Cùng lúc đó, Triệu Mai Hương đang đánh mạt chược cùng mấy người phụ nữ thì chợt có người vội vàng chạy vào.
“Mai Hương, tôi nghe nói cậu con rể Sở Quốc Thiên nhà bà, không biết dùng thủ đoạn gì mà lừa được chiếc siêu xe RollsRoyce nhà họ Chương rồi.
Là chiếc xe hơn một chục tỷ đó!”
Một người trong nhóm nghe vậy hỏi: “Thật không đó? Cậu ta mua siêu xe mà sao không chủ động đến hiếu kính mẹ vợ? Cậu con rể này cũng quá không biết điều rồi!”
Triệu Mai Hương nghe vậy, biểu cảm khó tin: “Bà nói thật hả? Hay là nghe nhầm rồi, thắng phế vật đó mà làm gì có khả năng này?” “Thật đó.
Bây giờ không ít người đang bàn tán, tổng giám đốc Vương tận mắt nhìn thấy.
Hôm nay ông ta đến RollsRoyce coi xe với bà xã, trùng hợp gặp luôn" “Chuyện lớn như vậy mà bà làm mẹ vợ lại không biết sao? Tên nhóc Sở Quốc Thiên này thật sự không biết lớn nhỏ! “Cậu ta vào nhà bà làm con rể nhiều năm như vậy, ăn của bà, uống của bà.
Hôm nay có chuyện tốt như thế lại không thông báo cho bà một tiếng, thật sự quá vô lễ.
Thật quá vô ơn, nếu biết trên biết dưới thì phải đem RollsRoyce đến chỗ bà, cho bà hưởng thụ đầu tiên chứ!” “Đúng vậy đó!”
Mấy người phụ nữ xung quanh nhao nhao đồng tình.
Trong lòng Triệu Mai Hương lại tràn ngập nghi ngờ, bà biết rất rõ khả năng của Sở Quốc Thiên.
Bảo Sở Quốc Thiên mua được siêu xe chục tỷ buồn cười như nói bà vừa trúng số mười lăm tỷ vậy đó? Nhưng thấy người này khẳng định như thế, tự dưng bà không còn hứng chơi mạt chược nữa, chỉ muốn đi xác nhận xem sao.
Xe bà đi đã hơn mười năm rồi, tuy không nhìn ra nhưng thật sự mẫu mã cũ lắm rồi.
Mấy người bạn bà thường khoe khoang chuyện đổi xe, cục tức này bà đã nhịn trong lòng không biết bao lâu rồi.
Siêu xe RollsRoyce là thứ mấy người ngồi đây có nghĩ cũng không dám nghĩ đến.
Bà lúc nào cũng khổ sở vì tiền, mua không nổi.
Bây giờ vừa nghe nói có lẽ Sở Quốc Thiên đã mua một chiếc RollsRoyce, trong lòng nhất định không kiềm nổi mà muốn kiểm chứng.
Nếu thật sự là thế, tất nhiên bà muốn đem tới đây khoe khoang một chập rồi.
Bên kia.
Cô vừa bước xuống xe đã nghe có tiếng la to từ sau lưng truyền tới.
“Thanh Di, chiếc xe này là sao?"
Lâm Thanh Di nhìn lên, thấy cách đó không xa, Triệu Mai Hương đang vội vã chạy đến, còn có Lâm Minh Quang theo sau.
Mặt cô không khỏi đờ ra: “Mẹ, sao hai người lại tới đây?”
Lúc đầu, Triệu Mai Hương muốn gọi điện thoại hỏi Sở Quốc Thiên, nhưng nghe lời Lâm Minh Quang khuyên can lại quyết định đến chỗ Lâm Thanh Di xem tận mắt.
Không ngờ rằng vừa mới tới đã nhìn thấy một chiếc siêu xe sang trọng dừng lại dưới công ty, sau đó Lâm Thanh Di bước từ trên xe xuống.
“Chiếc xe này là chuyện gì đây? Con mua sao?” Triệu Mai Hương nói, mắt không cách nào rời khỏi chiếc xe kia, như thể muốn dính chặt vào đó.
Chiếc xe đáng giá hơn chục tỷ, đời này bà chưa từng nghĩ sẽ được nhìn thấy siêu xe như vậy.
Nhìn Đông ngó Tây một hồi, Triệu Mai Hương mừng đến không khép nổi miệng: "ấy chà, mấy bà kia lúc nào cũng khoe khoang trước mặt mẹ.
Bây giờ mẹ là người có siêu xe, chắc là cũng không rẻ nhỉ? Những người đó sau này phải ngước nhìn mẹ, sợ là đám bọn họ cả đời chưa từng nhìn thấy siêu xe đó chứ.
Đúng là cười người hôm trước hôm sau người cười mà.” “Mẹ, mẹ nói gì vậy chứ?” Lâm Thanh Di liếc mắt nhìn Sở Quốc Thiên không nói không rằng, khuôn mặt lộ vẻ xấu hổ.
Triệu Mai Hương đẩy Lâm Thanh Di đang cản bà ngắm xe ra chỗ khác, lắc lắc vòng tay đang đeo: “Để mẹ đăng WeChat vào vòng bạn bè.
Cái vòng này, còn cả siêu xe nữa, cho bọn họ ghen tị chết luôn!”