Cô ấy muốn được “yêu”

 
 
 
Editor: Pepsi
 
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Chu Kỳ cực kì sung sướng, nhưng chống đỡ bằng tư thế này chiều theo anh thật sự quá mệt mỏi, xương sống và thắt lưng đều đau buốt. Tưởng Diên vô cùng sung sức, cô bị anh làm hồi lâu, cảm thấy thân dưới dần mềm xuống, không còn sức lực. Chu Kỳ thở hổn hển, sau đó cô không rên lên nổi nữa rồi, cổ họng khàn đặc. Tuy thế, thân dưới lại vô cùng thành thật, tự mở rộng chân ra để mặc cho anh đâm vào.
 
Sau khi Tưởng Diên chán ngán tư thế ra vào này, anh xoay người cô lại rồi ôm cô lên. Chu Kỳ biết anh chơi trò gì, nhưng bây giờ cô không còn sức nữa, cứ để mặc anh làm mình. Anh bế cô lên trong khi thân dưới của hai người vẫn còn quấn lấy nhau. Anh ôm cô đến chỗ máy chạy bộ, đặt lên trên máy chạy bộ rồi giây lát sau, anh bắt đầu bật máy lên.
 
Bị anh bế đến máy chạy bộ, Chu Kỳ trợn tròn mắt, không hiểu đang xảy ra chuyện gì, sao anh lại bật máy chạy bộ? Anh bật máy, bắt đầu vừa chạy chậm vừa đâm cô.
 
Chu Kỳ bị anh vừa ôm vừa ra vào như thế, mỗi một bước anh đút vào càng sâu, tựa như đang ôm cô chạy bộ vậy. Chỉ có điều, anh hiện đang ôm cô chạy với tốc độ cực mau, chấn động kèm theo này thật khó khống chế nổi. Vì tốc độ nhanh vô cùng, dương vật cắm vào âm hộ của cô, thêm tốc độ ra vào của Tưởng Diên đặc biệt nhanh, nhanh đến mức không kiểm soát được. Chu Kỳ hoảng hốt nắm lấy cánh tay anh vì cô sợ sẽ té xuống.
 
“A —— Tưởng Diên —— anh làm gì vậy —— anh dừng lại đi, dừng lại ——”
 
Cô rất sợ, nhưng hình như người trước mặt không định dừng lại, hơn nữa còn bật tốc độ chạy nhanh hơn.
 
Chu Kỳ sợ mình sẽ rơi xuống nên chỉ cố gắng níu chặt vai anh và quấn lấy anh. Tưởng Diên giữ mông cô, vừa chạy vừa làm cô, cảm giác thật sự quá mất hồn, bởi tốc độ chạy bộ nhanh hơn tốc độ đi, rút cắm nhanh đến thế khiến cô hoàn toàn không có cơ hội để thở, thân dưới của anh điên cuồng đâm vào âm hộ, tạo thành tiếng “bạch bạch bạch” vang vọng.
 
Lần nào Chu Kỳ cũng đều bị đâm vào sâu bên trong, cô cảm thấy mình sắp thở không nổi nữa, phía dưới sướng quá đi mất, thật dễ chịu, thoải mái đến mức sắp bắn ra rồi.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
 
Cô không thể hét được thành lời, thân dưới điên cuồng bị cắm, cơ thể cô kề với Tưởng Diên, chơi kiểu này còn mệt hơn mình tự chạy một tiếng nữa.
 
Cô bị rút cắm, thời gian lên đỉnh của cô còn nhanh hơn trước. Cô nhận thấy anh chưa đút vào được bao lâu thì cô đã mau chóng cao trào rồi. Cô sung sướng đến bắn ra ngoài. Dâm thuỷ ấm nóng phun ra thấm ướt dương vật lớn của Tưởng Diên và thứ chảy xuống gậy thịt của Tưởng Diên toàn là dâm thuỷ của Chu Kỳ.
 
Tưởng Diên bị thân dưới của cô cắn không bao lâu cũng bắn ra, nhưng thấy anh làm lâu đến vậy mà không hề thở gấp, quả thật thể lực này quá ghê gớm, sức mạnh kinh khủng cực kì.
 
Chu Kỳ không còn sức nữa, bây giờ cô thở hổn hển nhìn anh, vừa khó nhọc vừa rất thư thái.
 
Tưởng Diên nhìn cô gái trong lòng rồi đưa cô đi tắm. Anh rửa sạch phần dưới cho cô, chứa hỗn hợp tinh dịch mà anh đã bắn vào. Vừa nãy, trong phút chốc anh thật sự không nghĩ sẽ bắn ra như vậy, thế nên hiện giờ tinh dịch đều ở trong âm hộ của cô. Anh đưa cô vào nhà tắm, vệ sinh âm hộ và móc tinh dịch ra cho cô.
 
Chu Kỳ thoải mái nhìn anh móc khảy huyệt cho mình, mệt mỏi đến mức không màng cử động ngón tay. Bây giờ cô bị ám ảnh bởi máy chạy bộ rồi, sướng thì sướng thật, nhưng hung bạo quá đi mất.
 
...
 
Hôm nay Tưởng Diên đi dạo phố với Chu Kỳ. Vì thời tiết quá nóng nên Chu Kỳ muốn uống trà sữa. Xếp hàng mua trà sữa xong, cô đi dạo tiếp với Tưởng Diên. Dự định sẽ mua quần áo, tuy vậy cuối cùng Tưởng Diên lại đi vào trong Chu Đại Phúc, thế là Chu Kỳ cũng theo vào.
 
Chu Kỳ nghĩ anh tính mua trang sức cho mẹ anh, bởi chẳng bao lâu sau mẹ anh sẽ tới bàn chuyện đính hôn của hai đứa.
 
Trái lại, anh đi chọn nhẫn kim cương. Anh dạo quanh chỗ đựng nhẫn kim cương, sau chọn đó chọn ra một mẫu một carat khoảng năm mươi nghìn tệ. Anh gọi nhân viên: “Cho vợ tôi thử cái này đi.”
 
Chu Kỳ hơi ngơ ngác, tiếp đó mới phản ứng kịp, không phải anh có ý định mua nhẫn kết hôn để cầu hôn đấy chứ. Không phải người ta thường mua nhẫn để cầu hôn một cách bí mật sao? Thế mà anh để cô trực tiếp thử luôn, không tâm lý đến thế cơ à.
 
Chu Kỳ kéo anh: “Anh chuẩn bị mua nhẫn kết hôn hay đính hôn cho em vậy? Anh cứ mua cho em vậy thôi á, anh không cần cầu hôn hả?”
 
Tưởng Diên không phản ứng kịp: “Chẳng phải hai đứa mình định đính hôn sao? Đính hôn có nghĩa là sẽ kết hôn, còn cần cầu hôn gì nữa? Anh không biết size của em, hơn nữa anh sợ em không thích, mua giờ có thể đo thử được.”
 
Chu Kỳ thật sự bái phục cái lối suy nghĩ của mấy người đàn ông thẳng đuột như anh rồi, tuy vậy khi thấy chiếc nhẫn kim cương này cô lại không nỡ bỏ đi. Dù gì cô cũng là con gái mà, luôn không thể cưỡng lại được những thứ này. Vì thế, cô đeo lên tay huơ huơ một lúc.
 
Trông đẹp quá.
 
Tưởng Diên bắt gặp điệu bộ của cô, bèn hỏi: “Em thích không? Lấy cái này nhé?”
 
Chu Kỳ cảm thấy hơi đắt, còn một mẫu một carat khác chỉ có ba mười nghìn. Đều là một carat, vậy không cần thiết phải mua mẫu năm mươi nghìn này đâu nhỉ.
 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui