muốn gặp anh, lại thấy cuối tuần đã đến.
Chu Kỳ mua đồ về chuẩn bị dùng bữa với anh. Cô gửi cho anh một tin nhắn, hỏi tối nay anh có muốn ăn cơm cùng nhau không, cô có thể mua thêm nhiều đồ một chút.
Bởi vì thời gian dạy lớp mở hơi bận rộn một chút, nhưng cũng may là lớp học mở thành công, ban lãnh đạo cũng rất hài lòng với Chu Kỳ nên có khả năng cô sẽ được thăng chức lên làm chủ nhiệm. Cô định nói với anh tin tốt này.
Tưởng Duyên ở bên kia nhanh chóng hồi âm: [ Bây giờ anh đang ở văn phòng, gần đây không có ai trang hoàng cả, một mình anh bận rộn, vậy nên không biết phải muộn thế nào mới về được, thế nên em đừng có đợi nhé ]
Anh không định tìm công nhân sửa sang lắp đặt mà định bụng tự mình làm là được. Bây giờ tìm công nhân sửa sang lắp đặt có khi sẽ bị ăn bớt cắt xén nguyên vật liệu gì gì đó, lãng phí thời gian, cái này anh làm được. Biết có một vài công nhân sửa sang lắp đặt sẽ kéo dài trì hoãn công việc để lấy được nhiều tiền, thì anh tự ra tay.
Mấy anh em quen biết đều đi làm trên công trường, anh không thuê công nhân mà tự mình làm việc nên tuần này khá là bận rộn. Cũng bởi vì chỉ có một mình anh sửa sang nơi này mà thôi, muốn sơn tường hay chuẩn bị bàn ghế gì đó tốn không ít thời gian.
Chu Kỳ thấy Tưởng Diên nói vậy thì rất thương anh, thế nên cô hỏi: [ Vậy em giúp anh sửa sang trang trí nhé, có được không? Một mình anh làm bận bịu quá ]
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Tưởng Diên nói được, sau đó cho cô địa chỉ.
Chu Kỳ bắt xe đến đó. Cô đi lên lầu. Hiện tại Tưởng Diên đang sơn tường, người ngợm bẩn thỉu.
Chu Kỳ bước vào, trực tiếp ôm lấy anh, không hề thấy xấu hổ. Bởi vì cô quá thích mùi hương trên người Tưởng Diên, quá nhớ anh, vậy nên cô đã đi thẳng đến ôm lấy Tưởng Diên.
Tưởng Diên thấy Chu Kỳ đến thì lập tức bỏ đồ trên tay xuống đón cô. Lúc thấy cô bước đến, anh trực tiếp dang rộng vòng tay ra ôm lấy cô. Chu Kỳ hôn lên môi anh một cái.
Tưởng Diên xoa véo eo Chu Kỳ. Cô nói: “Em có thể giúp gì cho anh không?”
Tay chân cô mảnh khảnh thế này thì có thể làm gì, nhiều lắm cũng chỉ có thể bảo cô đi sơn mà thôi. Phía dưới đã sơn xong rồi, bây giờ chỉ cần sơn phía trên là được, vậy nên Tưởng Diên đưa cho cô dụng cụ sơn tường bảo cô sơn phía trên rồi giúp cô đeo khẩu trang vào. Chu Kỳ trèo lên bàn, cô hơi thấp một chút, không làm vậy thì không thể đi lên được. Tưởng Diên ôm lấy eo cô từ sau lưng bằng một tay, bế cô lên đứng ở trên bàn. Chu Kỳ đi lên sơn tường cho anh.
Tưởng Diên nhìn cô, cái mông tròn trịa hướng về phía anh. Cô mặc quần jean ngắn, để lộ ra đôi chân thon dài trắng mịn.
Đã một khoảng thời gian Tưởng Diên không chạm vào cô, vậy nên anh nhìn đôi chân và cặp mông mượt mà của cô thì cảm thấy khô khốc miệng lưỡi.
Tưởng Diên bận rộn với những thứ khác như đèn đóm và đống đồ điện linh tinh. Chu Kỳ nghiêm túc sơn tường.
Đến buổi chiều khi mặt trời lặn, hai người họ mới làm xong. Tay Chu Kỳ hơi bẩn, quần áo có tạp dề rồi nên khá ổn, còn dưới chân vì mặc quần đùi nên cũng rất dơ.
Trên người Tưởng Diên cũng dính đầy bụi bẩn. Chu Kỳ muốn đi xuống nhưng cái bàn quá cao. Tưởng Diên bước qua ôm cô xuống dưới. Xong rồi, anh thấy người cô bẩn thỉu thì trực tiếp đưa cô đến nhà vệ sinh ở bên cạnh. Nhà vệ sinh ở đây sạch sẽ. Sau khi tiến vào, anh cởi quần áo Chu Kỳ ra.
Chu Kỳ sửng sốt khi bị anh cởi thẳng quần áo ra như thế: “Anh làm gì vậy?”
Tưởng Diên đáp: “Tắm rửa sạch sẽ cho em, em nhìn xem cơ thể của mình bẩn như thế nào kìa.”
Vừa rồi nhìn thấy cô vợ này đưa lưng về phía mình, ưỡn cái mông uốn tới ẹo lui là anh đã muốn hung hăng làm cô rồi.
Đặc biệt là hai cái đùi của cô vợ này, chúng đang quặp bên eo anh bị anh chen vào. Tưởng Diên có thể chết trên người cô.
Chu Kỳ lúng túng: “Tay chân bẩn thì dùng nước rửa sạch chân tay là được rồi.”
Tưởng Diên đáp: “Không được, phải tắm rửa sạch sẽ toàn thân.”
Chu Kỳ cứ thế bị anh cởi quần áo ra, đến nội y và quần lót bên trong cũng cởi sạch. Tưởng Diên cũng cởi quần áo của mình ra, hai người trần trụi đối mặt với nhau.
Chu Kỳ xấu hổ nhìn anh, trong nhà vệ sinh có đèn, ánh đèn sáng rõ, cô nhìn thấy được cơ thể của anh. Vóc người cường tráng, vô cùng gợi cảm, đặc biệt là cơ bụng tám múi. Chu Kỳ vừa nhìn đã đưa tay sờ soạng. Đây là cơ bụng của người đàn ông của cô, cô cảm thấy rất hài lòng.
Tưởng Diên mở vòi hoa sen để có nước nóng, anh hướng nó về phía cơ thể hai người, rửa sạch hết vết bẩn trên người cô. Tưởng Diên xối qua loa lên người mình một chút rồi để vòi hoa sen qua một bên, tay sờ lên vú Chu Kỳ. Chu Kỳ bị anh sờ ngực, cô duỗi eo để anh sờ thoải mái hơn.
Hai người từng có kinh nghiệm dán sát nhau, chớp mắt đã hiểu rõ.
Cô đưa tay sờ eo anh, bàn tay cũng không an phận mà sờ phía trên vật nam tính, bắt lấy nó trêu đùa.
Vật đàn ông nửa cứng bị bàn tay nhỏ của cô nắm lấy, lập tức phồng to lên, Chu Kỳ vuốt ve thằng bé của anh.
Tưởng Diên đặt cô lên vách tường, gạch men lạnh lẽo kích thích làn da của cô, mát lạnh. Chu Kỳ tiếp tục dùng tay tuốt thằng nhỏ cho anh. Tưởng Diên cúi đầu hôn môi Chu Kỳ, cạy hàm răng cô ra, đầu lưỡi chui vào quấn lấy lưỡi cô quấy loạn, nuốt lấy đầu lưỡi và nước miếng của cô. Hai người trao đổi nước bọt với nhau, thở hổn hển.
Hai tay Tưởng Diên nắm lấy đầu ti của Chu Kỳ mà kéo, lực đạo hơi mạnh một chút, kéo đến mức hai đầu vú cô cứng lên. Hai người xúc động hôn nhau, miệng dán thật chặt.