Người đang nói chuyện là một người đàn ông trung niên hơn bốn mươi tuổi, dáng người ông ta gầy ốm, nhưng tràn đầy khí thế, lúc này, khuôn mặt ông ta đều tràn ngập sự phẫn nộ.
Sau khi nhìn thấy rõ ràng khuôn mặt của người đàn ông trung niên, sắc mặt của hầu hết tất cả mọi người đều thay đổi, có người nhát gan, thậm chí cả hai chân đều đang run lên.
“Triệu, thầy Triệu......"
“Mẹ ơi, sao thầy Triệu lại đến đây vậy?”
“Đừng nói nữa, tôi muốn khóc..." Một đám người tất cả đều căng thẳng nhìn Triệu Chí Quân, đặc biệt là đám tuyển thủ và đệ tử kia công kích Sở Quốc Thiên, không một ai dám đối diện với ông ta.
Phải biết rằng, Triệu Chí Quân nổi tiếng khó tính, toàn bộ Dược Các không có mấy đệ tử không sợ ông ta, ngoại trừ những đệ tử thiên phú và biểu hiện cực kỳ xuất sắc.
Mà đối với những tên đệ tử không thiên phú và biểu hiện không xuất chúng, trước nay Triệu Chí Quân cũng chưa bao giờ nể nang, chỉ cần bị ông ta nhìn không thuận mắt, nhẹ thì mắng một trận, nặng thì càng là sẽ trực tiếp ra tay.
Tân Vận Hải nhìn thấy Triệu Chí Quân, trên mặt lập tức nặn ra một nụ cười, đi lên nghênh đón nói: “Thầy Triệu, thầy tới rồi!”
“Tân Vận Hải, không phải cậu nói đây là mấy hạt giống ưu tú chọn ra từ đám tuyển thủ, đây là hạt giống ưu tú mà cậu gọi sao? Một đám hạt giống ưu tú chỉ biết đánh nhau ẩu đả?” Triệu Chí Quân phẫn nộ quát Tân Vận Hải.
Nghe thấy lời này, tất cả mọi người đều bừng tỉnh, khóe miệng Sở Quốc Thiên càng lạnh lùng hơn, may là anh thông minh, nếu không thật đúng là Tân Vận Hải nói.
Hoá ra, tất cả chuyện này đều là kế hoạch của Tân Vận Hải, đến cả Triệu Chí Quân cũng là cậu ta đặc biệt thông báo, mục đích chính là muốn xử lý Mộ Dung Kính ở hậu trường tuyển thủ, sau khi chờ Triệu Chí Quân tới, liền đổ tội cho anh tội danh tuyển thủ vô lương tâm.
Rốt cuộc, uy lực của Dược Các đều có tiếng là khắc nghiệt đối với đệ tử thuộc hạ, nếu có tiền án đánh nhau ẩu đả, nhất định sẽ không được Dược Các trọng dụng.
Làm cho Mộ Dung Kính bị đá ra khỏi đại hội phân biệt thuốc, đó là mục đích cuối cùng của Tân Vận Hải!
“Thầy Triệu, thầy nghe em giải thích, thật ra tất cả chuyện này đều là tên Mộ Dung Kính gây chuyện, cậu ta dường như phát điên ở hậu trường tuyển thủ rồi ẩu đả tuyển thủ khác, cho nên mới dẫn đến nỗi căm giận chung!”
Tân Vận Hải nói ra câu sớm đã nghĩ xong.
“Cái gì?”
Triệu Chí Quân mở to mắt, nhìn theo hướng ngón tay Tân Vận Hải chỉ, phẫn nộ nói với Mộ Dung Kính: “Điều Tân Vận Hải nói là thật sao?”.
Kiếm Hiệp Hay
“Là giả, tôi không gây chuyện, càng không có đánh người.” Sở Quốc Thiên không kiêu ngạo không siểm nịnh nói.
“Hỗn xược, Mộ Dung Kính, cậu cũng dám nói dối thầy Triệu?” Nào biết, Sở Quốc Thiên vừa dứt lời, Tân Vận Hải liền tức giận quát lớn một câu.
Ngay sau đó, cậu ta lại nói với các đệ tử và các tuyển thủ xung quanh: “Mọi người nói một câu công bằng đi, vừa rồi có phải là tên Mộ Dung Kính đánh nhau gây chuyện hay không?”
“Đúng vậy!” “Không sai!”
“Thầy Triệu, thầy đến đúng lúc, tên Mộ Dung Kính khốn kiếp này quá ghê tởm, thầy nhất định phải giáo dục cậu ta!"
“Thầy Triệu, em cực kỳ nghi ngờ Mộ Dung Kính là tên thần kinh, nhất định đừng để cho cậu ta tham gia vào cuộc thi phân biệt thuốc!”
“Đúng vậy thầy Triệu, loại người này quá nguy hiểm, nhất định không giữ được......"
Một đám nịnh nọt Tân Vận Hải lập tức sôi nổi lên tiếng, nếu như Sở Quốc Thiên không phải người bị hại, nhìn dáng vẻ của bọn họ lòng đầy căm phẫn thiếu chút nữa đều tin rồi.
Nhưng anh không biết chính là, trong bóng tối hậu trường, Ngữ Yến đang lẳng lặng quan sát tất cả chuyện này, cô ta thầm nghĩ trong lòng: “Sở thần y à Sở thần y, tôi xem anh xử lý như thế nào?”
Nhìn vài tên đệ tử trên người bị đánh bầm dập, sắc mặt Triệu Chí Quân trở nên càng khó coi hơn, ông ta kiểm tra một lúc, sau khi xác nhận đều là vết thương mới, không khỏi giận tím mặt: “Hay cho tên Mộ Dung Kính cậu, sau khi ngang nhiên gây chuyện không những không có một chút hối hận, cậu hãy chờ bị đá ra khỏi cuộc thi đi!”
Đối mặt với cơn giận không thể át của Triệu Chí Quân, cùng với âm mưu thành công của đám người Tân Vận Hải, sau khi Sở Quốc Thiên chỉ cười lạnh trong lòng, liền bình tĩnh nói: “Thầy Triệu, để cho công bằng, tôi cảm thấy vẫn nên kiểm tra vết thương trước đã.” Kiểm tra vết thương?
Mọi người sửng sốt, bọn họ theo bản năng nhìn Tân Vận Hải.
Rốt cuộc chuyện này mọi người rõ như ban ngày, “Mộ Dung Kính” cũng không đánh bất kỳ kẻ nào, nếu như thật sự kiểm tra vết thương, vậy chuyện này không phải rõ như ban ngày sao?
Người có thể tới Dược Các, không phải bác sĩ cũng chính là người hiểu Y học, nếu như thực sự có người cẩn thận kiểm tra, nhất định sẽ tra ra điều mờ ám, cho nên một khi chuyện bị bại lộ, vậy cuối cùng người xui xẻo chính là Tân Vận Hải!
“Kiểm tra thì kiểm tra, cậu có gan làm không dám nhận, chờ kiểm tra xong vết thương, tôi xem cậu còn giảo biện như thế nào!” Bỗng nhiên, một tên đệ tử ngực phiếm hồng tức giận nhìn về phía Sở Quốc Thiên.
Nghe thấy lời này, một đám đệ tử và học viên càng lờ mờ hơn, người này có phải bị ngốc hay không vậy, rõ ràng chính là xử oan “Mộ Dung Kính”, vậy mà bây giờ lại còn dám tiếp tục diễn kịch, chẳng phải diễn thất bại rồi sao?
Nhưng nhìn thấy biểu cảm thờ ơ của Tân Vận Hải, rất nhanh lại có người phản ứng lại, loại chuyện kiểm tra vết thương này nhất định là chuyện tất nhiên xảy ra, Tân Vận Hải không thể nào không chuẩn bị, nói không chừng chính là kế hoạch cậu ta bày ra.
Lúc mọi người ở đây đang miên man suy nghĩ, chỉ thấy Triệu Chí Quân lại quát lần nữa: “Mộ Dung Kính, nếu cậu muốn kiểm tra vết thương, vậy chúng ta ở hiện trường đi kiểm tra, nhưng tôi cảnh cáo trước, nếu một khi
kiểm tra xong vết thương, chứng minh là cậu gây ra, như vậy tôi sẽ lập tức hủy bỏ tư cách dự thi của cậu, hơn nữa vĩnh viễn không được phép bước vào Dược Các, cậu hiểu không?”
“Có thể” Sở Quốc Thiên lạnh nhạt nói.
Ánh mắt Tân Vận Hải nhíu lại, không ngờ rằng tới lúc này rồi “Mộ Dung Kính” còn bình tĩnh như vậy, nhưng việc đã đến nước này, cậu ta cũng không có cách nào thay đổi.
Sau khi suy nghĩ trầm ngâm, anh lên tiếng hỏi: “Nếu muốn kiểm tra vết thương, vậy ai tới kiểm tra tương đối thích hợp?”
Kiểm tra vết thương cũng không phức tạp, người trong hậu trường cơ hồ đều có thể, nhưng bây giờ là đang chứng minh Sở Quốc Thiên thật sự là người đả thương, chuyện này phải tìm một người hoàn toàn tin phục mới được.
“Mộ Dung Kính, hay là cậu đi, để tránh người khác kiểm tra ra vết thương cậu không phục” Tên đệ tử ngực phiếm hồng ủ rũ nói.
“Không được, ngộ nhỡ tên tiểu tử này đổi trắng thay đen thì sao?”Nhưng rất nhanh, liền có đệ tử đưa ra ý kiến bất đồng.
Tân Vận Hải nhìn thoáng qua hai người, lạnh nhạt mỉn cười nói: “Hay là để cho Mộ Dung Kính đích thân chọn một người đi, chỉ cần mọi người đồng ý, thì đều tôn trọng toàn bộ kết quả!"
Mọi người liên tục gật đầu, và Sở Quốc Thiên cũng cười nói: “Không thành vấn đề”
“Được, nếu mọi người đều không ý kiến, vậy' Mộ Dung Kính’ cậu cảm thấy chọn ai kiểm tra vết thương tương đối thích hợp?” Tân Vận Hải cười hỏi.
“Hay là anh đi?” Sở Quốc Thiên nhìn nhìn Tân Vận Hải nói.
Lời này vừa nói ra, cả hội trường kinh ngạc.
Cho dù là Tân Vận Hải cũng đều giật mình tại chỗ, ánh mắt nhìn ‘ Mộ Dung Kính’ tràn đầy sự khó tin..