Sở Phong nhận được tin cấp báo của Mộ Dung dùng bồ câu đưa đến, vừa mở ra nhìn thì thất kinh, là thư do Mộ Dung tự tay viết, trong thư bảo hắn bất kể như thế nào cũng phải chặn lại châu mục Tô Châu Vương đại nhân đang mang [Hồi Loan Tàng Anh ] tiến hiến thiên tử.
Là chuyện gì đã xảy ra?
Quay lại nói chuyện về Mộ Dung, sau khi hắn tự tay giao [Hồi Loan Tàng Anh] cho Vương đại nhân, ngày hôm sau Vương đại nhân liền khởi hành trên kinh báo cáo công tác. Bạn đang đọc tại TruyệnFULL.vn chấm cơm.
Ngày hôm đó, Mộ Dung đang ở trong phòng khách thì An quản gia đi vào, khom người nói:
- Thiếu chủ!
Mộ Dung hỏi:
- An thúc, Vương đại nhân đã rời khỏi Tô Châu, tính ra hẳn là đã đến kinh thành rồi, thúc có biết hôm nay ai tạm thay thế chức vị của châu mục Tô Châu không?
An quản gia nói:
- Ta đã hỏi qua, là Trương đại nhân!
An quản lại nói tiếp:
- Thiếu chủ, những năm gần đây Vương đại nhân rất có chiến tích, hơn nữa còn tiến hiến [ Hồi Loan Tàng Anh], thiên tử nhất định long nhan đại duyệt, hơn phân nửa sẽ giữ lại nhậm chức tại kinh thành, Trương đại nhân rất có thể sẽ tiếp nhận chức vụ châu mục Tô Châu!
Mộ Dung gật đầu, nói:
- An thúc, thúc lập tức chuẩn bị một phần lễ vật để tặng cho Trương đại nhân đi!
An thúc nói:
- Lễ vật đã chuẩn bị từ sáng sớm rồi, chỉ chờ thiếu chủ lên tiếng thôi!
- Được! Hiện tại thúc đích thân mang lễ vật tới tặng, cũng thăm dò thử xem ý của Trương đại nhân này thế nào!
- Vâng! Thiếu chủ!
An quản gia mới vừa lui ra ngoài thì Liễu Diệp đã bước vội vào
- Công tử, tại sân sau phát hiện một cái xác chết trôi!
- Hả?
- Là Thu Mai phát hiện, em mới vừa xem qua, đó là một tên đệ tử Cái Bang!
Mộ Dung ngẩn ra, sân sau của Mộ Dung sơn trang rất rộng, có không ít kênh rạch, nước đều là từ bên ngoài dẫn vào cho nên có xác chết trôi qua vốn chẳng có gì lạ, nhưng nếu là đệ tử Cái Bang thì hơi kỳ lạ.
- Dẫn ta đi xem thế nào!
Mộ Dung đứng lên, đang muốn ra khỏi phòng thì có một tên gia nhân vội vàng đi tới:
- Thiếu chủ, Vi đà chủ phân đà Ngô Giang của Cái Bang đến đây muốn gặp thiếu chủ!
Mộ Dung hơi bị hoảng:
- Mau mời!
Vi đà chủ rất nhanh đi vào tới, người này ngoài 40 tuổi, hai mắt lấp lánh, tay cầm một cây trúc bổng, đi theo sau là hai đệ tử Cái Bang đều là cao thủ nhất lưu, nhưng thần sắc không quá thân thiện.
Mộ Dung bước ra ngênh đón, khẽ cười nói:
- Vi đà chủ đột nhiên đến thăm, không có từ xa tiếp đón, thứ tội!
Vi đà chủ hơi chắp tay:
- Thiếu chủ, ngày gần đây phân đà có một tên đệ tử bị mất tích, có người thấy chết ở sân sau của Mộ Dung sơn trang, cho nên đặc biệt tới đây để hỏi cho rõ!
Mộ Dung cũng đoán ra vài phần, thần sắc không đổi, nói:
- Vừa rồi một gia nhân của sơn trang phát hiện một xác chết trôi ở sân sau, tôi vừa mới định mời Vi đà chủ đến đây xem, không ngờ Vi đà chủ đã tới rồi, mời!
Mộ Dung dẫn đoàn người rất nhanh đi tới dòng nước ở phía sau sân nơi phát hiện xác chết, thi thể đã được vớt lên, bên cạnh đang đứng một nha hoàn, chính là Thu Mai.
Nhìn từ quần áo của người bị chết thì đích thực là đệ tử Cái Bang, hơn nữa hiển nhiên mới chết không lâu.
- Là huynh đệ của chúng tôi đã bị mất tích!
Hai tên đệ tử Cái Bang lên tiếng, tiếp theo cúi người xem thi thể, cũng không có phát hiện bất cứ một vết thương nào, cũng không có dấu hiệu trúng độc.
Hai người lại xốc lên quần áo của thi thể, trên ngực bất chợt xuất hiện một chưởng ấn màu tím.
- Tử Ẩn chưởng ấn?
Vi đà chủ biến sắc:
- Thiếu chủ, đệ tử phân đà của chúng tôi ở tại Cô Tô lúc nào cũng ăn xin theo quy củ, không biết vị huynh đệ này có chỗ nào đắc tội với thiếu chủ mà thiếu chủ lại hạ sát thủ với vị huynh đệ này của tôi như vậy?
Mộ Dung cũng thầm giật mình, biết nhất định là đã bị người tính kế, nói:
- Vi đà chủ, có thể phát ra tử sắc chưởng ấn đâu chỉ có một mình tôi? Cổ thi thể này là từ bên ngoài trôi giạt tới đây, tôi cũng vừa mới biết mà!
Vi đà chủ nói giọng lạnh lùng:
- Thiếu chủ chắc sẽ không nói vị huynh đệ này của ta là do bị trượt chân chết đuối, lại trùng hợp trôi tới sơn trang của thiếu chủ đấy chứ?
Mộ Dung nói:
- Tôi vừa mới phát hiện ra xác thôi, Vi đà chủ cũng mới vừa đến đây, Vi đà chủ không cảm thấy cũng rất trùng hợp sao?
Ánh mắt Vi đà chủ lóe lên:
- Thiếu chủ nói như vậy, chẳng lẽ cho rằng là Cái Bang chúng tôi dùng thi thể huynh đệ của mình để giá họa cho thiếu chủ hả?
Mộ Dung vội vàng nói:
- Vi đà chủ đừng hiểu lầm, tôi không phải có ý vậy, tôi cho rằng đây rõ ràng là có người âm thầm khơi mào phân tranh giữa Mộ Dung và Cái Bang!
- Thật không?
Vi đà chủ lạnh nhạt nói:
- Thiếu chủ nói như vậy thì ta không biết giải thích thế nào với các vị huynh đệ phân đà, không bằng thiếu chủ theo ta trở về phân đà một chuyến, tự mình giải thích với các huynh đệ?
Hai mắt Mộ Dung chợt hiện tử quang:
- Vi đà chủ nói câu này cũng phải suy nghĩ cho kỹ!
Mộ Dung nhìn Vi đà chủ chằm chằm, đứng thẳng chắp hai tay, toàn thân toát lên một loại khí thế nghiêm nghị không được xâm phạm.
Vi đà chủ chợt rùng mình, biết Mộ Dung đã tức giận, hắn không lên tiếng, đang suy nghĩ mình rốt cuộc có thể cản được mấy chiêu của Mộ Dung.
"Vù vù!"
Hai tên đệ tử Cái Bang lướt tới hai bên người Vi đà chủ, hơi duỗi trúc bổng về phía trước, tình thế bây giờ đã hết sức căng thẳng! Đúng lúc này có một tên gia nhân đi tới nói với Mộ Dung:
- Thiếu chủ, bang chủ Cái bang Bá Thúc Ngao xin gặp!
Mộ Dung ngẩn người, nói:
- Mau mời!
Vi đà chủ và hai tên đệ tử Cái Bang thì lộ vẻ kinh ngạc, hiển nhiên không biết bang chủ lại đích thân đến đây.
Bá Thúc Ngao rất nhanh được dẫn tới, Vi đà chủ và hai tên đệ tử Cái Bang vội vã khom mình hành lễ, Bá Thúc Ngao gật đầu. Vốn trước đây Bá Thúc Ngao chính là đà chủ của phân đà Ngô Giang, bởi vì sau đại hội Cái Bang đã tiếp nhận chức vụ bang chủ vì vậy bây giờ do Vi đà chủ tiếp quản phân đà Ngô Giang.
Ngô Giang cách Cô Tô không tới 10 dặm, Bá Thúc Ngao đảm nhiệm đà chủ Ngô Giang đã mấy năm nên rất có danh tiếng, Mộ Dung cũng sớm nghe nói qua, nhưng vẫn chưa được gặp mặt, hắn thấy Bá Thúc Ngao còn chưa tới 27, 28 tuổi, hai mắt có thần mà không mất đi sự chín chắn, xác thực có sự uy nghiêm của bang chủ một phái, Mộ Dung chắp tay, nói:
- Bá bang chủ, Mộ Dung có lễ!
Bá Thúc Ngao đáp lễ:
- Thiếu chủ, có lễ. Ta mới vừa tới Ngô Giang, nghe nói Vi đà chủ bởi vì việc một vị huynh đệ bị mất tích nên mới tới quý trang, ta sợ Vi đà chủ có chỗ nào mạo phạm nên vội chạy tới đây xem sao!
Vi đà chủ nói:
- Bang chủ tới vừa lúc, hãy nhìn xem thủ ấn trên thi thể này đi?
Bá Thúc Ngao cúi người xem qua thi thể một lần, nói:
- Vi đà chủ, đây không phải là Tử Ẩn thủ ấn, thủ ấn này sau khi chết mới được in lên!
Mộ Dung thầm kinh ngạc, không ngờ Bá Thúc Ngao chỉ vừa nhìn đã biết chỗ kỳ lạ của thủ ấn này, thảo nào còn trẻ mà đã được đảm nhiệm chức bang chủ Cái bang.
Vi đà chủ ngạc nhiên:
- Không phải là Tử Ẩn thủ ấn? Thế thủ ấn này là...
Lại có thêm một tên gia nhân đi tới, nói với Mộ Dung:
- Thiếu chủ, Đường gia Tam thiếu gia và Tứ tiểu thư cầu kiến!"
- Hả?
Mộ Dung cảm thấy ngoài ý muốn:
- Mau mời!
Rất nhanh, Vô Song kéo cánh tay Đường Chuyết đi tới, hai người thấy trên mặt đất có một cổ thi thể, lại vô cùng kinh ngạc khi thấy có mấy nhân vật Cái Bang thần sắc bất thiện cũng ở đây.
Mộ Dung nói:
- Chuyết huynh và Tứ tiểu thư đến chơi sao không thông tri một tiếng để cho Mộ Dung ra nghênh tiếp!
Đường Chuyết nói:
- Mộ Dung huynh... không... không cần khách khí!
Vô Song nói:
- Lần trước Đường Môn gặp nạn, may có Mộ Dung công tử tương trợ, Tam ca đặc biệt tới để đa tạ công tử đấy! Trên mặt đất sao lại có một thi thể? Họ là người của Cái Bang đó hả?
Mộ Dung vội vàng nói:
- Vị này chính là Vi đà chủ, vị này chính là bang chủ Cái bang!
- Ồ?
Vô Song kinh ngạc:
- Hắn là bang chủ Cái bang sao trông trẻ thế? - Nói rồi không khỏi liếc mắt quan sát Bá Thúc Ngao.
Bá Thúc Ngao chắp tay cười nói:
- Tứ tiểu thư, Tam thiếu gia, Bá Thúc Ngao có lễ!
Đường Chuyết vội vàng đáp lễ:
- Thì ra là... Bá bang chủ, có lễ!
Ánh mắt Đường Chuyết đảo qua cổ thi thể trên mặt đất, khẽ "A" một tiếng, cúi sát người xuống xem xét.
Mộ Dung trong lòng khẽ động, biết Đường Chuyết nhất định đã phát hiện ra cái gì.