Có Chồng Là Thần Y


Lâm Hiểu My và Từ Na hôm nay ngủ không ngon giấc lắm.
Điều khiến cho bọn họ sốt ruột chính là sự mê mang đối với tương lai và liệu đám người bên kia có nhân cơ hội chèn ép trả thù hay không.
Khoảnh khắc bước chân ra khỏi cửa phòng cũng tương đương với lúc ý tưởng tiến quân vào giới giải trí của các cô hoàn toàn tan biến.
Suy cho cùng, bọn họ vẫn hiểu biết một chút về giới giải trí, những người không làm việc theo quy củ dù có làm thế nào cũng không thể phát triển được.
Còn về việc nhà sản xuất Trương chèn ép trả thù cũng là một vấn đề khiến người ta lo lắng.
Bọn họ đã tìm hiểu rất nhiều thông tin về nhà sản suất Trương này, ông ta nổi tiếng là người lòng dạ bé như hạt mè.
Đây là một người có thù tất báo.
Chỉ cần đắc tội ông ta, ông ta sẽ nghĩ mọi cách, sử dụng quan hệ của mình để đạp đối phương vào vũng bùn, khiến người đó vĩnh viễn không có cơ hội xoay người.
Nếu bọn họ có chút bối cảnh thì còn dễ nói, có thể giảng có thêm một khoảng thời gian.
Thế nhưng bây giờ bọn họ chỉ là những sinh viên mới ra đời, có thể lấy bối cảnh gì để đối đầu với ông ta đây?
Nếu Trương Trung Nam thật sự muốn đối phó với bọn họ thì chỉ mất vài giây là được.

Hai người nằm trên giường suy nghĩ miên man, cứ như vậy thao thức đến hừng đông.
Sáng sớm, Lâm Hiểu My đã nhận được tin nhắn từ Sở
Quốc Thiên.

“Từ Na, anh rể của tôi bảo hai chúng ta đến nhà hàng gặp một người, cô có muốn đi không?” Lâm Hiểu My nhìn tin nhắn trên màn hình điện thoại, nói.

“Gặp ai thế?” Từ Na nhìn chăm chú vào cô ta bằng đôi mắt sưng đỏ, lên tiếng hỏi.

“Anh ấy nói là một nhà sản xuất phim “Thật hay giả vậy? Không thể nào, cô biết rõ anh trai cô là người thế nào mà, đừng tùy tiện tìm một tên không đứng đắn nào đó rồi bảo chúng ta đi gặp.” Từ Na ôm chăn lăn lộn trên giường, không có ý định ngồi dậy.
Lâm Hiểu My nghe vậy sửng sốt, không nói gì.

Cô ta cảm thấy lời Từ Na nói cũng khá hợp lý.
Cô ta ít nhiều gì cũng hiểu rõ tình cảnh của Sở Quốc Thiên, có khi anh ta lại đưa một người không đàng hoàng nào đó đến.
Nhưng Sở Quốc Thiên đã nói vậy, Lâm Hiểu My cũng không biết nên từ chối như thế này.

“Từ Na, chúng ta cứ đi qua đó thử xem, mọi chuyện bên kia đã được sắp xếp ổn thỏa rồi, nếu không ổn thì chúng ta cứ coi như là đi ngang sân khấu, đi ăn một bữa cơm.
Lâm Hiểu My khuyên.

“Tiểu thư của tôi, cô nghĩ kỹ lại đi.


Không phải cô không biết người chúng ta đắc tội là ai, chính là nhà sản xuất Trương.

Chúng ta đi qua đó cũng chỉ là chọc phiền toái ch người khác, chắc hẳn hiện giờ hơn nửa cái giới giải trí không dám dám dùng chúng ta”
Từ Na bất đắc dĩ nói.

“Cho dù là miễn cưỡng xuất đạo, cô có từng nghĩ đến sau đó sẽ gặp đả kích gì sao? Tại sao cô vẫn còn chưa chịu từ bỏ nữa chứ? Hai người chúng ta cứ an phận chờ nhận bằng tốt nghiệp đại học rồi tùy tiện tìm công việc gì đó kiếm sống đi.”
Kỳ thật bây giờ ngẫm nghĩ lại về việc ngày hôm qua, cô ta thật sự có chút hối hận.
Nếu ngày hôm qua ở lại, cố gắng chịu đựng hết một buổi tối thì bây giờ các cô đã nghênh đón một tương lai huy hoàng rồi.
Cô ta vẫn khá tự tin với nhan sắc của mình, nếu thật sự xuất đạo, cho dù là cô ta không thể đóng phim tốt thì với gương mặt này, cô ta vẫn có thể làm bình hoa để kiểm cơm vài năm.
Đến lúc đó nếu có cơ hội trèo lên một đại gia nào đó thì cũng sẽ sung sướng hơn so với việc nai lưng ngồi trước bàn làm việc hằng ngày chứ?
Từ Na càng nghĩ càng hối hận, liên tục thở dài.
Lâm Hiểu My lười nghĩ đến những việc đó.


Sau khi đồng ý với Sở Quốc Thiên, cô ta bắt đầu xuống giường thu xếp đồ đạc.

“Hiểu Mỹ, cô thật sự muốn đi à...!Nghe thấy tiếng động, Từ Na ngồi dậy nhìn Lâm Hiểu Mỹ.
Lâm Hiểu My nhún vai: "Đúng vậy, tôi đã đồng ý với anh rể rồi.

Đi thôi Từ Na, coi như cô bồi tôi một chuyến đi.
Từ Na không thể lay chuyển được suy nghĩ của Lâm Hiểu Mỹ, chỉ có thể thỏa hiệp: “Thôi được rồi, xem như tôi thua đại tiểu thư nhà cô.

Ngày hôm qua cô đã theo tôi, hôm nay tôi đồng hành cùng cô vậy."
Sau khi rửa mặt, hai người trang điểm một chút rồi bắt taxi đến nhà hàng..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận