Có Còn Rung Động

Năm ngày nhanh chóng trôi qua, Mai Mai cày vừa xong hai bộ phim dài tập thì nhận được tin nhắn em gái lễ tân của công ty:

"Chị Mai, sếp Huy nói em nhắc chị mai nhớ lên công ty đúng giờ để họp triển khai công việc của tháng tới"

Mai Mai gửi lại một sticker Chó điên Moca "rơi vào trầm tư".

Em gái gửi tới một sticker Hoàng Thượng Mèo "ôm ôm".

Mai Mai gửi lại một sticker Ami Bụng Bự bắn tim.


Trêu đùa em gái đáng yêu xong, Mai Mai lại gọi cho mình một phần gà lên mâm, xem thêm ba tập game show giải trí, qua 1h đêm mới bò lên giường đi ngủ. Hậu quả là ngày hôm sau dậy trễ, chưa kịp ăn sáng đã phải lao ra đường, dùng hết kỹ thuật chạy xe máy, chạy hồng hộc lên lầu mới kịp check in phòng họp đúng 8h30 sáng. Trần Huy thảnh thơi nhâm nhi café, nhìn cô:

"Cậu bị ma đuổi hay chó rượt?"

"Mình định chạy nhanh lên công ty xem còn bao nhiêu ngày phép để nghỉ tiếp."

"Cậu còn ở nhà ăn ngủ nữa thì sau này dẫn khách khỏi cần đi bộ, lăn sẽ nhanh hơn."

Mai Mai quay sang chị gái bên cạnh, giọng tha thiết:

"Chị Nga, chị là chủ tịch công đoàn của công ty phải không, em muốn khiếu nại lãnh đạo công ty này dùng ngôn ngữ như dao găm, đâm vào lòng nhân viên."

Trong lòng chị Nga và mọi người đều "..."

Quan hệ bạn học, quan hệ sếp – lính, rồi quan hệ chủ tịch – cổ đông đúng là láo nháo, hai con người này gặp nhau không đâm chọt nhau vài câu không chịu được.


Trần Huy hắng giọng, lấy lại phong thái nghiêm túc của sếp lớn, thảy cho Mai Mai một xấp giấy.

"Tháng này nhóm cậu chỉ phải dẫn bốn đoàn thôi, hai cái ngắn ngày, hai cái dài ngày, tất cả đều là nhóm khách cũ, nhẹ nhàng lắm rồi đó."

"Thay mặt các em, xin được khấu tạ long ân." Giọng Mai Mai sang sảng.

Trần Huy định mở miệng cà khịa cô, xong nghĩ lại xung quanh còn bao nhiêu nhân viên, phải giữ hình tượng, bèn quay sang nhóm kế hoạch yêu cầu trình bày kế hoạch khảo sát cung đường mới. Họp hành rề rà hết cả buổi sáng, đến gần 12h trưa Mai Mai mới họp riêng với nhóm của mình được.

Nói là nhóm cho oai thực chất chỉ có ba người bao gồm cả Mai Mai. Trong đó, cô là chính còn hai người còn lại đóng vai trò hỗ trợ. Khác với các công ty lữ hành khác chạy theo số lượng, Phiêu Travel làm các tour trekking cho các nhóm khách rất nhỏ, nhiều nhất chỉ chín người, một hướng dẫn viên hỗ trợ cho tối đa ba khách. Chưa kể, mỗi tour đều có đội hậu cần và đầu bếp riêng đi theo, xe đưa đón đều là limousine cao cấp, theo lời Trần Huy thì số tiền Mai Mai góp vốn chỉ đủ cho anh ta mua một chiếc xe này thôi.. Vậy nên dù giá tour rất cao nhưng lại thu hút được rất nhiều khách hàng nhiều lắm tiền nhiều của. Có những nhóm khách là bạn bè, đồng nghiệp đã cùng với nhau đi rất nhiều tour của Phiêu, trở thành khách hàng thân thiết. Công việc tháng này của nhóm Mai Mai đều là những khách hàng cũ này. Ngoại trừ hai tour dài ngày ở miền Trung, còn lại đều ở Tây Nguyên và Lâm Đồng, khá dễ chịu.

Mai Mai triển khai chi tiết với nhóm xong thì đã hơn 1h chiều, đói đến hoa mắt chóng mặt, lê thân mình định qua cửa hàng tiện lợi ăn đỡ phần cơm nắm thì nhận được tin nhắn của Trần Huy "Vào phòng mình có chút việc". Lại phải quay người leo lên lầu, không buồn gõ cửa mà mở ra luôn, nửa người ngoài hành lang, nửa người thò vào trong phòng.


"Cậu có gì nói nhanh đi, mình đói lắm rồi."

"Vào đây, mua cho cậu một phần đồ ăn rồi, vừa ăn vừa nói."

Mai Mai miễn cưỡng đi vào phòng, mở hộp đồ ăn ra. Vì lịch sự không thể từ chối bạn nhưng gu ăn uống của Mai Mai và người bạn này đúng là khác một trời một vực. Mai Mai thích đồ ăn Việt Nam, còn Trần Huy thì món Thái, món Âu.

Mở hộp ra, Mai Mai cảm thán trong lòng, y như rằng salad, mì ý. Dù rất đói nhưng cô chỉ ăn hết một nửa, vừa ăn vừa nghe Trần Huy lải nhải về chuyện khảo sát cung đường mới, tham khảo ý kiến của cô. Nói đi cũng phải nói lại, công ty này Mai Mai cũng góp chút vốn, nếu nó ăn nên làm ra thì cuối năm cô sẽ được chia kha khá tiền, vậy nên Mai Mai lau miệng rồi bắt đầu nói. Nói mãi, nói mãi, đến khi được thả ra đã 3h chiều, cô lấy xe chạy tới tiệm mì quảng gần nhất, gọi một tô đặc biệt với hai cây chả thêm mới thấy đầu óc mình bình thường trở lại. Dẫn khách đi xuyên rừng một ngày cũng không mệt bằng họp hành ở công ty một buổi.

Sau buổi họp Mai Mai có thêm bốn ngày thảnh thơi, chủ yếu lên văn phòng giải quyết giấy tờ, hồ sơ. Chiều thứ năm cô họp nhóm một lần nữa, ngày mai họ sẽ dắt khách trekking núi Đại Bình, Bảo Lộc. Tour này mức độ chỉ ở mức dễ, lại chỉ cách Sài Gòn chỉ 200km nên khâu chuẩn bị cũng khá nhanh gọn.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận