Cô Chủ! Cô Là Của Tôi


Tít! Tít! Tít! Tiếng đồng hồ kêu đến chói tai.Một chàng trai với mái tóc màu đỏ sẫm,đôi mắt màu hoàng kim vàng óng cố vươn tay với lấy cái đồng hồ đập Bịch một cái ( không pit nó đã hỏng chưa nữa???).Bỗng tiếng chuông điện thoại kêu Reng! reng! reng!
-Haizzz,mới sáng sớm mà ai đã gọi không biết? Alo_ Anh nói
-Alo! Karma ak? Sao giờ này cậu vẫn còn ngủ?_Maehara hỏi
-Maehara ak! Có chuyện j ko ???_Anh nói
_Hết nói nổi cậu luôn. Không nhớ từ hôm nay trở đi cậu sẽ phục vụ nhà SHIOTA sao???_Maehara nói
-.................
-Alo! Alo! Karma! Alo???
-AAAAAAAAAAAAAAA! Chết cha tôi quên béng mất_ Anh nói
-Hả,sao cậu có thể quên được cơ chứ._ Maehara nói
-Thôi tớ cúp máy đây! Bye!_ Anh nói
-U...Ukm! _ Maehara nói
Nói xong anh liền vơ vội quần áo mặc nhưng trượt chân té nhìn thấy đồng hồ đã là 6h 55.
-Chết cha còn 5 phút nữa thôi._ Anh nói trong khi đang xỏ tất
Anh phi xuống nhà như điên bắt tắc xi đi đến nhà Shiota. Bước vào anh há hốc mồm nhìn cái biệt thự to khủng khiếp đó. Anh đi dạo quanh biệt thự thấy sau nhà có rất nhiều cây hoa anh đào và có một cô gái đang nằm ngủ ở dưới gốc cây anh đào. Đến gần cô,trông cô thật xinh đẹp. Nước da trắng như tuyết,đôi môi đỏ như máu , mái tóc anh da trời nhìn cô không khác gì một thiên thần trên trời xuống. Bỗng một cánh hoa anh đào rời vào má cô.Anh liền vội lấy tay bỏ cánh hoa nhưng vô tình cũng làm cô chật tỉnh giấc. Đôi mắt hé mở ra,trước mặt mình là một chàng trai lạ lẫm, cô liền giật mình ngồi dậy hỏi:
-Anh là ai?_ cô lạnh lùng nói
- Tôi là Karma Akabane.Tại tôi vừa thấy có cánh hoa rơi vào mặt cô nên tôi lấy nó ra đó mà._
Anh cười nói với cô.
- J anh đến đây làm j ???_ Cô hỏi thêm câu nữa.
-Tôi hả? Từ giờ tôi sẽ phục vụ nhà Shiota này._ Anh nói
-Thế hả! Tôi là Nagisa hân hạnh._ Cô nói
-Tôi cũng thế rất hân hạnh được quen biết cô._Anh nói
-Xin ngạo phép một tí nhưng anh bao nhiu tuổi rùi?_Cô hỏi
-Tôi 21 tuổi,còn cô?_ anh hỏi
-Tôi 17 tuổi_Cô đáp
- Kém tôi bốn tuổi ak! Cô trông nhỏ hơn tôi nghĩ đó,tôi cứ tưởng cô 13 hay 14 tuổi cơ._ Anh nói
- Thế hả!_ cô nói
-Ukm, sao chúng ta không vào nhà nhỉ?_Anh nói
- Được thôi! _ Cô cười , một nụ cười hồn nhiên, trong sáng cùng đôi mắt như màu của bầu trời xanh thẳm. Cô ko hề biết nụ cười đó của mình đã làm một ai đó chết cứng.
-Thình thịch,thình thịch! Ủa mình bị sao thế này ? Sao tim mình đập mạnh thế này? Chẳng lẽ mình thích cô nhóc đó rồi sao?
Tâm trí anh như đang rối bời , nhịp tim đập mạnh không ngừng , mặt đỏ như đang bị sốt .Anh liền lấy tay đặt lên tim mình một lúc rồi bình tĩnh lại.Bỗng giọng cô gái vang lên:
-Nhanh lên, không tôi bỏ anh lại đó._ Cô gái quay người lại nói với anh.
-U...Ukm, tôi tới liền đợi chút. * nghĩ thầm*Chắc ko phải đâu,làm sao mik lại thik cô nhóc đó được chứ.
Cứ thế hai người vừa đi vừa nói chuyện với nhau,mà không biết có người nào đó đang theo dõi mình.
_ HẾT CHAP MỘT NHA M.N_
ĐỌC xong nếu không hay thì đừng ném đá mik nha,mik sẽ bùn lém đó.Hic hic vs lại trong truyện này nagisa con gái đó nha và tôi sửa lại tính cách của Karma là ịu dàng, hiền lạnh hi sinh bảo vệ cô chủ của mik đó. Có cả Akakuro trong này nữa cơ. hjhj


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui