Tại nhà họ Park.
Sau khi Lisa gọi điện thoại thông báo xong, Seo Joon không hề gấp gáp. Thậm chí, âm thanh của ông trong điện thoại rất bình tĩnh, không có chút dấu hiệu thay đổi hay gợn sóng vì chuyện này.
Sau khi đã xử lý tốt công xong, ông xong mới về nhà.
“Ba.”
“SeLa đâu?”
“Con bé ngủ rồi, dì giúp việc đang ở cùng bé.”
Cô chọt chọt nàng: “Đi rót cho ba cốc nước.”
Nàng gật gật đầu, quay người đi vào bếp.
“Trong điện thoại đã nói rõ, các con đừng lo lắng, mẹ của Chaeyoung chẳng mấy chốc sẽ trở về. Cũng gần về rồi đó.”
Đang nói, ngoài cửa có động tĩnh, “Két” âm thanh nhẹ nhàng vang lên, quả nhiên là Min Hee.
Bà vừa vào cửa sững sờ: “Này, mọi người đang làm gì ở đây, họp lại chuẩn bị chơi mạt chược sao?”
Còn có thể đùa, thần sắc cũng coi như tự đắc.
Nàng nghe thấy âm thanh, chạy vội từ phòng bếp ra, “Mẹ.”
“Chậm một chút, chậm một chút, nước trà đều tràn ra hết rồi.”
“Cẩn thận phỏng tay.”
Có mấy giọt rớt trên mu bàn tay nàng, vừa rồi nàng cũng không mấy để ý.
“Đỏ tấy lên rồi, nhớ lấy gel nha đam bôi một chút.”
Nàng rút tay về, mặt mày lo lắng.
“Không có việc gì lớn, bên thuế vụ mỗi quý đều kiểm tra thí điểm cho đủ chỉ tiêu, năm nào cùng làm, năm trước mẹ cũng đi.”
Nàng nửa tin nửa ngờ, đầu óc cấp tốc suy nghĩ, giống như đang nhớ xem năm trước có việc này không.
“Trên đường về có đi ngang qua một cửa hàng bánh, mua về ăn khuya, đi ăn đi.”
Người một nhà cũng như bình thường ngồi xuống ăn, Seo Joon cũng chịu khó ăn một miếng, sau đó lại cùng Lisa nói chuyện phiếm một lát, mới cùng Min Hee lên lầu.
“Hai đứa cũng đi nghỉ ngơi sớm một chút, muộn rồi, ngày mai hẳn về.”
Tất cả đều bình an như cũ, nàng yên tâm, thả lỏng tâm tình mà đi ngủ.
Hơn 12 giờ đêm, nhà họ Park tắt đèn đi ngủ.
Mượn ánh sáng ngoài cửa, Seo Joon cùng Min Hee đều thanh tỉnh.
“Chuyện này đã được âm thầm chuẩn bị từ lâu, tôi cũng mới biết khi chuyện xảy ra thôi.”
“Những tài liệu kia rất có sức thuyết phục, ấn tượng của tôi về tờ giấy kia không sâu nhưng con dấu cũng chữ ký đúng là đã qua tay những lãnh đạo có liên quan.”
“Hai chúng ta trước nay đều rất thẳng thắn với nhau, Min Hee nhiều năm như vậy, bà cho tôi một câu trả lời, công ty có làm những chuyện kia không, nếu có, sự việc lớn nhỏ như thế nào?”
“Ít nhất tôi có thể xử lý, không loạn đâu.”
Ông hiểu rõ, không thể phòng kẻ đánh lén. Bà nhìn không thể thấy sau lưng, có lẽ có người trốn chỗ tối rình mò, chuẩn bị, bắt lấy những lỗ thủng, thêm mắm dặm muối một phen, liền có thể đưa ra một phần tài liệu rối loạn nhìn qua lại là chứng cứ xác thực.
“Lão Park kỳ thật sự tình phía sau, tôi với ông đều biết. Tìm tôi đục một cái lỗ hổng, theo đó len vào trong máu mà xé thịt, đến cùng, mục tiêu chính là ông.”
Ông làm sao không biết.
“Tôi không thường hỏi ông về công việc của ông, nhưng tôi cũng biết, vị trí thứ hai của tỉnh đang trống chỗ, ông là người có khả năng trúng tuyển nhất.”
“Không nói đến chuyện này. Không nói đến, trên người tôi không chỗ bẩn mà bọn hắn muốn, cho dù có, những năm này, tôi cũng đã nắm được quan hệ trong ngành, ai thua ai thắng còn chưa biết được.”
“Nếu như, sự tình này thực sự xảy ra thì không thể ngăn cản được.”
“Vì bà cũng vì cái nhà này, tôi có thể nhượng bộ.”
“Lão Park.”
“Thôi, đừng suy nghĩ nhiều, nghỉ ngơi đi.”
.....
Mấy ngày tiếp theo, Min Hee vẫn đến tổ điều tra để phối hợp điều tra.
Hỏi gì đáp nấy, có nghi ngờ sẽ hiểu được, khí chất cứng rắn của một người phụ nữ từng trải như bà được phát huy vô cùng tinh tế.
Thời gian kê khai sổ sách nhập hàng hóa, nghiệp vụ này lượng hàng hóa lớn, xác định là có khá nhiều sơ hở nhỏ. Cuối cùng, lấy hồ sơ sổ sách của hạng mục Vườn Ngự Phong năm xưa ra kiểm tra, liền ra được kết quả khai khống chi phí, nhằm hạ xuống lợi nhuận.
Những văn kiện xử phạt liên quan liền cấp tốc được gửi đến xí nghiệp, đồng thời còn được thông báo trên trang web của công ty.
Trong lúc nhất thời, gây xôn xao dư luận.
Cho dù đã dùng qua các biện pháp xử lý khủng hoảng như công khai xin lỗi công chúng, thừa nhận sai lầm, đồng thời nộp phạt bổ sung thuế, sau đó đăng tải biên lai tiền phạt kèm theo. Nhưng vẫn không thể nào dập tắt được phản ứng gay gắt của cộng đồng mạng.
*Kim Park công ty của Min Hee.
[Tẩy chay Kim Park!]
[Tôi không cần dùng dầu gội của Kim Park nữa.]
[Tôi đã sữa tắm để chùi toilet.]
Mấy ngày nay, Chaeyoung đọc những bình luận trên mạng đều nhanh chóng thổ huyết.
Jisoo vẫn đang tuyên truyền phim ở xa không về được, gọi video call về lải nhải: “Đậu phộng rau má, cái quái gì thế, cái gì mà trốn thuế năm vạn cơ chứ, cái kết luận này vô căn cứ nha, quả thực là không biết xấu hổ!”
“Cả tuần nay mẹ đều không có trở về nhà, công ty không biết xảy ra chuyện gì nữa.”
Cô coi như vẫn bình tĩnh, có rất nhiều chuyện Seo Joon không tiện ra mặt, chỉ có cô có thể chống đỡ cái nhà này.
“Những công ty bị lộ những hành vi bất lương không phải là ít, so với cái này còn nghiêm trọng hơn, vì cái gì công ty của mẹ vừa xảy ra chuyện liền bị lên báo?”
“Thủy quân! Có người thuê thủy quân! Quá lộ liễn! Quá low!”
Nàng bắt đầu lo lắng nhìn cô.
“Em đi tìm Bo Kyung, hắn ta chính là ma vương của ma đạo, em cũng thuê thủy quân. Dù gì thì em cũng ngốc mà, cũng phải dìm bọn họ xuống nước.”
“Thôi, em đừng gây thêm chuyện nữa. Không quan tâm đến thân phận của bản thân à? Dù gì bây giờ em cũng là người nổi tiếng, lỡ như náo loạn quá, em còn muốn đi đóng phim nữa không?”
“Không cần diễn nữa, cho dù có ở hậu trường thì em vẫn là một cành hoa của Đài truyền hình.”
Những người có kinh nghiệm lăn lộn trong giang hồ đều không khó phát hiện ra, hết thẩy đều là một cái bẫy, người phía sau giật dây có thực lực không hề nhỏ. Có thể có can đảm cùng thủ đoạn như vậy, thân phận nhất định rất cao.
Đối thủ thương nghiệp sẽ không tham gia vào chính trị, như vậy khả năng duy nhất chính là người tham chính.
Mục tiêu là Seo Joon.
Điều Lisa lo sợ chính là, đây chỉ mới là bắt đầu.
Công ty của Min Hee quả nhiên xảy ra chuyện. Bởi vì những bình luận ác ý không dứt, những nhà đầu tư quan trọng liên tục rút vốn khỏi công ty. Hạng mục mới của công ty được khởi động vào năm trước bị chết yểu giữa đường do thiếu vốn.
Vì chuyện này, tóc bà liền bạc thêm một tầng.
Nàng quá đau lòng, xin nghỉ phép hai ngày, ở nhà chăm sóc bà: “Mẹ đừng quá nóng vội, kiểu gì cũng có cách giải quyết.”
“Đứa ngốc. Con cứ đi làm bình thường, chăm sóc SeLa mẹ còn chịu đựng được.”
Hốc mắt của nàng đã đỏ ửng, cầm tay Min Hee thật chặt.
“Lisa đâu?”
“Đi rồi.”
Mấy ngày nay, cô cũng không hề nhàn rỗi, ở bên ngoài chạy đi chạy lại tứ phía.
“Haizz. Nói chồng con nghỉ ngơi một lát, chuyện muốn xảy ra có ngăn cũng không ngăn được. Chaeyoung ba con đi đến vị trí này rất không dễ dàng.”
Nàng nghe xong liền hiểu, dạy dỗ của gia đình họ Park chính là, không được vin vào thân phận của ba mình, nàng cùng Jisoo từ nhỏ đến lớn chưa từng coi đây là khoe khoang.
“Có đôi khi, thanh liêm trong sạch chính là tranh giành danh tiếng, lại bị coi là con chim đầu đàn, còn không chỉ là một thanh thương.”
“Mẹ.”
“Con làm mẹ rồi, còn có con gái. Chaeyoung mẹ rất xin lỗi, lúc kia cố chấp làm theo ý mình, phản đối con với Lisa.”
“Con biết là mẹ muốn tốt cho con.”
“Duyên phận là do trời định, con dùng kiên trì, đem lại cho mình một cái nhân duyên tốt. Có Lisa chăm sóc cho con, mẹ yên tâm rồi.”
“Không nói những lời này, chúng ta đừng nói đến những thứ này.”
Trong lúc này, thời gian hai mẹ con nói chuyện trên trời dưới đất hết sức xa xỉ, điện thoại công ty lại gọi đến. Bà lên dây cót tinh thần, vừa nghe điện thoại vừa đổi quần áo: “Được, tôi tới liền.”
Cô cùng BamBam cũng nghĩ ra vài phương pháp tìm hiểu, cơ bản đã chứng minh được suy đoán của cô, hoàn toàn chính xác là nhằm vào Seo Joon.
Tranh giành những những phe phái từ xưa đến nay chưa từng có dấu hiệu dừng lại, ông ấy thượng vị sẽ làm cho một đám thế lực thấp thỏm lo âu.
“Ông già của tôi tra được, biết được một ít thông tin. Đối phương là một nhóm, trên còn có người chống lưng, không sợ phiền phức. Sự tình phát triển đến bây giờ, chỉ có hai biện pháp giản quyết. Thứ nhất, chú Park tỏ rõ thái độ từ bỏ cạnh tranh. Thứ hai, tìm ‘Sơn ngoại sơn, nhân ngoại nhân’, lấy quyền lực đè xuống.”
"...."
“Còn nữa, thân phận của Jisoo không chừng cũng sắp bị đào ra. Từng bước từng bước thực hiện, càng ngày càng ra tay độc. Đúng rồi, SeLa tốt nhất đừng cho ra ngoài.”
“ĐM nó chứ!”
Sự tình cô đã thấy rõ, những gì BamBam nói đều rất có đạo lý, cô không chậm trễ, hôm sau liền đem SeLa giao cho bà ngoại.
Bà ngoại tin Phật, dứt khoát mang bé con đi chùa cổ Đông Sơn cách xa hơn mấy chục cây số.
“Ở chùa phải ăn chay, SeLa của em không được ăn thịt, con bé có chịu được không?”
Em cùng nàng đang video call, vừa nghe điện thoại vừa lướt Facebook, lướt lướt: “Không thể nào?!”
“Có chuyện gì? Lại xảy ra chuyện gì rồi?”
“Không có gì đâu, là fan hâm mộ khen em đẹp thôi.”
Nàng nhẹ nhàng thở ra, trái tim bị dọa sắp rớt ra khỏi lồng ngực.
Kết thúc video, Jisoo không dám nói, trên trang Facebook của em đã xuất hiện một số bình luận.
[Chị chính là con của Tổng giám đốc Kim của Kim Park đúng không?]
[Kẻ trốn thuế biến đi.]
Mặc dù chỉ rải rác mấy cái, nhưng từ lúc viết ra, nhanh chóng thu hút sự chú ý của những người khác làm cho cuộc trò chuyện liên quan càng thêm sôi nổi.
Bo Kyung gọi điện thoại tới: “Jisoo chuyện đang xảy ra cũng xảy ra rồi, lúc này có thể ngàn vạn lần đừng đụng đến họng súng. Vẫn còn mấy nhãn hiệu đang đàm phán để cô làm người phát ngôn chính thức.”
“Đó là mẹ tôi! Tôi là con ruột của bà!”
“Cô còn ràng buộc hợp đồng, vẫn còn đang trong thời kỳ tuyên truyền phim, nếu như xuất hiện những ảnh hưởng tiêu cực, cô vi phạm hợp đồng phải bồi thường.”
“Được lắm, mai anh không cần đi làm. Tôi nói cho anh biết, tôi liền đăng Facebook yêu cầu đổi người.”
Cắt đứt điện thoại, Jisoo khí thế hung hăng gõ bàn phím.
Câu nói đầu tiên còn chưa đánh xong, tin tức mới của phần giải trí liền nổi lên.
Em xem xong mắt liền trợn tròn, tiêu đề là ----
[Ảnh hậu Jennie ra tay giúp đỡ cho Jisoo trực tiếp chỉ đích danh người tạo tin đồn.]
Thì ra hai phút trước, tài khoản ‘siêu bự’ của Jennie viết một cái bình luận nhục mạ thủy quân gây chiến trên trang của Jisoo.
Đồng thời còn lạnh lùng viết ba chữ:
[Bà nội mày!]
Em nơm nớp lo sợ, cầm điện thoại lên, tìm được dãy số Jennie gọi đến cho cô ấy.
“Ôi, hiếm lạ nha, cô cũng có ngày chủ động tìm tôi nha.”
“Cô điên rồi hả Jennie? Chuyện này không cần cô ra mặt! Cô có cần hình tượng Ngự tỷ nữa không hả? Cô có biết cô làm như vậy ảnh hưởng đến cô như thế nào không?”
“Cô lại quan tâm tôi.”
“Quan tâm cái rắm ấy! Tranh thủ thời gian xóa bỏ đi, nghe không? Những người làm công tác quan hệ xã hội đâu rồi, chết đâu hết rồi?”
“Đúng rồi, chết rồi.”
“…...”
Bị điên rồi.
Vui đủ rồi, Jennie hắng giọng một cái, tựa như bình thường đang dán vào lỗ tai em ngữ điệu nóng hôi hổi.
Cô ấy nói: “Em rất thích chị, bất cứ lúc nào, em cũng có thể vì chị mà chiến.”
Hai mắt Jisoo tối đen, đầu óc nhanh chóng bị lời dỗ ngon dỗ ngọt này biến thành ngốc luôn rồi.
.........
Tình thế này gây ra ảnh hưởng cực lớn đến ngành giải trí, hành động này ta nói là chơi lớn đó.
Nhưng mà, chuyện gây đau đầu nhất vĩnh viễn không chỉ dừng lại ở đó. Giữa trưa ngày hôm đó, ủy ban điều tra của tỉnh ủy tìm đến cửa mời Seo Joon. Bọn họ thái độ ôn hòa, dùng từ ngữ uyển chuyển, nói không nhiều, vẫn là giống như những gì Lisa suy đoán.
Chuyện cô lo lắng nhất cuối cùng đã phát sinh.
“Park Thị trưởng, xin ngài thông cảm, chúng tôi không có ý tứ gì khác, chỉ là một quy trình thông thường, đối với bên ngoài tuyệt đối giữ bí mật.”
“Được, nhưng cho tôi năm phút.”
Sau khi đưa đối phương ra cửa đứng chờ, ông xoay người nói với cô: “Không cần náo loạn đi tìm người, không cần nghe tin tức náo loạn.”
Cô trịnh trọng gật đầu, cop biết, trong bất kỳ hoàn cảnh khốn khó nào, bất cứ cành ô liu nào chìa ra đều chính là thạch tín với vỏ bọc đường.
“Chaeyoung cùng Jisoo đều nhờ con.”
Seo Joon đi lần này, trên cơ bản là bước cao nhất của ván cờ.
Sau khi nàng biết tin, kém chút nữa khóc lên.
“Không sợ, có chị ở đây.”
“Ba có thể xảy ra chuyện gì không?”
“Sẽ không.”
Nhà họ Park hiện nay rối loạn, đối phương quá lợi hại, từ chứng cứ đến cách sắp xếp mọi việc một vòng lại một vòng, chính là quyết tâm ép người vào chỗ chết.
Lisa nhớ tới những gì BamBam đã nói ---“Tìm sơn ngoại sơn, nhân ngoại nhân, lấy quyền lực đè xuống.”
......
Hôm nay thời tiết thay đổi, mưa to sắp kéo đến.
Nhà họ La đèn đóm sáng trưng.
Trong bóng đêm, cô một mình đứng bên ngoài, không nhúc nhích, nhìn chằm chằm cửa lớn.
Ba tiếng sau, cửa rốt cuộc cũng mở, khe cửa từ từ mở rộng ra, ánh đèn từ trong phòng tranh nhau tuôn ra bên ngoài.
Bool Am mặc một bộ quần áo sợi đay, tay vắt chéo sau lưng, dạo bước đi tới.
“Ba.”
Ông không có dấu hiệu động dung, ngũ quan chắc chắn, khí chất sắc bén.
“Mày không phải rất có năng lực sao? Ngay cả ông trời còn không quản được mày. Sao bây giờ lại tới cầu ta?”
“Ba, con chính là đi cầu xin ba. Muốn đánh phải không, con nhận. Nghĩ đến Chaeyoung cùng SeLa, con xin ba ra mặt.”
“Dựa vào cái gì? Mày là cái thá gì?”
Nhiều năm hai cha con bất hòa, ông oán khí khó mà tiêu tan trong chốc lát, giải tỏa ra một chút, có cảm giác thoải mái, nhưng vẫn chưa hoàn toàn hả giận, thế là nói: “Cầu xin người khác, phải có dáng vẻ của người đi cầu xin. Mày nhìn mày đi, không tình nguyện như những gì mày nói.”
Vừa dứt lời, Lisa ngay tại cái dấu chấm kia, hai đầu gối khẽ cong, “Bịch” một tiếng, quỳ trên mặt đất. Trời không mây đen che đi ánh trăng, ánh mắt cô mệt mỏi, chấp nhất – “Ba, cầu xin ba.”
⭐