Năm học lớp 9, Mai Mai còn chào đón sự kiện vĩ đại nhất của cuộc đời mình, sau nhiều năm kiên cường không nhúc nhích cuối cùng cơ thể cô cũng chịu dậy thì. Chiều cao 1m45 từ từ nhích lên 1m55, mặc dù cao thêm 10cm cũng chỉ đứng tới ngang ngực của Nguyên nhưng méo mó có còn hơn không. Cô sợ nếu mình dậy thì chậm chút nữa thôi chỉ khả năng chỉ đứng đến mông thằng đệ của mình mất.
Dậy thì là một khoảng thời gian vừa ngọt ngào vừa cay đắng. Chưa kịp sung sướng vì thoát khỏi danh hiệu nấm lùn thì đã phải chào đón chu kỳ kinh nguyệt đầu tiên. Bối rối và đau đớn đến nỗi chị đại nổi danh của phân hiệu cấp 2 cũng phải gục ngã, ôm bụng nằm xẹp trên bàn, buồn như chó cắn.
Mai Mai thều thào thò tay qua ra níu áo Nguyên
"Ra nhắn với Thúy, nói nó trưa nay hủy kèo solo với bọn lớp 8 nhé, mình đau tới sắp thăng thiên rồi."
Chị đại vất vả, bên lo thỉnh kinh bên lo mang đàn em tiêu diệt yêu quái, tập thể giáo viên phân hiệu cấp 2 cảm ơn chị.
Trong lớp hầu hết các bạn nữ đều ít nhiều bị khó chịu mỗi kỳ kinh nguyệt nhưng chỉ có Mai Mai là dữ dội nhất, đều đặn hàng tháng đều đau lăn lóc. Tới nỗi cô chủ nhiệm còn kín đáo đề nghị Mai Mai về nói mẹ mang đi bệnh viện tỉnh khám thử xem. Mai Mai lại nghe tai này ra tai kia, không phải cô không sợ đau nhưng dạo này không khí trong nhà thật khó chịu, ba mẹ thường giữa đêm rầm rì cãi nhau, ban ngày cũng không ai chịu nhìn mặt ai, nặng nề tới ngộp thở.
Mai Mai nhịn được nhưng Nguyên lại không nhìn được cô chịu đau như vậy, một buổi sáng thứ bảy cậu đạp xe lên thị trấn, khi về cầm theo một hũ nhựa chứa đầy viên nhỏ màu nâu đen. Hôm sau ăn sáng xong đưa cho Mai Mai ba viên, nói uống đi. Cô nhét vào miệng, chiêm miếng nước, đánh ực một cái mới quay ra hỏi:
"Cho mình uống gì vậy?"
"Tiên đan."
"Uống cho mình thành tiên phới hơm.. nhưng em khum chịu sợ phải lên trên trời, lên trời hai đứa hai nơi, nên em chỉ muốn làm người trần gian.."
Cái bài hát ghẹo trai lỗi thời như vậy không biết lại học từ chương trình nào trên tivi
Hát xong lại quay ra cười khì khì.
"Tiên đan hay thuốc độc, Nguyên cho gì mình cũng đều uống hết ó Nguyên ôi."
Cậu bất lực xoa trán.
"Cao ích mẫu đó, ngày uống ba viên, bớt diễn đi."
Dù nói vậy nhưng khóe miệng vẫn không kìm được mà giương lên. Mai Mai lé mắt nhìn qua, ôi bắt quả tang rồi nhé, ai lén cười đều là con Meo.
Có lẽ từ trước đến giờ Mai Mai vốn đã bất kham cho nên thời kỳ nổi loạn của cô cũng hơi khác người một chút, đột nhiên nghe lời và ham học.
Nghe lời chính là nghe lời Nguyên, ví như đang đánh nhau nhưng chỉ cần cậu xuất hiện kêu "Mai, đừng đánh nữa, về thôi" thì lập tức buông hạ tay chân, bỏ lại một câu "mai tiếp tục đánh" rồi ngoan ngoãn đi về, để lại đối thủ hoang mang trong gió. Đánh lộn bây giờ còn có phong cách như vậy sao, đang đánh hăng thì nghỉ ngang hẹn mai đánh tiếp. Coi thường chúng tôi đến từ vùng sâu vùng xa hả.
Ham học chính là thích học đủ thử trừ học tập. Bữa nay muốn học đánh cầu, ngày mai lại muốn học bóng rổ. Kết cục cô kéo Nguyên đi thử khắp các lớp năng khiếu, tới khi cậu không chịu nổi nữa ra tối hậu thư, chọn một lớp để học hoặc không học gì hết mới kìm cô lại được ở lớp đàn ghi ta. Đàn dĩ nhiên là Nguyên mua, dù sao ông Ba Bình cũng cho cậu rất nhiều tiền tiêu vặt, cậu ngoài mua ít đồ đồ dùng và ăn ba bữa ra thì không tốn tiền vào việc gì khác, số tiền đó phần lớn đều chuyển hóa thành đồ ăn và chui vào bụng của Mai Mai. Còn tiền của Mai Mai sao, Mai Mai với tiền không quen nhau, ngay cả học phí học đàn cũng phải kỳ kèo rất lâu mới xin mẹ được, trong gia đình số tiền để dành mà Mai Mai và con Meo có là ngang nhau. Ra ngoài đường là chị đại oai phong, ai biết về nhà địa vị chỉ ngang một con chó, nghĩ mà rớt nước mắt.
Dù ham học nhưng năng lực có hạn nên khi Mai Mai chỉ mới bập bùng được Moonlight Sonata thì Nguyên đã đã ở trình độ sắp debut được rồi, khả năng còn ở vị trí center. Cuộc đời thật bất công.
Nếu để truy ngược lại nguyên nhân của sự thay đổi của Mai thì có lẽ bắt nguồn từ Nguyên. Dù thần kinh thô tới đâu thì chị đại Mai ở vào thời điểm dậy thì cũng đã bắt đầu có tâm tình thiếu nữ. Ví như giữ chút hình tượng trước mặt cậu bạn của mình. Hoặc ví như cũng muốn chứng minh cho Nguyên thấy rằng tuy mình học hành không giỏi nhưng cũng có chút tài hoa này kia. Ờm, dù rằng kết quả không đáng nhắc đến.