Có Chồng Là Thần Y


“Vậy thì cậu đang đỏ mắt chờ mong cái gì vậy?” Hứa Linh Na thấy Lâm Uyển Vy ngang ngạnh như vậy, cho rằng đối phương đang xấu hổ nên lại lên tiếng nói.

“Cậu cũng không cần phải xấu hổ, thần y Sở quả thực rất đẹp trai, tớ còn không thể không động lòng được nữa mà, trước đây tớ chỉ nghe người ta nói về người thanh niên trẻ tuổi tài giỏi này thôi, hôm nay mới được gặp, không chỉ khí chất hơn người mà toàn thân còn ngời ngời phát sáng, đẹp trai quá đi mất”
Lâm Uyển Vy có chút bất lực, nhìn thấy dáng vẻ hết lòng ngưỡng mộ giống như một cô nhóc của Hứa Linh Na trong lòng thầm lẩm bẩm.
Cô ấy luôn cảm thấy người này rất quen thuộc, nhưng từ đầu đến cuối, cô ấy không thể nhớ mình đã nhìn thấy ở đâu.
Không phải cô ấy chưa bao giờ nghĩ rằng đó có thể là ảo giác, nhưng thực tế là sự quen thuộc đó cứ đọng lại mãi không chịu đi khiến cô ấy rất bức bối.
Lối vào của trung tâm mua sắm.
Hoàng Ngô đang một mình ngồi xổm bên cạnh thùng rác để hút thuốc, những thuộc hạ của anh ta đều bị anh ta đuổi đi hết rồi, ai cần đến bệnh viện thì cứ việc đến bệnh viện, nên làm gì thì cứ đi làm, nói chung là đừng có ở làm trở ngại chuyện quan trọng của anh ta là được rồi.
Bây giờ là một cơ hội hiếm có, đương nhiên Hoàng Ngô sẽ không bỏ qua cơ hội có thể xây dựng mối quan hệ với một nhân vật lợi hại trong lời đồn đại như thần y Sở được.

Sau này nếu nói ra ngoài là anh ta quen biết với thần y Sở, còn cùng nhau đến trung tâm tắm rửa và giải trí nữa thì sẽ có thể diện biết bao, đủ để anh ta khoác lác một thời gian dài đấy.
Khi Hoàng Ngô chuẩn bị hút điếu thuốc thứ bảy thì cuối cùng Sở Quốc Thiên và Lâm Lãng cũng đi ra rồi.

Nhìn thấy bóng người, Hoàng Ngô liền vội vàng vứt điếu thuốc, cung kính nói với Sở Quốc Thiên đang đi ra: “Thần y Sở, chúng ta đi bây giờ sao?”
У
Sở Quốc Thiên gật đầu nói: “Đi thôi, đi bằng xe của tôi.” Sở Quốc Thiên nói xong liền đi về phía xe của mình.

Khi nhìn thấy xe của Sở Quốc Thiên, Hoàng Ngô hơi ngạc nhiên một chút.
Anh ta cho rằng một nhân vật huyền thoại như thần y Sở sẽ còn không thèm đụng vào chiếc ô tô nào dưới ba tỷ nữa chứ.
Hoàng Ngô chủ động đảm nhận trọng trách tài xế.
Sau khi ba người lên xe, dưới sự dẫn dắt của Hoàng Ngô, bọn họ đã nhanh chóng đến trung tâm tắm rửa và giải trí.
Quy mô của trung tâm tắm này giống y như lời Hoàng Ngô đã nói, thực sự rất lớn, trang trí cũng rất xa hoa.
Trong đó không chỉ cung cấp dịch vụ tắm rửa mà còn có các phòng tập thể dục, massage, thư giãn và giải trí, dịch vụ ăn uống,...!vân vân.
Tất nhiên rồi, đây chỉ là những hạng mục được bày ra bên ngoài, còn có cái gì khác, thì không cần phải nói chắc là mọi người cũng đều hiểu rồi.
Sau khi xe dừng lại, Hoàng Ngô đẩy cửa chạy ra khỏi xe trước, rồi sau đó dẫn Sở Quốc Thiên và Lâm Lãng đi vào cửa chính của trung tâm tắm rửa và giải trí.
Có thể thấy rằng Hoàng Ngô là khách quen ở đây, trong số các nhân viên bảo vệ và lễ tân ở trung tâm tắm rửa và giải trí không ai là không biết anh ta.

Gặp mặt nhau, ai nấy cũng đều lần lượt chào hỏi anh ta.
Cái người tên Hoàng Ngô này cũng không có kiêu ngạo gì cả, bình thường anh ta còn thường xuyên nói đùa gì đó với những người này.
Nhưng lần này trọng điểm của anh ta là tiếp đãi thần y Sở, cho nên tự nhiên anh ta cũng không quan tâm đến việc dừng chân, chỉ khẽ gật đầu, coi như là đã đáp lại rồi.

Sau khi Hoàng Ngô dẫn hai người Sở Quốc Thiên và
Lâm Lãng đi vào trong, thì bảo vệ ở cửa đưa mắt nhìn nhau.
Một nhân viên bảo vệ gãi đầu nói: “Này, vừa rồi hai người do anh Ngô dẫn đến có lai lịch như thế nào nhỉ, nhìn thái độ của anh Ngô có vẻ như là rất lợi hại đấy.”
Nhân viên bảo vệ kia lắc đầu nói: “Chưa từng gặp qua nhưng còn trẻ lắm, xem chừng là một cậu chủ lớn nào đó đấy “Ừm, có khả năng là vậy.

“Dù sao thì có thể để cho anh Ngô tiếp đón nồng hậu đến như vậy chắc chắn cũng phải là một nhân vật lớn nào đó rồi, nhưng nói chung là cũng không có liên quan gì đến chúng ta, chúng ta chỉ cần làm tốt việc của mình là được rồi.
Nhân viên bảo vệ đó nghe vậy, nhún vai không phản đối và cũng không nói nữa.


Hoàng Ngô đã dặn dò từ sớm là phải sắp xếp cho kỹ thuật viên mát xa giỏi nhất vào phòng riêng, sau khi giới thiệu đại khái cho hai người của Sở Quốc Thiên xong, Hoàng Ngô liền rất thức thời lui ra ngoài.
Vì đã đến rồi nên Sở Quốc Thiên cũng rất vui vẻ hưởng thụ một chút.
Dứt khoát cởi quần áo ra và bước vào bồn tắm, đắp một chiếc khăn lên cổ, rất thoải mái.

Sở Quốc Thiên còn như vậy thì Lâm Lãng càng khỏi phải nói nữa.
Không biết là ông ta đã sống ở núi Tàng Long được bao lâu, trên người sắp mọc nấm luôn rồi, từ lâu ông ta đã rất muốn ngâm mình một trận.
Bây giờ bước vào trung tâm tắm rửa và nghỉ ngơi, sống cứ như thể là đã không được tắm rửa trong vài đời luôn rồi vậy.
Cho dù Lâm Lãng rất muốn ngâm mình, nhưng ông ta cũng rất tự hiểu lấy mình, biết rằng nếu như ông ta cứ trực tiếp đi vào như vậy thì hôm nay thần y Sở sẽ giết ông ta У mất.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận