Có Chồng Là Thần Y


"Sao có thể?" Ngay lập tức Lâm Hiểu My nhảy từ số pha lên, vẻ mặt không thể tin nổi.
Khi Sở Quốc Thiên nhận được điện thoại của Lâm Hiểu My, anh còn đang nhìn danh sách thuốc trong tay.
Nghe thấy tin tức này, anh lập tức chạy đến khách sạn bên này.
Nhà sản xuất phim họ Trương và mấy người có râu xồm đều có ở đây.
Trương Lam Châu cũng có mặt, nhưng cô ta đứng bên người nhà sản xuất phim họ Trương, còn thân mật kéo cánh tay của đối phương.
Lâm Hiểu My và Từ Na cũng vội vội vàng vàng đuổi đến đây.
Bên phía chính phủ cũng đến đây, họ đang ở hiện trường thu thập chứng cứ "Anh rể!" Nhìn thấy Sở Quốc Thiên một cái hốc mắt Lâm Hiểu My liền hồng.
Sở Quốc Thiên nhẹ giọng an ủi vào câu, sau đó đi đến bên người do chính phủ cử đến để dò hỏi một chút tình huống.

"Trưởng quan, đây là có chuyện gì vậy?" "Một người nữ hai mươi tuổi ngoài ý muốn chết đột ngột, anh là người nhà của người chết hay là...!"Không phải, tôi là bạn của người nhà người chết, tôi giúp bọn họ đến đây hỏi tình huống một chút." Sở Quốc Thiên giải thích.


“Ừm, chuyện này chúng tôi sẽ tiến hành thêm một bước điều tra tỉ mỉ, bước đầu đã phản định là bởi vì uống rượu quá nhiều dẫn đến cái chết đột ngột, nếu các người biết cái gì thì đi cùng tôi về Cục Cảnh Sát ghi chép đi." "Được, vất vả rồi."
Uống rượu quá độ? Sở Quốc Thiên trầm mặc một lát, anh cũng không cho rằng chuyện này sẽ đơn giản như vậy.
Tửu lượng của Hồ Khiết Vĩ và Lâm Hiểu My bọn họ đều rất cao, căn bản uống không bao nhiêu.

Một người uống không bao nhiêu đột nhiên uống rượu quá độ dẫn đến chết?
Ngẫm lại càng thấy buồn cười.

"Lam Châu, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?" Lâm Hiểu My kéo cánh tay Trương Lam Châu: "Hồ Khiết Vĩ sao lại...!sao lại chết?"
Trương Lam Châu nghe vậy, theo bản năng quay đầu nhìn mắt nhà sản xuất phim họ Trương bên cạnh, ấp úng nói.

"Tôi cũng không rõ, không biết ngày hôm qua Hồ Khiết Vĩ bị cái gì mà cứ kính rồi uống, tôi muốn ngăn cản cũng không ngăn được, sau khi uống say chúng tôi đã đưa cô ấy về phòng nghỉ ngơi, ai biết được buổi sáng hôm sau tỉnh lại, qua nhìn cô ấy thì cô ấy đã
Sở Quốc Thiên ở bên cạnh hỏi: "Các người không có mạnh mẽ rót rượu cho cô ấy uống đấy chứ?" "Sao có thể?" Trương Lam Châu nói.
Nhà sản xuất phim họ Trương ở một bên cũng trầm giọng nói: "Nói gì vậy? Cậu nói chuyện phải biết chú ý đấy, bọn tôi chỉ đơn giản là uống rượu nói chuyện phiếm thôi, sao có thể không có chừng mực được?"
Sở Quốc Thiên không thèm để ý đến đối phương, quay đầu an ủi Lâm Hiểu My nói.

"Không sao, cứ giao việc ở đây cho cảnh sát đi, sau khi có kết quả kiểm nghiệm thì tất cả đều sẽ sáng tỏ thôi" Hốc mắt Lâm Hiểu My hồng hồng gật đầu.
Đột nhiên xảy ra chuyện như vậy khiến cho Lâm Hiểu My và Từ Na đều bị dọa sợ, trong lòng cũng trở nên khó chịu.

Suy cho cùng bọn họ cũng là bạn cùng phòng bốn năm rồi, đột nhiên trong một đêm thì người đã mất, cho dù là ai thì trong lúc nhất thời cũng không có cách nào tiếp thu được.
Sau khi Sở Quốc Thiên trấn an đưa bọn họ trở về ký túc xá, sau đó đi trở về.

Chuyện này anh không có hứng thú gì để nhúng tay, vốn dĩ cũng không có liên quan đến anh mấy.
Chuyện còn lại nên theo trình tự thế nào thì theo thế đấy đi, nên bồi thường thế nào thì cứ bồi thường thế đấy đi.

Nhưng mà...
Khoảng một giờ, lại nhận được cuộc điện thoại của Quách Bảo Trung.

"Anh Sở, bộ phim này có khả năng xảy ra chút vấn đề" Sở Quốc Thiên nhíu mày: "Có ý gì? Có vấn đề về tiền à?" "Không phải, là vấn đề về vai nữ chính, em gái của anh bị người khác tố cáo." Quách Bảo Trung nói.

"Nếu anh ta không có cách nào thoát khỏi vụ kiện trên người, thì chúng ta không có cách nào tiếp tục dùng cô ấy, bởi vì chuyện này sẽ ảnh hưởng đến danh tiếng của bộ phim." "Bị tố cáo?" Lông mày của Sở Quốc Thiên nhăn lại càng sâu.

Còn chưa hiểu rõ mọi chuyện sao lại thế này, thì một cuộc điện thoại khác lại được gọi đến đây.

Là Lâm Thanh Di.
Sở Quốc Thiên cũng hiểu được tính nghiêm trọng của sự việc, đơn giản chào hỏi với Quách Bảo Trung, sau đó tiếp điện thoại Lâm Thanh Di.

"Sở Quốc Thiên, rốt cuộc tại sao lại thế này, đang yên ổn tại sao Hiểu My lại bị tố cáo?" Lâm Thanh Di nôn nóng hỏi.
Sở Quốc Thiên cũng có chút khó hiểu: "Không có xảy ra chuyện gì cả, trước đó không lâu anh mới đưa bọn họ về trường học."
Trong lòng Lâm Thanh Di càng nôn nóng: "Nhưng có người đưa vòng hoa đặt ở trước cửa của chủ, nói là muốn cái gì đó...
Sở Quốc Thiên nghe vậy, nghĩ đến gì đó trong lòng trầm xuống..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận