Có Chồng Là Thần Y


**********
Sở Quốc Thiên không biết vì sao Lưu Nguyệt Kiều cũng căm thù mình như vậy, sau khi nhìn mọi người phía trước đều dần dần vào hội trường, anh cũng không miên man suy nghĩ nữa, đi vào theo.

Sau khi anh đi vào hội trường, phát hiện bên trong sớm đã kín người hết chỗ, ngoại trừ khán giả, tuyển thủ, chính là trọng tài và khách quý, cùng với nhân viên giữ gìn trật tự.

Bởi vì tuyển thủ dự thi có hơn một nghìn người, cho nên Sở Quốc Thiên cũng tìm kiếm một hồi mới tìm được vị trí thuộc về mình.

Số 62, là số báo danh của Sở Quốc Thiên.

Tuy rằng số lượng của số thứ tự tương đối đông, nhưng Sở Quốc Thiên lại không biết diễn biến cụ thể của thi đấu, còn phải chờ bao lâu mới đến lượt anh.

Rất nhanh, dưới sự quan sát của anh, anh phát hiện Ngữ Yến lẳng lặng ngồi trên vị trí khách quý, hơn nữa ở vị trí cách Ngữ Yến không xa, anh còn phát hiện ra La Vân trước đây đã từng gặp ở Thanh Phong Môn.

Sở Quốc Thiên rất tự tin với thuật dịch dung của mình, chỉ cần Ngữ Yến không tiết lộ chuyện này ra ngoài, anh tin rằng cho dù là La Vân cũng sẽ không phát hiện ra mình chính là Sở Quốc Thiên.

Lúc Sở Quốc Thiên tiến vào không bao lâu, theo đó là một tiếng vang đặc biệt, cửa ra vào của hội trường được đóng lại, mà lúc này, một cụ già hơn sáu mươi tuổi cũng chậm rãi bước lên trung tâm của khán đài.


Mời đọc truyện trên TruyệnApp
“Thượng lão!”
“Trời ơi, vậy mà lại là ông Thượng Vân Minh phó các chủ của Dược Các, ông ấy lại đích thân tới chủ trì đại hội phân biệt thuốc?”
“Đúng vậy, đến cả Thượng lão cũng tới xem, xem ra đại hội phân biệt thuốc lần này không bình thường!”
Sau khi nhận ra người chủ trì, trong nháy mắt thính phòng vang lên từng đợt âm thanh bàn tán.

Phải biết rằng, Thượng Vân Minh chính là một trong mấy cây cổ thụ đại nguyên lão còn lại của Dược Các, thân phận giống như ông ấy, từ lâu đã không quan tâm vào một số công việc chung của Dược Các, nào biết hôm nay lại tới tham gia đại hội phân biệt thuốc.

“Các vị trật tự!” Sau khi Thượng Vân Minh đứng yên, liền ho nhẹ một tiếng.

Ngay lập tức, hội trường to như vậy, ước chừng gần vạn người tất cả đều trở nên im lặng, không chớp mắt nhìn chằm chằm Thượng Vân Minh trên khán đài.

Sau đó Thượng Vân Minh đơn giản tuyên bố một chút quy tắc thi đấu, bỗng nhiên nghiêm túc nói: “Tôi tuyên bố, đại hội phân biệt thuốc, chính thức bắt đầu!”
Oa!
Lời này vừa nói ra, toàn hội trường sôi trào.

“Tiếp theo đây, tất cả tuyển thủ dự thi tiến hành phân biệt thuốc, tuyển thủ phân biệt thành công chính xác trong năm phút, mới có thể tiến hành vòng thi đấu tiếp theo, ngược lại sẽ bị loại bỏ!”
Theo mệnh lệnh của Thượng Vân Minh, một số lượng lớn nhân viên đã đến sân khấu của tuyển thủ với nhiều loại dược liệu Trung Quốc đã được chuẩn bị sẵn từ lâu, những dược liệu Trung Quốc này đều được bọc trong một lớp vải đen.

Sau khi đảm bảo rằng mọi người đã có nó, Thượng Vân Minh ra hiệu cho tất cả tuyển thủ mở tấm vải đen và tiến hành phân biệt thuốc.

Sở Quốc Thiên chỉ lạnh nhạt liếc mắt nhìn dược liệu trong tay, rồi nhắm mắt dưỡng thần, bắt đầu yên tĩnh chờ đợi.

Năm phút trôi qua rất nhanh, Thượng Vân Minh nhìn đồng hồ, rồi cao giọng tuyên bố nói: “Nhân viên làm việc, thống kê kết quả thi đấu.”
Vì vậy, một nhóm gồm mười nhân viên được chia thành mười đội và lần lượt qua đó dò hỏi.

Hỗ trả lời đúng, đều được phát một tờ giấy thông hành, đáp sai, sẽ tuyên bố loại bỏ ở hội trường, cũng rời khỏi chỗ ngồi tuyển thủ.


Sở Quốc Thiên nhìn tỷ lệ đậu, xem ra mười ít hơn ba, điều này làm cho anh cảm thấy khá hơn một chút, nếu như chỉ bị loại ít, phỏng chừng đến tối cũng chưa có kết quả.

Ngữ Yến ngồi trên ghế ngồi khách quý vẫn luôn nhìn chằm chằm Sở Quốc Thiên với ánh mắt sáng quắc, và lúc cô ta nhìn chăm chú, rất nhanh nhân viên cũng đã đi tới trước mặt Sở Quốc Thiên rồi, nói: “Số 62!”
“Một loại thuốc giả trông giống như gừng.

Sở Quốc Thiên trả lời thờ ơ.

Cái gì?
Nghe thấy lời này, sắc mặt nhân viên sửng sốt, và tuyển thủ dự thi xung quanh nghe thấy đáp án này cũng không thể tưởng tượng nhìn anh.

Vẻ mặt nhân viên âm u nhìn Sở Quốc Thiên, sau một lúc lâu, hắn mới lạnh giọng nói: "Số 62, loại!”
“Dựa vào cái gì?” Sở Quốc Thiên nhướng mày.

Nhưng, nhân viên lại không để ý đến anh, lập tức đi tới trước mặt tuyển thủ dự thi số 63.

Sở Quốc Thiên thấy thế, liền đưa vật phẩm trong tay đến trong tay nhân viên, nghiêm túc nói: “Đây rõ ràng chính là thuốc giả, anh dựa vào cái gì mà loại bỏ tôi?”
Sắc mặt nhân viên lạnh lùng, nghiêm mặt nói: “Cậu nói bậy bạ gì đó, Dược Các chúng tôi là nơi nào, sao có thể có thuốc giả, cậu quấy rối tôi lần nữa tôi sẽ đuổi cậu ra ngoài!”
Hai người cãi nhau rất nhanh liền thu hút vô số ánh mắt, đến cả Thượng Vân Minh trên khán đài cũng chú ý tới bọn họ.

“Tình huống gì vậy?” Thượng Vân Minh đi tới hỏi.


Mời đọc truyện trên TruyệnApp
“Thượng lão! Tên tuyển thủ này nói dược liệu chúng ta đưa cho cậu ta là thuốc giả!” Nhân viên cung kính hội báo một câu.

“Sao có thể là thuốc giả?”
“Đùa cái gì vậy, Dược Các chính là thánh địa Đông Y, dược liệu nổi tiếng nhiều, dùng thuốc giả trong quá trình thi đấu có phạm tội không?”
“Phỏng chừng tên tiểu tử này muốn tưởng loè thiên hạ, chỉ tiếc là cậu ta đã nhầm nơi, đây chính là Dược Các đó....."
Trong lúc nhất thời, tất cả mọi người đều bắt đầu châm biếm Sở Quốc Thiên, và trong nháy mắt sắc mặt Thượng Vân Minh cũng trở nên u ám, ông ta nhìn thoáng qua Sở Quốc Thiên, rồi chậm rãi đi về phía anh.

Cách đó không xa đám người Tân Vận Hải đều nhìn thấy, trong nháy mắt hiện lên một ý âm mưu đã đạt được.

Lưu Nguyệt Kiều thấy thế, không khỏi nhíu mày nói: “Tân Vận Hải, chuyện này sẽ không liên quan đến cậu chứ?”
“Ha ha...!Tuy rằng Tân Vận Hải không chính diện trả lời, nhưng Lưu Nguyệt Kiều lại biết việc này nhất định có liên quan đến Tân Vận Hải.

Nhưng cô ta chưa kịp nói, giọng nói nghiêm túc của Thượng Vân Minh nghiêm vang lên, “Kiểm tra một chút, dược liệu phân phát cho người tuyển thủ này là dược liệu gì?”.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận