Hwayoung nhìn Chaeyoung cong miệng cười với nàng.
“Chúng ra đi vào thôi.”
Sau đó khoác tay lên bả vai nàng đi một nước.
“Lisa.”
“Bạn chị kêu kìa.”
“Không phải bạn chị.”
Cô ta nhanh chân bước lên, thoáng ngăn cản, vẫn giữ nguyên nụ cười mà nói: “Khoảng thời gian này, em đều ở nơi này, chúng ta đã vài năm không gặp rồi, có thời gian rảnh mình có thể trò chuyện.”
Hwayoung đưa qua một tờ danh thiếp, nhưng cô không nhận, không khí mười phần xấu hổ.
Nàng bước ra hòa giải, nhận danh thiếp, lễ phép gật gật đầu.
Ánh mắt cô ta dừng trên người nàng, đánh giá một lần, dáng vẻ cười như không cười, sau đó rời đi.
“Này, hôm nay chị hơi kì lạ đó nha.”
“Kỳ lạ chỗ nào?”
“Đối xử với một người bạn xinh đẹp một cách lạnh lùng như vậy.”
“Cô ta không phải bạn chị.”
“Nhưng không có vẻ là nhận sai người nha.”
Lúc này tiếng gầm gừ của BamBam truyền đến: “Hai người rốt cuộc có muốn ăn không hả, ông đây đói chết mất.”
“Tôi quay lại xem cậu có chết đói thật không, còn không tôi sẽ giúp cậu toại nguyện.”
“Nếm thử món chân vịt này đi, rất được đó.” BamBam gắp vào chén của nàng một cái.
“Chẳng có mùi vị gì cả, chưa đủ cay.”
“Khẩu vị của em luôn thanh đạm mà.”
Cô đem cái chân vịt nàng vừa cắn qua gắp vào chén của mình, sau đó giúp nàng gắp một món khác: “Ăn cái này đi.”
BamBam cắt ngang, gắp đồ ăn cho cô-con-gái-của-một-người-thân-thích ngồi bên cạnh: “Cho em, ăn đi. Khẩu vị của bọn họ thật là đáng lo ngại.”
Nàng cảm thấy khá thú vị, múc cho cô nàng một chén canh, đưa qua.
“Em bao nhiêu tuổi?”
“20.”
“Vào đại học rồi?”
“Dạ.”
“Học trường nào?”
Lúc này BamBam đỡ lời: “Cùng trường với em đó, học muội của em.”
“Em cũng học Y à? Chuyên ngành nào?”
“Em học đại học sư phạm, là anh ấy nhớ nhầm.”
“...…” Thật là xấu hổ mà.
Cô bật cười sau cố gắng nén cười thất bại, thật là một tên ngốc.
BamBam cùng người quen nói chuyện phiếm từ trước đến nay chưa bao giờ gặp trở ngại, nhất là trong trường hợp cuộc gặp gỡ có nhiều đối tượng khác nhau. Nhưng hôm nay, anh ta và cô đã thỏa thuận hiệp ước ba chương: “Không được nói đến liêu hoàng, cờ bạc và độc. Hãy là một công dân tốt.”
“Con mẹ nói, thật là ra vẻ.”
“Nghiêm túc chút đi, chú ý thai giáo, còn nữa, ở đây còn có vị thành niên.”
Nàng không nhịn được buồn cười, nhìn cô bé thấp giọng nói: “Anh ấy ngày thường chắc là một kẻ phiền toái?”
“Có lẽ vậy. Dường như khi anh ấy nhìn thấy những cô gái xinh đẹp thì dễ dàng bị chảy máu mũi.”
“Này này này! Nhỏ không được tham gia vào chuyện người lớn, một ngày ba bữa xong còn muốn cùng anh lăn lộn à?”
“Không hề nghĩ đến. Em là nhiệm vụ mà ông anh giao cho anh, anh cần phải chăm sóc em.”
Mặt mày BamBam trắng bệch, nàng tỏ ra mừng rỡ không che giấu: “Cuối cùng cũng có người khiến anh sợ hãi.”
“Đổi lại em có một người đi theo em 24h liên tục, em có sợ không hả?” BamBam tức giận, gắp một cái đùi gà cho cô bé, giọng hung dữ nói: “Ăn nhanh đi.”
“Chị Li em cũng muốn ăn đùi gà.”
Cô bé nhanh tay lẹ mắt, bàn tay duỗi ra: “Chị ơi, chị ăn đi.”
“Thôi thôi, em ăn của em đi. Một cái đùi mà phải đem chia cho hai người sao, thật là quá khinh thường túi tiền của ông đây--- phục vụ.”
“Không cần, không cần.” nàng vội ngăn lại: “Em đùa thôi.”
“Cậu hôm nay hơi lạ nha, đang vào vai trầm mặc như núi à?”
Cô mặc kệ anh ta, không lên tiếng.
“Haizz, hay tôi gọi cho cậu một bàn củ cải chua nha. Kích thích dịch vị, giúp nâng cao tinh thần, chua chua ngọt ngọt, có thể tìm lại bản thân.”
“Cút.”
BamBam ha ha cười, vừa cười vừa nhìn cô bé: “Ăn đùi gà của em đi, đừng có bỏ thừa.”
Nàng ăn rau trộn, suy tư mà nhìn vào mắt Lisa. Nhận thấy ánh mắt của nàng, bàn tay cô từ dưới bàn nắm lấy bàn tay nàng, mười ngón tay đan vào nhau, gắt gao.
Cơm nước xong, Chaeyoung cùng cô lái xe tới, BamBam nói muốn đi nhờ xe.
“Lạ lắm à nghen. Anh như thế nào mà chưa tới 20h đã về nhà rồi? Không đi vũ trường chơi sao?” nàng như phát hiện ra một mảnh đất mới.
“Đó đâu phải là vui chơi chứ, là xã giao! Cô bé vẫn chưa làm xong bài tập về nhà.”
“Anh đổi nghề làm thầy giáo rồi à? Đáng sợ quá!”
“Đúng là lúc nhỏ anh đã chỉ sai em. Tốt xấu gì anh cũng tốt nghiệp ngành tài chính từ một trường đại học có tiếng đó.”
Cô đã lái xe tới, ấn ấn còi: “Cậu dùng 250k mua một cái bằng giả, đừng cho là tôi không biết chuyện này nhé.”
“Họ La kia, thù cướp em gái tôi đây còn chưa báo đâu đó! Nếu muốn chết cứ nói một tiếng tôi thành toàn.”
“Không nói. Cho cậu tức chết đi.”
Khi mọi người đã lên xe đông đủ, trước đem thầy giáo Yuk cùng bạn nhỏ về nhà, sau đó vòng về lại chung cư.
Ngồi xe khá lâu rồi, nàng có chút khó chịu, dư vị bữa cơm lúc nãy dâng lên.
Cô mở cửa sổ để gió vào, cố gắng lái xe một cách vững vàng.
Xuống xe, nàng ngồi xổm trên mặt đất nôn khan.
“Nha đầu thối, đã bắt đầu hành hạ mama con rồi đó à.”
“Làm sao chị biết được là con gái?”
“Chị thích con gái. Đỡ chút nào không?”
“Không có việc gì, em không yếu ớt như vậy, đây là phản ứng bình thường của thai kỳ, chị đừng có khẩn trương.”
“Nếu không đừng đi làm, xin nghỉ dài hạn ở bệnh viện đi.”
“Không cần, em chịu được, khoa có quy định, khi mang thai không cần trực ban đêm.”
Cô cau mày, nhìn chằm chằm bụng nàng
“Chị nhìn gì thế?”
“Thần kỳ.”
“Đúng không?”
“Trong đó thật sự chứa con của chị.”
“Là của chúng ta.”
Về đến nhà, nàng đi tắm trước, cô đang ở phòng bếp cắt trái cây cho nàng.
Trái cây đã cắt đến một nửa, Lisa bị tiếng nước tí tách làm cho cả người ngứa ngáy.
Cô đi đến nhà tắm, gõ gõ cửa, sau đó vặn nắm cửa, nhẹ nhàng đẩy cửa.
Thân thể trần trụi của Chaeyoung đang chìm ngập trong mênh mông hơi nước. Trong thai kỳ, hóc-môn của người phụ nữ có sự thay đổi lớn, càng tăng thêm sự nữ tính. Cô mặc kệ người bị xối ướt, ôm nàng từ sau lưng.
Nàng bị cô đẩy ngồi trên nắm bồn cầu, tư thế này, chân nàng có thể để trên vai cô.
Quá trình này thực sự kỳ diệu, thân thể biến hóa làm cho những giác quan càng thêm mẫn cảm, đem đến cho nàng những thể nghiệm mới.
Ngón tay Chaeyoung đan xen trên đầu tóc cô, phía dưới nhẹ nhàng mà đã lên đỉnh.
Cô thu hồi sức lực, không dám làm gì tiếp theo, chờ nàng hồi phục, mới dùng khăn tắm bọc nàng lại rồi mang ra ngoài.
Đem người đặt lên giường, hô hấp của cô dồn dập, xoay người, ngồi ở mép giường.
Sau khi mặc xong quần áo, tiến lại gần, tay dán lên eo cô, vuốt ve dọc theo hình xăm trên eo cô.
“Đừng gây chuyện. Chị có cắt sẵn trái cây cho em, đi ăn một chút đi.”
Ở phòng ngủ, Lisa đang thay quần, điện thoại di động trên bàn sáng lên, một tin nhắn mới đến.
[Có thời gian không? Ngồi với nhau một chút.]
Không để lại tên nhưng cô vẫn biết được là ai. Không quan tâm đến, trực tiếp xóa đi.
Nàng ngậm quả táo, nằm trên sô pha xem một bộ phim cổ trang.
“Này, đây không phải là Jisoo sao?”
“Em ấy mặc đồ cổ trang nhìn cũng đẹp ha.”
“Em ấy diễn vai gì?”
“Hoàng Thái tử. Hình như đóng xong tập này liền phải lãnh cơm hộp.”
“Tập này là tập mấy?”
“Tập một.”
“Thật là nhanh.”
Nàng đút quả táo bên miệng cô: “Há miệng, a---”
Lisa hạ thấp đôi mắt, hôn trộm má nàng một cái, sau đó mới cắn quả táo một miếng.
“Chị làm gì vậy?” Trong lòng nàng vui vẻ, sờ sờ mặt, mặt nóng bừng.
⭐