“Ai là người đã đánh cô ấy?”
Sở Quốc Thiên giống như nghiến răng nghiến lợi nói ra câu này.
“Là tạo, thế nào! Ai bảo con đàn bà này dám quyến rũ chồng.” Lời của con cọp cái còn chưa nói hết thì cả người bà ta chợt cảm thấy nhẹ bẫng.
Sở Quốc Thiên nắm lấy cổ áo của bà ta ném đi, khiến cho đối phương mạnh mẽ đập vào bức tường.
Cơ hồ ngay cả tầng một đều bị chấn động.
Máu tươi từ cái trán chảy xuống, khuôn mặt của bà ta càng trở nên dữ tợn hơn, càng khiến người khác cảm thấy sợ hãi.
“Mày lại dám đánh tạo sao, mày biết tao là ai không? Mày chính là một kẻ bất lực, một kẻ rác rưởi, mày nhất định phải chết!” Con cọp cái này chửi vài câu sau đó nhìn trừng trừng vào Sở Quốc Thiên.
Nói xong, bà ta quay đầu lại nhìn vào mấy người đàn ông đang đứng ngây ngốc tại chỗ, quát lên: “Chúng mày đều ăn sh*t hết rồi sao? Không thấy thằng này đang làm loạn à, tất cả đều lên hết cho tao! Tao muốn cánh tay của nó!" "Ai lấy được cho tạo thì tao sẽ thưởng cho người đó mười lăm tỷ!”
Mấy người đàn ông này nghe thấy vậy thì ngay lập tức từ phía sau đều xông hết lên.
Sở Quốc Thiên lạnh lùng nhìn mấy người đang xông tới, trong nháy mắt, tất cả mấy người bọn họ đều liên tiếp bị đánh ngã xuống.
Con cọp cái mở to mắt nhìn, vẻ mặt hoàn toàn không thể tin được.
Căn bản là bà ta cũng không kịp nhìn được động tác của Sở Quốc Thiên.
Con cọp cái này cũng không hề nghĩ tới việc người của mình lại nhanh bị đối phương hạ gục đến như vậy, vẻ mặt hoảng sợ nhìn về phía Sở Quốc Thiên ở bên này.
“Tôi chính là con gái của nhà họ Trương, nếu như anh dám làm tôi bị thương thì anh nhất định sẽ có kết cục không tốt đẹp, anh biết không?”
Con cọp cái run rẩy tiếp tục nói.
“Đến lúc đó, cho dù anh có là người nào, đến từ đâu thì người nhà của tôi cũng sẽ không bỏ qua cho anh, nhất định sẽ đi tìm được anh khiến anh phải gánh chịu hậu quả khủng khiếp mà anh nhất định sẽ không thể chịu nổi.
Sở Quốc Thiên cười lạnh một tiếng, từ trên cao nhìn xuống chỗ con cọp cái: “Có phải như vậy không, tôi cũng muốn thử nhìn xem một chút, là thủ đoạn của mấy người lợi hại hay là tôi ra tay nhanh hơn!”
Giống như không hề nghĩ tới việc Sở Quốc Thiên không hề sợ hãi, con cọp cái này lập tức kiêng kị, vội vàng tỏ thái độ cầu xin tha thứ.
“Lần này đều là do tôi đã làm sai, xin anh hãy bỏ qua cho tôi, hãy tha cho tôi một lần, việc này cứ để như vậy cho nó trôi qua, về sau chúng tôi cũng sẽ không tính toán với anh nữa, cầu xin anh...
Vương Dũng Chiến ở một bên nhìn thấy như vậy thì cũng cảm thấy hoảng sợ không nhẹ.
Nếu như con cọp cái này xảy ra chuyện gì thì nhất định người nhà mẹ đẻ của bà ta sẽ đến đây hỏi tội.
Đến lúc đó, hậu quả ông ta cũng nhất định không thể chịu nổi.
Nghĩ đến đây Vương Dũng Chiến vội vàng quỳ xuống đất, cuống quít dập đầu: "Cậu Sở, cầu xinh anh giơ cao đánh khẽ, vợ của tôi cũng không phải là cố ý, chúng tôi đều biết sai rồi, cầu xin anh
Sở Quốc Thiên lạnh lùng nhìn về phía của Vương Dũng Chiến, anh nghiêm nghị cắt lời của đối phương: "Ông đã có mưu đồ xấu xa với vợ của tôi, thậm chí còn chuốc thuốc cô ấy, vậy mà ông còn muốn tôi tha cho anh hay sao?”
Nói xong, Sở Quốc Thiên không để cho hai người họ có đủ thời gian để phản ứng thì đã trực tiếp lấy ra hai cây ngân châm, không chút suy nghĩ nào đã phóng thẳng vào hai người bọn họ.
Vương Dũng Chiến cảm thấy thắt lưng của mình thoảng đau một chút.
Sau đó, vốn là đang quỳ ở trên mặt đất thì ông ta lại ngã tê liệt nằm ở trên mặt đất.
“Sẽ không đậu, sẽ không đâu.” Vương Dũng Chiến phát hiện nửa người dưới của mình không còn bất kỳ cảm giác nào nữa.
Hai cây ngân châm này của Sở Quốc Thiên đã trực tiếp khiến cho hai vợ chồng của bọn họ đều bị liệt, Nửa đời sau của cả hai người bọn họ cũng chỉ có thể tiếp tục nằm ở trên giường để cho người khác hầu hạ, tất cả những khả năng tự lo liệu cho bản thân đều không còn.
Đến đi vệ sinh nặng cũng chỉ có thể để cho người khác hầu hạ.
Sống không bằng chết Lúc này Vương Dũng Chiến gần như là tuyệt vọng, hận không thể lập tức đâm đầu vào tường chết ngay tại chỗ.
Nhưng mà hiện tại ngay cả khả năng tự sát anh ta cũng không còn nữa.
Còn con cọp cái ở bên cạnh thì không ngừng thét chói tại, trên mặt trộn lẫn nước mắt nước mũi còn có cả máu.
Dám đụng đến người cấm kỵ của mình thì Sở Quốc Thiên anh nhất định sẽ không buông tha một cách đơn giản như vậy!.