Cô Bé Lọ Lem Và Hoàng Thái Tử

“Tổng giám
đốc,Giản tiểu thư tới,cô ấy đang cùng phó tổng ở trong phòng nghỉ!” Thư
ký đi vào phòng làm việc để thông báo, Doãn Thiên Kình lập tức ngẩng
đầu, sau đó thân hình cao lớn ngồi trên ghế xoay đứng lên cầm lấy áo
khoác trên ghế mặc vào, trực tiếp đi tới phòng nghỉ.

“Thiên Kỳ,lần này nhờ có cậu giúp đỡ…”Cả người Giản Ny diện một chiếc váy áo màu
trắng, tóc quăn gợn sóng,lại không có hóa trang đậm, cả người ít trưng
diện rất nhiều,khoảng thời gian trước bởi vì tin cô tự sát vì tình làm
náo động mọi người nên sự nghiệp của cô đi xuống trầm trọng,cô không
nghĩ tới Doãn Thiên Kỳ sẽ ra tay giúp đỡ, tập đoàn Doãn thị đầu tư vào
công ty cô,chọn cô là người mẫu quảng cáo cho công ty.

“Không cần
cảm ơn tôi,đều là ý của anh cả thôi!” Thân thể Doãn Thiên Kỳ tùy ý tựa
trên ghế sô pha,vẻ mặt rất là lăng nhăng phớt lờ mọi thứ.

Doãn Thiên
Kình tiến vào liền nhìn thấy Giản Ny , Doãn Thiên Kỳ nhìn đối diện cửa,
thấy hình dáng anh cả xuất hiện,hắn vội vã đứng dậy lách người, “Đại
ca,anh đã đến rồi? Em rút lui trước nha!”

Lúc đi qua bên người Doãn Thiên Kình,hắn vỗ vai anh hai mình một cái rồi ra khỏi cửa.


“Thiên
Kình…”Đây là lần thứ hai Giản Ny nhìn thấy Doãn Thiên Kình, mắt to xinh
đẹp vẫn như cũ thần thái hồng hào nhìn hắn, chỉ là không có một phần
thẳng thắn còn có nũng nịu hơn.

Xem ra ở bên cạnh hắn và bên cạnh Mạc Tư Tước hoàn toàn khác nhau!

“Cô sớm nên
nghĩ đến đã theo Mạc Tư Tước sẽ có kết cục như thế nào…” Doãn Thiên Kình lạnh lùng mở miệng,lúc ngồi xuống đối diện Giản Ny,cô gái này, lúc hắn
lần đầu tiên thấy cô hắn thấy cô rất giống một người nhưng là bây giờ cô không phải là Giản Ny hắn biết nữa .

“Tôi không hối hận!” Giản Ny cố chấp nhìn thẳng hắn, “Thiên Kình,tôi cảm ơi anh đã giúp tôi, nếu như anh nghĩ…”

“Không cần!”
Doãn Thiên Kình khóe miệng càng thêm lạnh lùng, lớn tiếng cắt ngang lời
cô, “Lần đầu tiên cũng là một lần cuối cùng tôi giúp cô, sau này không
nên gặp lại !”

Giản Ny không nghĩ tới lúc cô khó khăn nghèo túng,vẫn là Doãn Thiên Kình cho cô cơ hội để sống lại!

Ôn Hinh trong khu biệt thự đi ra,cô nhìn xung quanh một chiếc taxi cũng không có,cô
đi hơn nửa canh giờ,ngoại trừ các mộ bia xung quanh cả một người cũng
không thấy.


“Sẽ không ghê như thế chứ?” Ôn Hinh nhảy hai chân tại chỗ, trong lòng chán nản,sớm
biết như thế cô đã kêu tài xế taxi chờ cô một chút,hiện tại thì tiêu
rồi,đường ở đây cô không quen thuộc, chẳng lẻ phải quay trở lại sao?

Đi dọc theo
cây ven đường không biết bao lâu,xe cộ chạy bên người cũng không có dấu
hiệu muốn dừng,cô vỗ về cái trán, muốn liều mình ngăn cản chiếc xe đang
chạy trên đường, đột nhiên có một chiếc màu đỏ lui trở về,lúc đó Ôn Hinh đang vẫy cánh tay,chiếc xe dừng ngay bên cạnh cô.

Cửa sổ xe được quay xúông,gương mặt tuấn tú mang theo nụ cười xấu xa đột nhiên xuất hiện ở trước mắt Ôn Hinh,xe Maybach màu đỏ!

“Người
đẹp,muốn đi nhờ xe sao?” Mạc Tư Tước tháo kính râm xuống,môi lưu manh
huýt sáo, ánh mắt tà nịnh nhìn thẳng vào người thiếu chút nữa bị ánh
mặt trời nướng cháy.

Thật sự là gặp quỷ nha! Đến chỗ nào cũng có thể gặp được hắn!

Ôn Hinh
nghiến răng nghiến lợi mắng nhưng mà bây giờ,cô nhìn xung quanh thêm một lúc nhưng không thấy chiếc xe taxi nào cho nên đành phải gật đầu.

Xe của Mạc Tư Tước là trong khu mộ kia đi ra,hắn nhìn thấy một dáng vẻ màu vàng nhạt rất giống cô,lại không nghĩ đúng là cô !

“Anh tại sao
lại ở chỗ này?” Ôn Hinh ngồi lên xe chuẩn bị quay sang nhìn hắn, Mạc Tư
Tước mím môi cười một tiếng,lại lần nữa đưa tay đẩy kính râm lên,sau đó
đặt lên tay lái, “Cô không cho là tôi theo dõi cô sao ?”

“Ôn Hinh,cô đúng là rất đáng yêu…”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận