Cố chấp lãng mạn

Vốn dĩ cô chẳng phải là người mười vân vẹn mười, nhà họ Mạnh cũng được xem là hào môn nhưng cũng không thể nuôi cô thành tiểu thư xinh đẹp có tri thức hiểu lễ nghĩa, cô vẫn luôn là như thế, nhỏ nhen, có thù tất báo. Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
 
Lục Nghiên Thanh lắc đầu, lòng bàn tay phủ lên mu bàn tay cô, cong khóe môi: "Anh chỉ lo lắng không biết tay em có đau hay không."
 
Lục Nghiên Thanh hiểu rõ cô nhất, lúc trước là thế, bây giờ cũng thế.
 
Uyển Yên nhướng mày, bỗng nhiên nhớ tới vừa nãy lúc ở phim trường, sau khi Hà Y Hàm bị đánh, hốc mắt đỏ hoe, vẻ mặt rưng rưng muốn khóc, cô gái này mà không giành được tượng vàng Oscar thì quả thật là có tài mà không được phát huy.
 
Lục Nghiên Thanh cụp mắt nhìn cô, vẻ mặt bình tĩnh: "Nếu như sau này bản thân không đối phó được thì cứ để anh."
 
Uyển Yên không nhịn được cười, "Vậy có phải là anh nối giáo cho giặc không?"
 
Lục Nghiên Thanh: "Em vui mới là điều quan trọng nhất."
 
Chậc.
 
Buổi tối, Hà Y Hàm trở về khách sạn không bao lâu liền nhận được điện thoại của người đại diện, giọng điệu của đối phương vô cùng lo lắng, bảo cô ta nhanh chóng xem hot search.
 
Phản ứng đầu tiên của Hà Y Hàm liền đoán là phốt của Mạnh Uyển Yên, cô ta biết người này chuyện xấu quấn thân, hoàn toàn không nhịn được moi ra, cho nên đã thêm mắm dặm muối cung cấp chuyện cô có con ngoài giá thú cho bên truyền thông, những blogger đó đều thống nhất cách nhìn nhận vấn đề, sẽ lần lượt tung ra trong mấy ngày này.
 
Nhưng chờ đến khi Hà Y Hàm bò lên Weibo, chủ đề đứng phía trên đầu hot search #Hà Y Hàm muốn nổi tiếng muốn đến điên rồi sao# bất ngờ lọt vào trong tầm mắt.
 
Giây đầu tiên sau khi nhìn thấy chủ đề hot search, trái tim Hà Y Hàm chợt nhảy lên.
 
Cô ta không thể tin được nhấn vào chủ đề, thứ chào đón cô không phải là những bài phốt liên quan đến Mạnh Uyển Yên mà cô ta đã cung cấp cho bên blogger mà toàn bộ drama phủ kín đất trời đều là của cô ta, bình luận của cư dân mạng cũng thiên về một bên.
 
"Phim truyền hình chuyển thế "Trường Phong Độ" bị sửa đổi thê thảm, đất diễn của nữ số ba có thể so với nữ chính, Hà Y Hàm tự tiện thêm cảnh, thử hỏi có cân nhắc đến cảm nhận của fans nguyên tác không?"
 
Tài khoản đăng bài Weibo này có tích V lớn, ảnh đại diện là Nghê Vân Khiết - nữ chính trong “Trường Phong Độ”, cái đuôi nhỏ được tag phía sau chính là đại fan số một trong siêu thoại của Nghê Vân Khiết.
 
Nghê Vân Khiết debut sớm, đã rời khỏi hàng ngũ tiểu hoa, bây giờ đang vững vàng ở vị trí tuyến một, fans đông vô số, vừa mới đám cưới không lâu, cô ấy lùi về nhà bế quan sinh con, “Trường Phong Độ” là bộ phim đầu tiệp cô ấy nhận sau khi quay lại, fans vô cùng mong chờ.
 
Mà nữ số ba Hà Y Hàm lại tự tiện thêm đất diễn, phân cảnh của nữ chính và nữ số hai không thể không điều chỉnh, nhượng bộ vì cô ta, không ngờ bỗng nhiên lại ầm ĩ.
 
Hà Y Hàm nắm chặt điện thoại, không biết những tin nội bộ này làm sao mà truyền ra ngoài được, trong mắt cô ta, những phân cảnh được tăng thêm cũng hợp tình hợp lí, hình tượng nhân vật chính cũng không có thay đổi gì lớn.
 
Trong khu bình luận, đa số đều là fans của Nghê Vân Khiết, lúc này đang dồn dập yêu cầu đoàn phim và Hà Y Hàm có thể ra mặt giải thích.
 
[Biên kịch này rốt cuộc bị gì vậy? Tưởng chị Vân không lên tiếng nên dễ ăn hiếp đúng không? Vốn dĩ là bộ phim đại nữ chủ, vậy mà đất diễn của nữ số ba còn xấp xỉ với nữ chính, rốt cuộc ai mới là nữ chính vậy???]
 
[Đến cùng là Hà Y Hàm muốn làm cái quái gì thế, an phận làm nữ số ba không tốt sao? Đất diễn nhiều như thế, nữ chính phải làm thế nào đây? Nhiều năm như thế mà mới làm được tiểu hoa thôi, có bị dở người không đấy?]
 
[Tôi thật sự bị con nhỏ này làm tức chết rồi! Có phải cảm thấy chị Vân của chúng tôi dễ ăn hiếp, nếu như không phải có người bóc phốt, chúng tôi đều vẫn chưa biết gì đâu, mang đầu tư vào đoàn thì có đặc quyền à??]
 
[Là phe nguyên tác, sau khi nhìn thấy phốt thật sự sợ ngây người, cảnh cướp pháp trường, đi đến Nam Sơn đều là cảnh diễn của nữ chính và nữ hai, tại sao toàn bộ đều đưa cho nữ ba vậy? Tưởng fans nguyên tác ngu lắm hả, dễ gạt lắm sao?]
 
[Nghê Vân Khiết chỉ về nhà sinh con thôi chứ đâu phải rút khỏi giới, Hà Y Hàm muốn leo lên đầu người ta sao? Nghĩ hay quá nhỉ, chị Vân của cô vẫn là chị Vân của cô thôi *mỉm cười*.]
 
Trong khu bình luận đều đang chửi rủa cô ta thêm đất diễn, còn có một số bộ phận là fans của Nghê Vân Khiết chạy đến trang chủ Weibo của cô ta mạt sát, chửi rủa trắng trợn, Hà Y Hàm tức đến nỗi run hết cả người, đối tượng hoài nghi đầu tiên chính là Mạnh Uyển Yên.
 
Cô ta tức thở hổn hển gọi điện cho người đại diện, vừa nhớ đến phải chịu mấy cái tát trên phim trường ngày hôm nay, ngọn lửa trong lòng sắp nuốt mất lý trí của cô ta.
 
Hà Y Hàm: "Chuyện hot search này có phải là do Mạnh Uyển Yên giở trò không! Con tiện nhân này, chỉ biết giở mánh khóe sau lưng người khác!"
 
Điện thoại được kết nối, Hà Y Hàm có chút khản tiếng.
 
Người đại diện dừng lại, nghe thấy cô ta hổn hển phát tiết xong, hơi bất đắc dĩ nói: "Em bình tĩnh trước đi đừng vội, chuyện này không liên quan gì đến Mạnh Uyển Yên."
 
Hà Y Hàm nhíu chặt mày, "Làm sao có thể!"
 
Người đại diện: "Bài Weibo bóc phốt đó là đại fan đã được xác thực của Nghê Vân Khiết, người này có lẽ là nhân viên công tác trong đoàn phim "Trường Phong Độ"."
 
Người đại diện đã chứng kiến không ít các tiểu hoa trong giới tranh đấu gay gắt từ lâu, có người bên ngoài trông như chị em tình thâm, thật ra sau lưng vì tài nguyên mà không từ thủ đoạn.
 
Địch ý của Hà Y Hàm đối với Mạnh Uyển Yên rất sâu, đã bí mật giở trò mờ ám không ít, sớm muộn gì cũng sẽ bị cắn trả, lần này rất có thể chỉ là mới bắt đầu mà thôi.
 
Nghe vậy, cả người Hà Y Hàm khựng lại, trong lòng như mắc một cái gai, không cam lòng nói: "Tại sao phốt con ngoài giá thú của Mạnh Uyển Yên đến bây giờ vẫn chưa tung ra vậy?"
 
Cho dù chuyện này không liên quan gì đến Mạnh Uyển Yên nhưng Hà Y Hàm vẫn không quên được mấy cái tát đã chịu ở phim trường, ba năm trước bị phong sát, bây giờ cô ta đã hao tổn tâm trí để bò dậy một lần nữa, cô ta tuyệt đối sẽ không khiến những oan ức mà bản thân đã chịu trong mấy năm nay bỏ qua dễ dàng như thế.
 
Nghe ra được Hà Y Hàm không chịu buông tha, người đại diện không nhịn được thở dài, "Chị định gọi điện nói với em chuyện này."
 
"Bài phốt liên quan đến Mạnh Uyển Yên đã bị người khác đè xuống rồi."
 
Hà Y Hàm mở to mắt không thể tin được.
 
Người đại diện thiện ý nhắc nhở: "Nếu như em không muốn giẫm lên vết xe đổ thì chị khuyên em vẫn là dàn xếp ổn thỏa đi, nếu không hậu quá không tốt lắm đâu."
 
Cúp điện thoại, cả người Hà Y Hàm như rơi vào hầm băng.
 
Buổi tối, Lục Nghiên Thanh đưa Uyển Yên đến chợ đêm nổi tiếng nhất thành phố A giải sầu.
 
Trước kia lúc hai người lên đại học, gần như chỉ cần rảnh là Uyển Yên sẽ đi tìm Lục Nghiên Thanh.
 
Nếu Lục Nghiên Thanh không có tiết, bọn họ sẽ ở cùng nhau cả một buổi chiều, nơi họ đi nhiều nhất chính là chợ đêm, chỗ đó nhiều đồ ăn vặt, chỗ chơi cũng nhiều, cần gì có đó.
 
Lúc đó Uyển Yên rất thích câu giờ, có lúc câu giờ đến lúc kí túc xá cấm cửa, rồi tỏ ra vô cùng đáng thương nói mình không về được nữa.
 
Lục Nghiên Thanh biết rõ tính toán nhỏ trong lòng cô, lần nào cũng đều đưa cô đến khách sạn ở một đêm, lần nào cũng sẽ nói với cô chỉ một lần, không có lần sau nữa.
 
Hai người đi bộ trên phố dài, bên tai truyền đến tiếng rao của người bán hàng rong, trong không khí còn tràn ngập đủ loại hương vị, đầy hơi thở khói lửa nhân gian.
 
Đến khu trò chơi, có rất nhiều bạn nhỏ đang tụ tập, có câu cá, đào tiền vàng, còn có thảy vòng, bắn bong bóng. 
 
Thảy vòng và bắn bong bóng có nhiều người vây quanh nhất, Uyển Yên cũng kéo Lục Nghiên Thanh đi qua góp vui.
 
Bong bóng còn nhỏ hơn nắm tay dán chằng chịch trên tấm bảng gỗ, bên cạnh còn đang treo hai cây súng.
 
Bắn trúng bong bóng càng nhỏ thì phần thưởng đạt được càng lớn.
 
Những quả bong bóng to bằng đầu trên bảng gỗ gần như đều bị bắn trúng hết rồi, chỉ còn một hàng bong bóng nhỏ xíu ở phía trên cùng, Uyển Yên liếc nhìn những người tham gia trò chơi đều là các nhóc con choai choai, giải thưởng cầm trên tay như một trò đùa, chằng hạn như một que kẹo, một túi khoai tây chiên gì gì đấy.
 
Bà chủ sạp cười híp mắt nói: "Ai có thể bắn trúng bong bóng nhỏ nhất, giải thưởng lớn tối nay sẽ thuộc về người đó."
 
Uyển Yên theo tiếng nói nhìn sang mới chú ý đến mánh lới quảng cáo của trò chơi này chính là con gấu bông màu nâu lớn nhất đó, cao cỡ bằng cô, lông xù, trên cổ đang thắt nơ bướm, chẳng trách lại thu hút nhiều nhóc con như thế. Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
 
Bà chủ cười híp mắt: "Có phải hai người cũng muốn thử không? Nói không chừng một phát là bắn trúng đó."
 
Thấy Uyển Yên dừng lại, Lục Nghiên Thanh liếc nhìn cô, lập tức trả tiền cho bà chủ, chọn một cây súng đưa cho cô.
 
"Thử xem."
 
Người đàn ông mày thanh mắt đen, rũ mắt nhìn cô.
 
Mặt Uyển Yên lộ vẻ khó xử: "Em có biết đâu."
 
Nói không chừng đến cả bạn nhỏ kế bên mà cô cũng không bằng.
 
Lục Nghiên Thanh: "Đừng lo, anh dạy em."
 
Lục Nghiên Thanh đứng sau lưng cô, hơi nghiêng người về trước, tay cầm tay dạy cô, giọng nói trầm ấm vang lên bên tai cô.
 
"Chúng ta cùng nhau."
 
Uyển Yên mím môi cười, mu bàn tay dán vào lòng bàn tay ấm áp của anh, chợt cảm thấy, tên này cũng rất có khiếu lãng mạn đó chứ.
 
Lục Nghiên Thanh nghiêng đầu, động tác cầm súng rất thành thạo, xúc cảm và cảm giác về khẩu súng trong tay rất thô ráp, tròng mắt đen nhánh nhắm thẳng về vị trí phía trước - quả bóng nhỏ nhất kia.
 
Ánh đèn trên phố dài khoác lên người anh một tầng bóng mờ nhàn nhạt, đường nét góc cạnh rõ ràng, mũi cao như đỉnh núi, vô hình trung khí thế lắng đọng xuống của anh rất giống với tay súng bắn tỉa trong những bộ phim cảnh sát bắt cướp kia.
 
Uyển Yên chớp mắt, cũng không nhịn được nín thở tập trung, nhưng trong đầu đã suy nghĩ, làm thế nào để đem con gấu siêu lớn này về khách sạn.
 
Một giây sau, Lục Nghiên Thanh bóp cò, "pằng" một tiếng, tiếng súng vang lên, bong bóng nổ tung.
 
Uyển Yên mở to mắt, trong đôi mắt như có hào quang tràn ra: "Woa, bắn trúng thật kìa!"
 
Những đứa trẻ đang vây xem cũng trợn mắt há mồm, Lục Nghiên Thanh cầm súng bắn là chuyện thường ngày, bây giờ lại bắt người tài đi bắn bong bóng, đương nhiên là rất xuất sắc rồi, nhưng Uyển Yên vẫn kích động nhảy lên ôm lấy anh, trong mắt sáng quắc: "Có phải sau này em nên gọi anh là thiện xạ không?"
 
Lục Nghiên Thanh nhướng mày, cười cười, "Ý của em là bắn đâu trúng đó hả?"
 
Uyển Yên gật đầu như gà mổ thóc, lại cảm thấy câu này có chút ẩn ý.
 
Cuối cùng, Lục Nghiên Thanh nhận con gấu bông siêu cấp vô địch bự kia từ tay bà chủ dưới ánh mắt ngưỡng mộ của bọn nhóc.
 
Lục Nghiên Thanh ôm gấu bông đưa cho Uyển Yên ôm, thấp giọng lại tràn đầy dịu dàng: "Các bạn nhỏ khác đều có, em cũng phải có."
 
Ánh đèn màu vàng cam in trong mắt của cô gái, từ từ chiếu sáng lên khuôn mặt chợt ửng đỏ của cô.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui