Có Chồng Là Thần Y


Cho dù ông lão đã bị lời nói của Sở Quốc Thiên làm cho ngạc nhiên.

Cuối cùng, vẫn là cái tên con cháu nhà họ Long không dám tin nói: “Anh...!Anh thật sự nguyện ý muốn cứu người nhà họ Long chúng tôi sao?” “Đương nhiên, lẽ nào các người không nhớ thân phận của tôi là gì sao?” Sở Quốc Thiên cười nhạt.

Phù!
Sau khi nhận được lời xác nhận của Sở Quốc Thiên một lần nữa, bọn họ mới thở phào nhẹ nhõm, là vậy, nhưng anh là thần y Sở, thần y như anh chắc chắn phải có kiến thức uyên thâm hơn rất nhiều người có kiến thức nông cạn như nhà họ Long, có anh ra tay, tin tưởng vừa nãy một chút vết thương đó của con cháu của nhà họ Long rất nhanh sẽ bình phục như trước đây thôi.

Lão gia chủ lúc này cũng có phản ứng, sắc mặt ông ấy nghiêm túc, nghiêm nghị nói: “Cậu bạn trẻ nghĩa khí lắm, tôi thay mặt toàn thể nhà họ Long, bày tỏ lòng cảm ơn với cậu, sau này chúng tôi vĩnh viễn không mạo phạm đến cậu nữa!”
Vừa nãy con cháu nhà họ Long tuy không có bỏ mạng gì, nhưng tỷ lệ thương tật rất cao, nếu muốn cứu chữa, cần hao tổn nhân tài nhân lực rất lớn.

Vì lai lịch của nhà họ Long họ, chút nhân lực, tài lực này không đến nỗi tổn thương cho cả dòng tộc, nhưng nếu muốn kết giao với người Sở Quốc Thiên này, rốt cuộc, thực lực của Sở Quốc Thiên mọi người đều rõ như ban ngày, còn lâu nhà họ Long bọn họ có thể đắc tội được.

Nếu đã có cơ hội làm bạn, vì sao bọn họ vẫn muốn làm kẻ thù với anh cơ chứ?
Sở Quốc Thiên gật đầu: “Chuẩn bị dược liệu và kim châm cứu, sau đó tập trung tất cả những người bị thương lại với nhau, tôi sẽ lập tức cứu chữa cho bọn họ "Không vấn đề gì ạ, chúng tôi sẽ lập tức sắp xếp!” Một ông già nhà họ Long kích động đáp lại một câu, gấp rút chạy ra ngoài.

Theo sau, Sở Quốc Thiên tiện dưới sự dẫn dắt của người nhà họ Long, bắt đầu sắp xếp công việc điều trị Mà toàn bộ nhà họ Long cũng đều được huy động, toàn lực phối hợp điều trị cùng Sở Quốc Thiên.

Cùng với sự điều trị không ngừng nghỉ của Sở Quốc Thiên, vốn dĩ con cháu nhà họ Long bị thương nặng đều đã thuyên giảm đi phần lớn, còn một vài người không nặng lắm, hầu như đã khỏi bệnh triệt để.

Đối mặt với y thuật tuyệt vời của Sở Quốc Thiên, tất cả con cháu nhà họ Long đều bị lay động, vốn dĩ họ đối với Sở Quốc Thiên vẫn có chút sợ hãi, nhưng bây giờ, trong lòng họ gàng thêm phần kính nể, thậm chí là sùng bái.

Đương nhiên, Vương Trạch cũng không nằm ngoài những người được Sở Quốc Thiên điều trị, khi ông ta tỉnh lại, trời cũng đã tối.

Cảm nhận được vết thương trên người đã tốt hơn phân nửa, trong lòng ông ta cảm giác lẫn lộn, Sở Quốc Thiên luôn luôn túc trực bên cạnh ông ta, thấy ông ta tỉnh lại, anh nhẹ nhàng nói: "Ông cảm thấy thể nào?” “Cậu Sở..” Vương Trạch muốn ngồi dậy chào hỏi, nhưng nói ra được một câu, lại bất lực nằm xuống.

"Đừng cử động, vết thương của ông vẫn chưa khỏi hẳn đâu, chú ý miệng vết thương đang khép lại.” Sở Quốc Thiên xua tay, ra hiệu cho Vương Trạch tiếp tục an tâm nằm xuống.

“Cảm ơn cậu Sở.

Ủng hộ team chúng mình* bằng cách theo dõi truyện tại ТгuуeлАPР.cом
Vương Trạch cảm kích nói một câu, ông ta liếc nhìn môi trường xung quanh: "Cậu Sở, đây là đâu?” “Nhà họ Long." “Nhà họ Long sao?” Vương Trạch trong lòng ngạc nhiên, nhưng không đợi ông ta nói gì, Sở Quốc Thiên đã động viên nói: “Yên tâm đi, chuyện nhà họ Long đã xử lý xong xuôi rồi, ông cứ yên tâm dưỡng thương là được."
Vương Trạch nghe xong có một ý nghĩ vô lý, cậu Sở không phải sẽ tiêu diệt toàn bộ nhà họ Long rồi đấy chứ?
Có điều nhìn đến Sở Quốc Thiên vẻ mặt bình tĩnh, ông ta lại thoát khỏi ý nghĩ này, tiêu diệt cả dòng họ thì có chút quá tàn nhẫn, ước chừng là nhà họ Long bây giờ đã hoàn toàn cúi đầu trước cậu Sở rồi đi...!“Thần y Sở, chúng ta có thể nói chuyện không?”
Lúc Vương Trạch đang nghĩ ngợi lung tung, bỗng nhiên, một giọng nói già nua ngoài cửa cất lên.

Sở Quốc Thiên nghe thấy, sau khi dặn dò Vương Trạch lần nữa, bèn đi ra ngoài cửa.

Nhìn thấy lão gia chủ đang lặng lẽ đứng ngoài cửa, Sở Quốc Thiên nhẹ nhàng hỏi: “Ông cụ, tìm họ Sở tôi có chuyện gì sao?”.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui