Lần này chính ma lưỡng đạo ở Đông hải thuỷ vực tổn hại không ít tu sĩ, có thể nói là nguyên khí đại thương.
Lục Đại môn phái, trừ bỏ chưởng môn Bách Lý Thương Mặc của Hâm Hải Vân Các cùng Bách Lý Thần hoàn hảo không tổn hao gì, các đại môn phái còn lại đều bị tổn thất thảm trọng.
Dã tâm càng lớn, người đi càng nhiều, chết lại thê thảm.
Thiên Đạo Tông vì mối quan hệ của Tần Liễu cùng Ngư Tuyết mới bị thương nhẹ, bản thân Tần Thiên ở trong bí cảnh bị đánh còn lại nửa cái mạng.
Lục Đại môn phái vì có tâm tham lam nên lần này phải trả một cái giá rất lớn.
Đáng tiếc nhất là tổn binh hao tướng lại không chiếm được chỗ tốt nào, ngược lại Bách Lý Thần lại được đồ tốt.
Tuy rằng chính đạo tổn thất lợi hại, Ma Tông cũng không hơn bao nhiêu.
Người của Ma đạo Tam Tông ngay cả hơn một nửa còn không trốn được, cũng không biết là chết trong tay quái vật ở bí cảnh hay là chết trên tay người chính đạo, hoặc là người trong Tông đã xuống tay?!
Lòng người kỳ thật rất khó dò.
Tần Liễu sốt ruột cha mình, tất nhiên là đi theo đệ tử Thiên Đạo Tông còn lại về sơn môn, Ngư Tuyết hiển nhiên cũng đi theo Tần Liễu đi rồi.
Bách Lý Thần đối với chuyện chém giết giữa chính ma lưỡng đạo không dám hứng thú, muốn giết hay không.
Đều là người đã bước một chân vào trong quan tài còn như hổ rình mồi, cũng không nhìn xem hiện tại là tình huống gì?!
Ngoại trừ Cô Cô nhà mình, Bách Lý Thần đối với Lục Đại môn phái gì đó thật tình yêu không nổi, danh môn chính phái trong mắt nàng cùng Ma Tông cũng không có gì khác nhau, chỉ cần không làm phiền tới nàng, nàng mặc kệ các ngươi phân tranh.
"Cô Cô, chúng ta đi thôi, về nhà ăn cơm" Bách Lý Thần không phát hiện Mộc Tử Khê cùng Nam Mộ Ngân, nghĩ đến hai người với thực lực đó cũng sẽ không có việc gì, được rồi, cho dù đã xảy ra chuyện cũng không liên quan đến mình.
Nhưng mà trong lòng Bách Lý Thần vẫn hy vọng hai người có thể bởi vì chuyện này sẽ ở cùng một chỗ, nhìn cách Nam Mộ Ngân đối xử với Mộc Tử Khê, Bách Lý Thần giống như thấy được mình cùng Cô Cô.
Cùng là người lưu lạc thiên nhai, đều bắt đầu từ tình yêu, nàng có cái gì tốt mà so đo?!
Sau khi Bách Lý Thương Mặc cùng Bách Lý Thần cùng một chỗ, đối với loại chuyện chính tà phân tranh này cũng đã thấy rất nhiều, nếu không bởi vì nàng là chưởng môn Hâm Hải Vân Các có lẽ nàng căn bản sẽ không lưu ý động tĩnh của các đại môn phái, một môn phái muốn phát triển cũng không dễ dàng.
Bất quá, hiện tại có Thần Nhi, nàng cũng hiểu được.
Hoặc là lục đục với nhau hoặc là tâm lặng như nước chờ thiên kiếp đến, không bằng trải qua cùng người thương, cho dù chỉ là nhìn nhau không nói lời nào cũng hạnh phúc.
Bách Lý Thần có Thông Thiên bi, tuyệt đối rất có phong cách.
Cô Cô đại nhân xuất kiếm tiên, y phục phiêu phiêu đứng thẳng phía trên chuôi kiếm, quả nhiên là tiên nữ hạ phàm, thân kiếm tràn ra hàn khí mông lung ở dưới chân Bách Lý Thương Mặc, đẹp giống như một bộ bức hoạ cuộn tròn.
Mà Bách Lý Thần thì sao? Một cục gạch đen thui ở dưới chân, tuy rằng cũng là một tiểu mỹ nữ, nhưng trên mặt cười đê tiện phối hợp cùng cục gạch dưới chân, đó là cảnh sắc đặc biệt cỡ nào?
Tu Chân Giới đủ mọi loại người tu chân quái dị, nhưng quái đến cỡ dùng gạch làm vũ khí, đại khái cũng chỉ có một mình Bách Lý Thần.
Mỗ Thần từng làm chủ nhân thần kiếm, đối với loại thành kiến này tự nhiên cười nhạt, các ngươi biết cái gì? Nếu cho các ngươi biết bện trong cục gạch này là một mảnh thiên địa thì không biết sẽ có bao nhiêu người đến tranh, hiện tại lại còn còn khinh bỉ ta? Ta không chấp nhặt những người gây bất hòa ở chợ.
Trên Lạc Hà phong vẫn náo nhiệt trước sau như một, sau khi nhóm tứ thần thú đóng quân ở Lạc Hà phong, nơi này cũng không còn thái bình.
Ngươi thường xuyên có thể thấy nổi trận lôi đình là Chu Tước, cầm chổi lông gà đuổi đánh Thú ca chạy trối chết; Bạch Hổ cả ngày ở trong phòng không ra cửa, Thanh Long thích ngồi trên bàn đá trong viện uống trà, thực nhàn nhã nhìn Chu Tước cùng Huyền Vũ 'Cười huyên náo', ngẫu nhiên còn có thể chỉ điểm hai người một chút.
Ngày ngày thật sự phải có nhiều náo nhiệt.
Trước kia Bách Lý Thần còn thực hâm mộ Thú Ca, nhất phu hai thê [ Chu Tước, Thanh Long ], còn có một [ Bạch Hổ ] là thành một bàn chơi mạt trượt.
Bất quá cho dù không thể đem Bạch Hổ thu vào trong túi, mạt trượt gì đó ngẫu nhiên cũng có thể.
Nhưng sau khi bị Thú Ca thúc giục, Bách Lý Thần quyết đoán quyết định về sau ít đưa theo Cô cô đến thăm Thú Ca, để cho mấy con thần thú này ở trên núi kia đợi đi, khỏi phải dạy hư Cô Cô của ta.
Bách Lý Thần cũng không hy vọng đem hình ảnh của Chu Tước đổi thành Bách Lý Thương Mặc.
Đối với việc Bách Lý Thần cùng Bách Lý Thương Mặc bình an trở về, Thú Ca an ủi tượng trưng một chút, sau đó tiếp tục vây quanh nhóm nương tử của hắn như bị điên.
Đối với thuộc tính 'thụ' của Thú ca, Bách Lý Thần xem như đã hiểu thấu.
Hắn chính một tên cuồng bị ngược, Chu Tước người ta càng đánh hắn càng vui.
Một khi đã như vậy thì trước kia ngươi chạy cái gì? Không phải có bệnh chứ!
Chuyện xưa của Thú Ca, Bách Lý Thần không biết cũng không muốn biết, mọi người tự đi dạo trước cửa tuyết, Thú Ca này cũng không phải mặt hàng tốt gì, ba vị mỹ nữ đi theo hắn như thế này cũng không biết là phúc khí mấy kiếp hắn mới tu được.
Bách Lý Thần cùng Bách Lý Thương Mặc vẫn sống cuộc sống như trước kia, sau khi từ Đông hải thuỷ vực trở về, Bách Lý Thần chính thức chiếm lấy phòng Cô Cô, từ nay về sau từ khách nhân biến thành chủ nhân.
Đối với chuyện này Bách Lý Thương Mặc cũng không có ý kiến, dê con tự mình đưa lên cửa chẳng lẽ còn đuổi nàng đi sao?
Cô Cô đại nhân cũng không quên ý niệm trước đó trong đầu nàng, mấy ngày này nàng luôn luôn tại khổ luyện thiên huyễn chỉ, đã có chút thành công.
Cho nên, Bách Lý Thương Mặc quyết định thừa dịp trăng đẹp, sau đó sẽ thực hành, mặc kệ thế nào đều phải thử một lần.
Nay Bách Lý Thần ôm ý niệm không thuần khiết trong đầu tiến phòng của mình, như vậy mình hẳn là cũng không cần thuần khiết nữa.
Hai người đều ôm tâm tư của mình mà yên lặng ăn cơm.
Tuy rằng hai người đều đã ích cốc, nhưng miệng Bách Lý Thần thật sự không chịu ngồi yên, hơn nữa ở cổ đại cũng không việc gì hay để làm liền khổ tâm nghiên cứu trù nghệ, cũng không biết nàng có phải có thiên phú ở phương diện này hay không, thế nhưng làm ra thành phẩm cũng có hình có dạng, không thể kém hơn so với tiệm ăn bên ngoài.
Cho nên thời điểm tâm tình tốt, Bách Lý Thần cũng sẽ xuống bếp làm vài món điểm tâm, sau đó lôi kéo Cô Cô đại nhân cầm đèn soi đêm ăn, ha ha ăn đồ ăn uống chút rượu, ngắm mỹ nhân, đây là ngày tốt đẹp cỡ nào?!
Thời gian dài, Cô Cô cũng yêu chiều ngẫu nhiên cũng ăn uống vài ngày, vì thế Bách Lý Thần càng phát ra vui vẻ.
"Cô Cô, qua vài ngày nữa chúng ta xuống núi chơi đi?" Bách Lý Thần nhìn ly rượu của Cô Cô đại nhân, trên mặt thoáng có chút hồng, cũng không biết là do ánh nến hay là bị rượu nhuộm đẫm, hoặc là bởi vì có tâm tư nào đó cho nên đỏ?
"Xuống núi?" Bách Lý Thương Mặc sửng sốt, rồi sau đó đem tầm mắt chuyển động trên người Bách Lý Thần, nhìn ánh mắt linh động của nàng dường như có thể từ bên trong thấy rất nhiều chủ ý tinh quái, "Được" tính cách Thần Nhi nhất định không chịu ngồi yên một chỗ, cho nên Bách Lý Thương Mặc cũng không cảm thấy nàng có thể ở trên Lạc Hà phong cả đời.
Bách Lý Thần nghe được Cô cô đáp ứng rồi, ánh mắt nhanh chóng híp thành một đường.
Hắc hắc, lần này ta nhất định phải giả trang thành phu quân của Cô Cô, sau đó để cho Cô Cô làm nương tử của ta.
Mỗ Thần giống như đã nghe thấy Cô Cô đại nhân dùng thanh âm trong trẻo lại lạnh lùng mang theo sự yêu thương của nàng hô hai chữ 'Phu quân', nghĩ lại mà nhiệt huyết sôi trào a!
Bất quá đây cũng không phải trọng điểm.
Trọng điểm là hiện tại trời tối núi cao, Cô Cô, ta muốn ăn thịt!
Thật vất vả trở về, nào có đạo lý phải ăn chay đúng không?!.