Cỏ Bốn Lá Là Anh

Tháng chín, đầu thu. Những còn gió nhè nhẹ khẽ lướt qua từng tán lá vàng úa trên cành cây.

Tia nắng sáng không đậm, không gắt, lan trãi trên bầu trời xanh thẳm, vươn vãi xuống một vùng quê nọ, thuộc tỉnh nọ. Nơi mà người dân ai nấy xôn xao mùa lúa về. Tiếng cười, tiếng nói, tiếng máy chuốc, máy gặt, rộn rã cả một khoảng trời.

Ở một căn phòng nhỏ nhắn, trong một căn nhà dưới mặt đường quê. Hạ Vy ở đó. Cô tất nhiên nghe những âm thanh này rất rõ.

Đẩy chiếc cửa sổ sập lên, cô kéo chiếc rèm nhỏ qua bên trái, ánh mắt nhìn chằm chằm con đường đất bên hông nhà. Bên đó, có vài người hàng xóm đang chất rơm cuộn trên mấy chiếc xe rùa đẩy về.

Chợt cô trông thấy cái Mây - nhỏ bạn từ thuở ấu đến bấy giờ. Cô nàng vẻ mặt trong rất hớn hở, trong tay cầm quả ổi, hai chân đạp trên cái cây xà bắt ngang giữa hai cây trụ làm hàng rào, ngồi chòm hõm mà ăn. Điệu bộ trông thật xấu chết đi được!

Hạ Vy đưa tay huơ huơ, cất giọng kêu cô nàng.

- Mây! Mây!

Cái Mây chợt nghe tiếng gọi, nhìn sang hướng Hạ Vy đứng, thấy cô bạn bên trong cửa sổ, cô nàng vội nhảy xuống nói to.

- Nói gì? Có qua đây không? Hay tao sang đó?

- Qua đây đi!

Dứt lời, chẳng mấy chốc Như Mây đã đứng trước cửa Phòng Hạ Vy.

Rất quen thuộc, Như Mây ngồi xuống cái ghế màu hồng bên cạnh bàn học màu hồng nhìn cô nàng Hạ Vy trên tay ôm con gấu bông màu hồng, nằm co ro trên chiếc giường màu hồng sữa.

- Mới sáng sớm. Sao không ra ngoài? Cứ nằm co ro trong đây không thấy chán à?

Hạ Vy nhìn cô bạn, rồi lại nhìn xuống con gấu trong tay, xoa xoa cái tai con gấu, cô nàng ra vẻ chán nản.

- Tuyết Hà rủ chiều đi rút bông* cho Hai Điền.

- Rút bông thì nhàn rỗi. Thì cũng vì nhàn nên ít tiền. Gặt nhọc hơn tí, nhưng được tiền cao hơn nhiều. Chiều nay tao cũng đi gặt cho nhà bà Xuân.

- Đi làm bữa nay nữa thôi. Từ mai có làm thì làm ít, cắm mặt vào học. Nghĩ đi, nghĩ lại, nghĩ tới đi học sao mà chán thế không biết.

- Thế nên tao đã chuẩn bị đâu vào đó hết rồi! Chiều nay mày đi làm tranh thủ về sớm. Tao dắt mày đi chơi.

- Đi đâu?

- Nhà thằng Phú, con ông đại gia Thanh xóm mình.

- Nhà thằng đó giàu vậy thì mày với tao chơi cái gì?

- Mẹ nó tổ chức tiệc cho nó. Mời tất cả tụi trang lứa trong xóm qua góp vui. Tiệc ăn chơi ngày cuối rồi cậu quý tử đi học. Tiệc kết thúc mùa hè của cậu quý tử.

Hạ Vy liếc nhìn Như mây đang hào hứng khua chân, múa tay kể lễ. Cô nàng khẽ bĩu môi.

- Đúng là nhà giàu. Lắm trò!

- Người ta lắm trò nhưng khiến mình vui. Thằng Phú con bả toàn chơi với tụi con nhà giàu. Tối nay đi chơi, biết đâu lại kiếm được "quàng tử".

Hạ Vy xì một tiếng dài, nhưng trong lòng cũng phấn khởi lắm! Đã là con gái mộng mơ, ai lại chả thích mình được trở thành công chúa, ai lại chả thích được hoàng tử để ý, yêu thương.

Chiều hôm đó cô nàng đi làm. Cơ mà tâm hồn toàn lửng lơ đâu trên cành cây. Hạ Vy cũng dự định rồi! Chiều nay chắc chắn cô sẽ diện cái váy hoa mẹ mua hồi đi ăn cưới chị ba. Hạ Vy thích lắm! Giữ gìn thật kĩ nên nó mới tinh. Rồi chắc là cô sẽ mang đôi giầy bi tít của chị gái hai hồi đi lấy chồng để lại. Nghĩ mà sướng run. Chắc là tối nay cô sẽ đẹp lắm đây.

*Rút bông: Là rút Sợi bông hay sợi côt-tông là loại sợi mềm và đều sợi, mọc quấn quanh hạt của cây bông vải, một dạng cây bụi bản địa của các vùng nhiệt đới và cận nhiệt đới. Thường được trồng ở vùng quê. Loại sợi này chủ yếu được dùng để xe chỉ hay sợi và dệt thành loại vải mềm thoáng khí - loại vải sợi tự nhiên được sử dụng rộng rãi nhất trong ngành may mặc hiện nay.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui