Thạch Tĩnh Thường tươi cười, nhưng ở đây ai cũng biết anh ta chỉ giả bộ, đằng sau nụ cười là sự bối rối và bất đắc dĩ.
“Haiz, chào các anh! Chào các anh, cậu Sở, đạo diễn Quách, chúng ta lại gặp nhau rồi, không làm phiền đến các anh chứ." Thạch Tĩnh Thường vừa bước vào đã chủ động chào hỏi trước.
Gương mặt của Sở Quốc Thiên vẫn bình thản như trước.
“Tổng giám đốc Thạch, cơn gió nào đưa anh đến đây vậy?” Quách Nam vì chuyện lần trước nên không muốn đáp lại anh ta, cố ý đi đến bên cạnh.
“Sao đạo diễn Quách lại nói vậy, không có chuyện gì thì không thể đến đây thăm hỏi bạn bè sao?
Quách Nam nghe xong cảm thấy thật nực cười.
Bạn bè? Ai là bạn của anh ta? Khi anh ta thất hẹn với tôi sao không nghĩ gì đến người bạn là tôi đi?
Đừng có cổ tô son trát phần nữa, tôi khinh
Sở Quốc Thiên vẫy tay: “Được rồi, không cần lần la nữa, anh có chuyện gì thì cứ nói đi.”
Đúng lúc đó có người mang cà phê đến đặt lên bàn, Thạch Tĩnh Thường cảm ơn rồi cầm lên uống, anh ta không biết phải nói gì trước.
“Cậu Sở, đạo diễn Quách, lần này tôi đến chủ yếu là muốn thương lượng với các anh về bộ phim “Danh sách”, xem cách anh có đồng ý cho Lục Lạc Quả chúng tôi phát sóng không
Nghe xong, Quách Nam sửng sốt, không biết nói gì
Lần trước đến tận nhà anh ta cầu xin, anh ta không quan tâm, mượn cớ không trả lời, sao hôm nay lại mặt dày đến đây xin phép?
Sở Quốc Thiên nhếch mép, cố ý nói: “Lần trước không phải là nói rồi sao? Tôi cũng không lạ lẫm gì về việc thứ hạng đề xuất.
“Không, anh hãy tin tôi, lần này không phải là liên quan đến thứ hạng đề cử cả." Thạch Tĩnh Thường vội vàng phủ nhận.
Lượng truy cập của Lục Lạc Quả rất lớn, nếu có sự trợ giúp của anh ta, chắc chắn "Danh sách” sẽ còn nổi hơn nữa!
Nhưng Sở Quốc Thiên hình như không có hứng thú cho lắm.
“Ồ, vậy sao?”
Im lặng mười mấy giây.
Thạch Tĩnh Thường bồn chồn, nhưng vẫn cố mỉm cười nói: “Cậu Sở, anh thấy sao? Nếu anh có yêu cầu gì thì chúng ta có thể bàn bạc."
Sở Quốc Thiên suy nghĩ một lát rồi nói: “Hợp tác với bên anh cũng không phải là không thể, nhưng về phương diện lợi ích, tôi muốn nhiều hơn.
Thạch Tĩnh Thường nghe xong thì nhẹ nhõm: “Không vấn đề gì, chỉ cần anh đồng ý hợp tác thì hai bên đều có lạiích, 50:50, anh thấy sao? Nếu là người khác chúng tôi sẽ chia 30:70, đây là thành ý lớn nhất của chúng tôi.
Sở Quốc Thiên lắc đầu.
Thạch Tĩnh Thường quyết định: “Anh 6 tôi 4
Sở Quốc Thiên vẫn không đồng ý.
Thạch Tĩnh Thường ngần người, nhìn Quách Nam đang yên lặng ở bên kia cũng đang sững sờ.
“Cậu Sở, nếu anh vẫn chưa đồng ý vậy thì anh nói anh muốn chia như nào?”
Sở Quốc Thiên cười: “Ngại quá, tôi muốn toàn bộ.
“Sao?” “Tôi muốn toàn bộ lợi nhuận mà Lục Lạc Quả thu được từ Danh sách.
Thạch Tĩnh Thường đã hợp tác qua với rất nhiều người, nhưng chưa từng gặp phải yêu cầu vô lí như thế.
Anh ta muốn toàn bộ?
Tôi không kiếm được đồng nào thì sao phải giúp anh ta phát sóng bộ phim này làm gì? Làm kinh doanh mà thua lỗ này ai muốn làm?
Khi Sở Quốc Thiên vừa nói xong, Quách Nam ở bên cạnh cũng ngạc nhiên.
Khi anh ta nghe thấy đề nghị của Thạch Tĩnh Thường, anh ta cảm thấy như vậy có thể chấp nhận được rồi.
Mà điều kiện của Sở Quốc Thiên khiến anh ta cảm thấy hơi gò ép, sao người khác có thể đồng ý được?.