"Khà khà, tại sao có thể nói như vậy được chứ, tôi đây là thành tâm thành ý chúc mừng cô mà."
Mã Tư Phong vừa nói, vừa lấy một cái USB từ trong ngực ra, nhướng mày nói: "Hơn nữa ở chỗ tôi còn có ít đồ, cô có thể sẽ cảm thấy rất hứng thú đó, cô còn nhớ rõ khách sạn mà chúng ta đã từng đến mấy lần rồi hay không, vậy cô có còn nhớ rõ chúng ta đã làm gì cái không vậy? Không biết là sau khi những người hâm mộ kia của cô nhìn thấy, thì còn có thể tăng bốc tán dương cô như bây giờ được hay không?"
Nghe vậy, vẻ mặt của Lâm Hiểu My thay đổi trong nháy mắt.
Mã Tư Phong đây là đang uy hiếp cô ta.
Năm đó Lâm Hiểu My trẻ người non dạ, cũng không có bất kỳ sự đề phòng nào đối với Mã Tư Phong.
Mặc dù ban đầu cô ta vẫn luôn giữ vững ranh giới cuối cùng của bản thân, nhưng mà cô ta thật sự thích Mã Tư Phong, chỉ là sau vài lần đối phương vừa mềm vừa cứng dụ dỗ thì cả hai người đã đến khách sạn mấy lần.
Mặc dù không có làm tới bước cuối cùng, nhưng mà lúc ấy đối phương đã chụp một vài bức ảnh mập mờ, kích thước cũng khá lớn.
không nghĩ tới là đã nhiều năm trôi qua như vậy rồi mà anh ta vẫn còn giữ lại! "Anh, anh muốn làm cái gì?"
Lâm Hiểu My đã trải qua nhiều chuyện như vậy, nhờ sự giúp đỡ chân thành của nhiều người mới thật vất vả có thể đi tới được bước đường như ngày hôm nay, cho nên đương nhiên là cũng không hy vọng sẽ để cho bọn họ phải thất vọng.
Chẳng lẽ tất cả mọi thứ lại bị phá hủy bởi một tên cặn bã như này hay sao?
Không thể được! Cô ta nhất định sẽ không cho phép chuyện như vậy xảy ra!
Mã Tư Phong nhìn thấy được phản ứng mà mình mong muốn, trên mặt lộ ra vẻ kẻ tiểu nhân đắc chí.
"Cô không cần phải sợ hãi, cô không muốn làm lành với tôi, thì tôi cũng sẽ không cưỡng cầu, cô cũng biết rồi đó, tôi không phải là cái loại người thích cưỡng ép người khác, chẳng qua là.."
Nói tới chỗ này, Mã Tư Phong cố ý dừng lại một chút, anh ta nhìn vẻ mặt khẩn trương của Lâm Hiểu My thì nở một nụ cười xấu xa rồi tiếp tục nói.
"Chẳng qua là bây giờ tình hình kinh tế trong tay người bạn trai cũ này của cô có chút thiếu thốn, nên muốn một ít tiền.
Hiểu Mỹ, bây giờ cô đang là một ngôi sao lớn, năm tỷ bốn trăm triệu đối với cô cũng chỉ là việc động vài ngón tay mà thôi, nhìn trên tình cảm của chúng ta mà cho tôi mượn một ít tiền đi."
Lâm Hiểu My nghe vậy thì bấy giờ mới hiểu được, người này vừa bắt đầu đã là hướng về phía sự nổi tiếng bây giờ của cô ta, bây giờ cô ta vẫn luôn một lòng ra sức làm việc, tuyệt đối sẽ không cho phép bản thân mình có bất kỳ tin tức tiêu cực nào cả, cho nên mới tính toán lợi dụng những bức ảnh năm đó để lừa cô ta.
"Anh làm như vậy là phạm tội!" "Ôi trời, cô lớn tiếng như vậy làm gì chứ?" Mã Tư Phong cười nói: "Hơn nữa cô nói cũng thật là khó nghe, tôi làm sa có thể là tội phạm chứ? Tôi đây là đang hỏi 'mượn' cô thôi, làm sao có thể nói là phạm tội được? Chẳng qua là nếu như cô thật sự cảm thấy như vậy, thì bây giờ lập tức gọi người của chính phủ đến bắt tôi đi, tôi tuyệt đối sẽ không chạy đâu."
Không ngờ được là da mặt của người này lại có thể dày như vậy, trong lúc nhất thời Lâm Hiểu My bị chọc tức không nhẹ.
Nói thật là cô ta cũng rất muốn tìm người của chính phủ tới đây, nhưng cô ta hiểu rõ, tình huống như bây giờ thì chắc chắn không thể làm như vậy!
Nhỡ đầu khiến mọi chuyện ầm ĩ lớn lên thì cô sẽ phải là người gánh chịu đống rắc rối này.
Tuyệt đối không thể gọi người của chính phủ đến đây được! Nghĩ tới đây, Lâm Hiểu My căm hận nhìn Mã Tư Phong, hỏi: "Anh muốn bao nhiêu?" "Ôi, như vậy không phải là được rồi hay sao, tuy nói là bây giờ chúng ta đã chia tay, nhưng mà tình nghĩa vẫn còn ở đó, khà khà, không nhiều lắm, chỉ..." Mã Tư Phong giơ ba ngón tay lên: "Chín tỷ, như thế nào? Cũng không quá nhiều đúng không?" "Cái gì? Chín tỷ? Như này mà còn không nhiều? Anh thật đúng là công phu sư tử ngoạm mà, anh cho rằng tôi là cái gì? Máy ATM để cho anh rút tiền hay sao?"
Mặc dù gần đây Lâm Hiểu My cũng khá là nổi tiếng, nhưng mà số tiền tiết kiệm của cô ta lại không có tăng lên, tất cả số tiền đều được dùng để nhanh chóng trả hết số tiền nợ lãi suất cao, làm sao có thể lấy ra được nhiều tiền như vậy?
Nhưng Mã Tư Phong mặc kệ những thứ này, lại càng không tin Lâm Hiểu My sẽ không thể lấy ra được số tiền này.
Anh ta lạnh nhạt nói: "Ngày mai tôi sẽ đứng ở cửa tiểu khu chờ cô đưa tiền, đến lúc đó nếu mà cô không có tiền, hoặc là lẩn trốn không chịu ra gặp tôi, thì đừng có trách tôi lan truyền những bức ảnh này lên trên mạng!"
Lâm Hiểu My bị chọc tức không nhẹ, chỉ tay vào mặt Mã Tư Phong mằng: "Mã Tư Phong, anh chính là một kẻ khốn nạn hèn hạ!
Mã Tư Phong nhún vai một cái, không thèm để ý chút nào đến những lời mắng chửi của Lâm Hiểu My, xoay người rời đi với vẻ mặt đắc ý.
Lâm Hiểu My bất lực đứng ở cửa, không chịu nổi gánh nặng này nữa mà ngồi xổm ở trên mặt đất ôm đầu bật khóc nức nở.