Đêm nhạc đón năm mới càng ngày càng đến gần, đài Cà Chua lần lượt công bố danh sách khách mời, chờ đến ngày cuối cùng, mười vị khách mời thần bí được mong chờ nhất cũng lần lượt được tiết lộ thân phận thật sự.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Lúc tổ tiết mục công bố couple Cố Vũ Thần và Uyển Yên sẽ hát tình ca, tất cả các fans couple đều vui điên cuồng.
[Má ơi, tổ tiết mục hiểu tôi quá! Cuối cùng Uyển Yên cũng chung sân khấu với Cố Vũ Thần rồi, lâu lắm rồi chưa thấy hai người họ đứng chung! Vui quá!!!]
[Mạnh Uyển Yên mà lại hát chung với Cố Vũ Thần?! Có chút mong chờ, tôi nhớ hình như cô ấy rất ít tham gia tiết mục, có lẽ đây là lần đầu?]
[Cái gì mà lần đầu, lúc trước khi Mạnh Uyển Yên quay "Cuối tuần hạnh phúc" đã bị người trong ngành xa lánh, để cho em gái khác nhảy xuống nước giúp cô ta, lẽ nào mấy cô quên hết rồi sao? Trên mạng còn ghi lại đó ~]
[Lầu trên thật sự không cần phải lấy cái này ra để công kích đâu, đừng tưởng Mạnh Uyển Yên không có fans, lúc đầu trong chương trình tạp kỹ cô ấy không xuống nước là vì bị thương trong quá trình quay phim, trên mạng đã có văn bản thanh minh rồi, vậy mà vào miệng các người lại thành "bị đồng nghiệp xa lánh", người ta cũng đã ra mặt giải thích rõ ràng rồi, Uyển Yên đối xử với mọi người rất dịu dàng lễ phép, làm ơn trước khi muốn bôi nhọ thì phải cố gắng tìm hiểu đi chứ, trên mạng cũng có ghi lại đấy ~]
[Mọi người đừng đâm bang nữa! Cảm thấy tỉ suất người xem của đài Cà Chua lần này phải vững rồi, nhiệt độ của Mạnh Uyển Yên liên tiếp kéo lên, nói thật, tôi rất mong chờ nghe cô ấy hát nữa đó!]
Cư dân mạng bàn tán xôn xao, cùng lúc đó, Cố Vũ Thần đăng weibo, tiện thể @Uyển Yên.
Cố Vũ Thần tích V: "Đêm 31 tháng 12, cùng @Mạnh Uyển Yên 'khẽ nói lãng mạn' nhé."
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Sau khi Cố Vũ Thần đăng weibo không lâu, Uyển Yên nối gót theo chia sẻ về, bổ sung thêm: "Không gặp không về nhé ~"
Lục Nghiên Thanh rất ít quan tâm đến tin tức trên mạng, bình thường điện thoại chỉ dùng để gọi điện, gửi tin nhắn, sau khi biết có phần mềm mạng xã hội Weibo này, dường như anh đã mở ra cánh cửa của thế giới mới.
Lúc nhìn thấy chủ đề đứng chung sân khấu của Cố Vũ Thần và Uyển Yên treo trên hot search, đột nhiên tâm tình của Lục Nghiên Thanh trở nên phức tạp.
Giống như tự ngược mình, anh còn cố tình xem khu siêu thoại couple của hai người, các video được cắt ghép do cư dân mạng ship couple nhiệt tình, sau khi xem xong tâm tình lại càng phức tạp hơn.
Địa điểm đêm nhạc mừng năm mới là ở sân vận động Kinh Đô, sau khi Lục Nghiên Thanh và Uyển Yên đến được hiện trường, bên ngoài sân người đã chật kín, phần đông là các fans giơ bảng đèn.
Hôm nay Uyển Yên mặc một bộ váy đầy sao màu xanh dương ombre, làn váy hơi bồng bềnh chấm đất, đẹp như trong mơ, chỉ là xuống xe không quá thuận tiện.
Lục Nghiên Thanh ôm cô xuống trước, thỉnh thoảng lại giúp cô nhấc làn váy.
Người đàn ông mặc vest mang giày da, đeo một cặp kính râm đen, khuôn mặt lạnh lùng cấm dục, sạch sẽ, trên người viết đầy chữ 'người lạ chớ lại gần'.
Khoảnh khắc chạm vào đấy, Uyển Yên lại nghe thấy anh thấp giọng mở miệng: "Yên Nhi đẹp nhất hôm nay."
Uyển Yên mím môi cười trộm, hai người cùng đi vào sau hậu trường.
Đêm nhạc mừng năm mới sẽ livestream toàn bộ quá trình, một tiếng trước khi bắt đầu có tiết mục phỏng vấn sau hậu trường, MC sẽ mời những khách mời trả lời mấy vấn đề, để tạo chút nhiệt độ trước khi buổi biểu diễn bắt đầu.
Sau khi được nhân viên công tác nhắc, Uyển Yên đi qua phòng chờ cách vách, trên người cô chỉ mặc một chiếc váy dài mỏng manh, nhiệt độ trong phòng chờ không đủ, Uyển Yên không khỏi co rụt vai, ngay sau đó trên vai đã có một chiếc áo khoác rơi xuống, làm cho cả người cô ấm lên.
Lục Nghiên Thanh nhìn chằm chằm vào bộ váy trên người cô, môi mỏng khẽ mím nhưng lại không nói gì, đương nhiên là bày ra vẻ mặt không hề tán thành đối với lựa chọn thời trang phang thời tiết của cô lúc vừa xuống xe.
Người trong phòng chờ rộng lớn rất nhiều, trăm hoa khoe sắc, Uyển Yên nhìn thấy rất nhiều người quen, trên cơ bản những nghệ sĩ đóng chính trong "Trường Phong Độ" đều ở đây.
Gần đây Uông Dã có nhân duyên rất tốt với phụ nữ, vài nghệ sĩ nữ ngồi bên cạnh anh ta, có nói có cười, trông có vẻ quan hệ không tệ.
Hà Y Hàm ở chỗ ngồi cách Uyển Yên không xa, phối một bộ váy đuôi cá tinh xảo xinh đẹp lạnh lùng màu trắng đen, ánh mắt cực kì hâm mộ của một vài nghệ sĩ nữ ngồi xung quanh ngắm nhìn chiếc váy trên người của Hà Y Hàm.
"Y Hàm, chiếc váy này của cô nhìn quen mắt quá, có chút giống phong cách của Ms. Tang."
"Tôi cũng thấy thế, phong cách của bà ấy rất dễ nhận ra, lúc trước tôi đến show thời trang Paris là vốn dĩ muốn mời bà ấy thiết kế lễ phục giúp tôi, kết quả người cũng không nhìn thấy đâu." Một ngôi sao nữ nào đó đang nói, ngữ khí tiếc nuối không hề che giấu.
Hà Y Hàm ngại ngùng cười cười, đôi mắt rõ ràng là có chút được sủng mà sợ, "Có thể là vận may của tôi tốt hơn chút, bạn của tôi quen Đường Phong Nịnh, cho nên mới mời được bà ấy giúp thiết kế cho."
"Nếu như mấy cô cũng thích thì tôi có thể giúp các cô hỏi thử bạn tôi xem, anh ấy có giao tình rất tốt với Đường Phong Nịnh."
Mắt của nữ minh tinh nào đó vụt sáng lên: "Làm sao mà không biết xấu hổ thế được, nhưng mà bạn của cô thật là giỏi, thế mà lại quen Đường Phong Nịnh."
Giới giải trí thường phải giao thiệp với giới thời trang, nữ minh tinh trong giới hầu như đều biết đến danh tiếng của nhà thiết kế Ms. Tang, nhà thiết kế nổi tiếng trong giới thời trang, là đối tượng mà rất nhiều nữ minh tinh đều muốn tranh nhau hợp tác, nhưng Ms. Tang rất khiêm tốn, hành tung bất định, nếu như bà ấy muốn hợp tác thì sẽ đích thân chọn người.
Những nữ minh tinh ngồi tụm lại cùng nhau, chủ đề thảo luận không ngoài tiệc tối lần này, hoặc là các show thời trang lớn nhỏ.
Uyển Yên cúi đầu xem điện thoại, từ trong miệng của bọn họ nghe được tên của Đường Phong Nịnh cũng không kinh ngạc lắm, khóe mắt cô liếc về chiếc váy đuôi cá trên người của Hà Y Hàm, nhìn từ phong cách và thiết kế rất giống được làm ra từ bàn tay của Đường Phong Nịnh.
Nhưng có một số chỗ cứ cứ thấy kì kì, ánh mắt của Uyển Yên không nhịn được dừng lại một lúc, chờ đến lúc nhìn rõ nơi có logo độc quyền trên váy của Hà Y Hàm, cô hơi nhíu mày, xem như đã hiểu ra.
Cũng không biết người bạn đó trong miệng của Hà Y Hàm có thực sự tồn tại không, dựa vào tác phong giải quyết công việc của Đường Phong Nịnh, nếu bà muốn thiết kế đồ cho ai vẫn luôn chỉ xem duyên phận, ngoại trừ người nhà họ Mạnh ra thì chưa từng dựa vào tình nghĩa, làm ra một bộ váy cũng là giá trên trời.
Uyển Yên rất quen thuộc với đồ do đích thân mẹ mình thiết kế, lúc này đã chắc chắn bộ váy trên người của Hà Y Hàm có lẽ là hàng super fake.
Lúc này Hà Y Hàm ngước mắt lên, tầm mắt hai người chạm vào nhau.
Nhìn thấy vẻ mặt của Uyển Yên ngẩn ngơ nhìn chằm chằm vào chiếc váy này, Hà Y Hàm tràn đầy tự tin hơi hất cằm lên, tự động phân loại ánh mắt của cô thành hâm mộ.
Cô ta có chút đắc ý cong môi, trên mắt hiện ra ý cười nhạt, chào Uyển Yên.
"Uyển Yên, chúng ta lại gặp mặt rồi."
Uyển Yên không mặn không nhạt thu hồi ánh mắt, cười nói: "Đúng vậy ha, nói không chừng chút nữa còn có cơ hội cùng đi thảm đó đó."
Ánh mắt Hà Y Hàm khựng lại, trong lòng bỗng chốc bị nghẹn, câu này là lúc đầu cô ta nói với Uyển Yên trong đoàn phim, lúc đó cô ta chắc chắn rằng Mạnh Uyển Yên sẽ không được mời, không ngờ cô lại thật sự xuất hiện ở đây.
Biểu cảm trên mặt của Hà Y Hàm không nén được giận, chỉ gật đầu một cách cứng ngắc.
Uyển Yên tìm được một vị trí trống, đang chuẩn bị ngồi xuống chợt nghe thấy có người gọi tên cô.
"Uyển Yên ~"
Cô quay đầu lại nhìn về hướng phát ra tiếng nói, nhìn thấy Lê Sở Mạn, cô gái trang điểm tinh xảo, diện một bộ đầm dài trễ vai bằng vải voan mỏng màu trắng thanh tú trang nhã, dáng người lung linh hấp dẫn, eo nhỏ không đầy một nắm tay.
Ánh mắt của Uyển Yên rơi trên phần eo của Lê Sở Mạn, cô tự cho rằng eo của mình đã rất mảnh rồi, nhưng so với Lê Sở Mạn, đối phương quả thật có thể xưng là "eo tinh".
Trong đầu Uyển Yên không khỏi hiện ra cảnh đêm đó ở quán bar, anh cả ôm Lê Sở Mạn mặc sườn xám, thoạt nhìn có vẻ quan hệ rất tốt, cũng không biết ở bên nhau lúc nào.
Uyển Yên ngẩn ra, Lê Sở Mạn nhấc làn váy mỉm cười đi về phía cô.
Hai người chào hỏi xong, Lê Sở Mạn ngồi bên cạnh Uyển Yên.
"Sau khi "Trường Phong Độ" đóng máy, chúng ta đã nửa tháng chưa gặp nhau rồi đấy?"
Người con gái trước mặt chậm rãi nói, mày cong cong, cười lên rất ấm áp.
Uyển Yên mím môi, gật đầu nhưng trong lòng vẫn có khúc mắc lờ mờ.
Đến bây giờ cô vẫn chưa rõ rốt cuộc Lê Sở Mạn có biết mối quan hệ giữa cô và Mạnh Kỳ Sâm không, nhưng lại không thể hỏi cô ấy trực tiếp, nhưng mỗi lần nhìn thấy Lê Sở Mạn thân mật tiếp cận cô, Uyển Yên lại không nhịn được mà buông xuống phòng bị, thu lại địch ý với cô ấy.
Loại cảm giác này thật sự rất thần kỳ.
Hai người trò chuyện câu được câu mất, cuối cùng Uyển Yên cũng chú ý đến chiếc váy trên người của Lê Sở Mạn.
Ánh mắt cô dừng lại, khẽ nói: "Chiếc váy này của cô rất đẹp."
"Rất hợp với cô."
Thiết kế rất khác biệt, đơn giản nhẹ nhàng, bảo thủ nhưng lại không mất đi sự gợi cảm, xương quai xanh như ẩn như hiện, nhìn ra được người thiết kế rất dụng tâm, khung xương của Lê Sở Mạn rất mảnh, thân hình có vẻ nhỏ nhắn, chiếc váy này làm tôn lên thân hình của cô ấy.
Lê Sở Mạn mím môi, cười có chút ngại ngùng: "Là của bạn tặng."
Thời gian Lê Sở Mạn ra mắt không dài, trước mắt vẫn chưa có đoàn đội chuyên nghiệp của mình, đây cũng là lần đầu tiên cô ấy tham dự buổi biểu diễn, các thứ lễ phục này đều là người ấy giúp cô ấy chọn, so với lễ phục của các nữ minh tinh xung quanh, Lê Sở Mạn bỗng nhiên cảm thấy ánh mắt của tên kia cũng không tệ, ít nhất không cứng nhắc như vẻ bề ngoài.
Uyển Yên cười tủm tỉm trêu ghẹo: "Không phải là bạn trai tặng đó chứ?"
Phút chốc mặt Lê Sở Mạn đỏ lên, lắc đầu lia lịa, tất nhiên có chút căng thẳng, nói chuyện lắp bắp: "Anh ấy, anh ấy không phải bạn trai mình."
Cô gái trước mặt không biết che giấu cảm xúc, vẻ mặt có chút co quắp nhìn bằng mắt thường cũng có thể thấy, Uyển Yên đã gặp rất nhiều người biết tạo quan hệ để thuận lợi mọi bề, biết lắng nghe trong giới này, lập tức cô cảm thấy Lê Sở Mạn chỉ như một bé thỏ trắng, ngây thơ và có chút đáng yêu.
Ánh mắt Uyển Yên dừng trên logo của chiếc đầm, lơ đãng hỏi: "Nhà thiết kế của chiếc đầm này là ai vậy nhỉ?"
Lê Sở Mạn lắc đầu, nghiêm túc đoán, "Chắc là mua ở cửa hàng nào đó."
Uyển Yên cười gật gù, đồ do bà Đường Phong Nịnh thiết kế mà lại gặp phải người không biết nhìn hàng.
Hai người nói linh tinh một phen, Uyển Yên đoán được sơ sơ, có lẽ Lê Sở Mạn không biết quan hệ của cô và Mạnh Kỳ Sâm, càng không biết Đường Phong Nịnh là ai.
Rất nhanh, nhân viên công tác đi qua thông báo với các diễn viên chính trong đoàn phim "Trường Phong Độ" đến phòng ghi hình nhận phỏng vấn.
Chỉ còn cách hai mươi phút nữa là đến buổi biểu diễn, Uyển Yên và Lê Sở Mạn đi đến phòng ghi hình, Lục Nghiên Thanh chờ cô ở phía sau sân khấu.
MC ngoại trừ giúp đoàn phim tuyên truyền ra còn có mấy câu hỏi ngắn gọn muốn phỏng vấn mọi người.
Trong livestream tại hiện trường, MC hỏi nguyện vọng năm mới của các vị ngồi ở đây là gì, lúc đến phiên Uyển Yên, cô gái nhìn sang một chiếc máy quay cách cô gần nhất, đôi mắt trong suốt sáng long lanh, môi hồng khẽ mở, đáy mắt có hào quang lưu chuyển: "Sắp đến năm 2020 rồi, hi vọng trong một năm mới này, người nhà bạn bè và cả fans của tôi nữa đều có thể khỏe mạnh, vạn sự như ý."
Cô dừng lại một chút, ánh mắt nhìn chằm chằm vào ống kính, giống như xuyên qua máy quay lạnh băng để nói với chuyện với một người khác.
Cô nói: "Cũng hi vọng người tôi yêu vĩnh viễn bình an."
Trong mắt người ngoài chỉ là lời chúc phúc quá đỗi tầm thường nhưng đó là kỳ vọng lớn nhất của Uyển Yên đối với anh.
Trong lòng Lục Nghiên Thanh có đất nước, có lẽ lúc anh đối mặt với vấn đề giống như thế, anh vẫn sẽ đưa ra lựa chọn giống như thế.
Uyển Yên không muốn gây khó dễ cho bản thân nữa, giờ đây cô không mong cầu Lục Nghiên Thanh yêu cô lâu dài, chỉ hi vọng anh có thể bình an.
Còn sống, tốt hơn bất kì thứ gì.
Tiệc tối sắp bắt đầu rồi, rất nhiều minh tinh đều đã đi đến sau sân khấu chuẩn bị, cho nên trong phòng chờ chỉ có trợ lí minh tinh và một số vệ sĩ.
Có người cúi đầu nghịch điện thoại, có người tụm lại selfie nói chuyện, cũng có một ít người nhìn màn hình đồng bộ với phòng ghi hình trong căn phòng.
Giọng nói mềm mại hàm chứa ý cười của cô gái văng vẳng trong căn phòng chờ có chút ầm ĩ kia, Lục Nghiên Thanh không chớp mắt nhìn chăm chú vào màn hình trước mắt, lồng ngực như bị xé ra một lỗ lớn, gió lạnh rót vào không ngừng, sự chua xót không ngừng tuôn ra như thủy triều, sắp hủy diệt anh.
Ai cũng không biết, người vệ sĩ cấm dục lạnh lùng như núi băng kia giờ phút này đôi mắt dưới cặp kính đen kia hơi ửng đỏ, có lẽ chỉ cần chớp thì có thể ứa ra chất lỏng mằn mặn ấm nóng.