Cô Bé Lọ Lem Và Hoàng Thái Tử

Ánh mắt đa tình cộng với giọng nói sủng nịch làm cho người đứng ở chỗ này ngớ ra một chút.

Người tới
chính là Mạc Tư Tước,cả người hắn đều là trang phục màu trắng, đứng chắp tay, sợi tóc màu nâu nhạt rơi ở khóe mắt, một tay lại duỗi ra ở không
trung,chiếc nhẫn đuôi giới ánh sáng rạng rỡ chói mắt mọi người.

Phía hắn chỉ về, chính là… Ôn Hinh!

Ôn Hinh như là bị ma quỷ sai khiến,lúc Mạc Tư Tước gọi cô,thân thể cô theo bản năng đi qua dựa vào người hắn.

Có thể ở trong tiềm thức của cô Mạc Tư Tước tuy không tốt như so với Trì Hạo còn an toàn hơn.

“Hạo,cậu chơi quá rồi đấy …” Mạc Tư Tước một tay ôm chầm lấy Ôn Hinh,cánh tay của hắn mạnh mẽ có lực, cách quần áo mỏng manh thấm vào da thịt của cô, thân
thể của cô run rẩy một chút, tất cả thân thể nàng đều bị hắn ôm vào
trong lòng.


“Thì ra,cô ta là của người của cậu a!” Trì Hạo nhìn hai người vô cùng thân thiết dựa
sát vào nhau,hiểu rõ cười, sau đó vỗ vỗ tay kêu thuộc hạ rút lui.

Hắn từng thề sẽ không cùng với anh em của mình tranh giành đàn bà!!

“Hiện tại tôi sẽ cho cô hai lựa chọn,một là theo hắn đi,hai là theo tôi đi?” Tay của
Mạc Tư Tước đã từ eo nhỏ nhắn của cô trượt đến cằm trơn bóng của cô, cúi đầu nhẹ nhàng chiếm lấy, chậm rãi cho cô nhìn thẳng hắn.

Ôn Hinh nhìn thóang qua Trì Hạo không kềm chế được, ánh mắt không có chú ý tới hắn tà ác đã khóa lại tay Kiều Lâm.

Ôn Hinh không trả lời chỉ là dùng sức níu chặt áo của Mạc Tư Tước, hắn khẽ cười một
tiếng, lập tức ôm ngang eo cô,nâng cả người cô lên đi đến phòng trên
lầu, “Tôi muốn cô !”

“Người Anh em ,hãy hưởng thụ thật tốt!” Trì Hạo giơ hai ngón tay lên, sau khi bóng
lưng một nam một nữ biến mất, sau đó hắn đi về phía Kiều Lâm .

“A ——” Ôn
Hinh bị ngã đầu choáng váng hoa mắt, ngực như có một dòng nước ấm rót
vào chậm rãi thấm vào tay chân của cô, chờ Ôn Hinh ý thức được tình cảnh của mình,cô mới biết được chén rượu vừa rồi có vấn đề .

“Mạc Tư
Tước,anh đang làm gì?” Ôn Hinh nắm chặt áo của mình, cuộn thân thể của
mình lui vào trong góc tường, thân ảnh cao lớn của Mạc Tư Tước tới gần
cô mỗi một bước quần áo của hắn càng ít đi một thứ,cho đến khi hắn hoàn toàn trần truồng đi đến trước mặt cô.


Nhìn dáng người cân xứng hoàn mỹ kia,Ôn Hinh cảm thấy thân thể có một luồng khí nóng trào lên.

Miệng khô
lưỡi khô ráo,cô theo bản năng liếm môi đỏ mọng của mình, cô không biết
mình cử động như vậy càng kích thích thú tính của đàn ông.

“Ôn Hinh,hôm
nay là ngày thứ ba, còn nhớ rõ tôi đã nói gì không…” Khuôn mặt Mạc Tư
Tước như vị thần tuấn mỹ gần ngay trước mắt, Ôn Hinh rõ ràng muốn đẩy ra hắn ra, thân thể lại phản bội ý thức nhích tới gần hắn.

Kỹ thuật hôn
môi của Mạc Tư Tước rất cao, thoáng cái đã tìm ra nơi mẫn cảm của cô,
môi mỏng khêu gợi ngậm vào vành tai trắng nõn của cô, khi thì nhẹ mút
khi thì dùng sức gặm cắn, Ôn Hinh biết mình như vậy không nên, thế nhưng cô khống chế không được, thân thể cô rất lạnh, thân thể của hắn quá
nóng, cả hai dính chặt như vậy làm cho cô căn bản không thể chống đỡ
được.

Cho đến khi

hai người bọn họ ôm cùng một chỗ đi về phía giường lớn,cô cũng không
biết quần áo trên người mình lúc nào bị hắn cởi hết .

Thân thể bởi
vì hắn xoa lên mà trở càng nóng, Ôn Hinh cảm giác được tay hắn, môi của
hắn,từ cổ của cô kéo dài một đường xuống phía dưới,rồi ngậm lên nụ hoa
xinh đẹp, ngực cô vừa trắng vừa tròn,rồi đến dưới bụng bằng phẳng, cuối
cùng lại đến giữa hai chân của cô…Trong lúc đó…

Một khối mỹ
lệ non nớt, ánh sáng thánh khiết, Mạc Tư Tước cho tới bây giờ chưa từng
thấy qua đường cong hoàn mỹ như thế, thân thể cô trắng tinh vô ngần khi
hắn âu yếm lại nhiễm nhàn nhạt phấn hồng, giống như là lá cây dính nước
mưa, tươi mát như vậy, mê người như vậy, chỉ là nhìn cô hắn trong nháy
mắt liền hóa thành dã thú, chỉ muốn đem cô ăn nhập vào trong người.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận