Cô Dâu Gả Thay Của Tô Thiếu


Hoắc Đình Đình vội vã tự chống người đứng dậy, cô ta bám vào tay Tô Dĩ Thần vẫn làm ra vẻ người bị hại.
"Anh nghe bọn họ nói rồi đó, là cô ta đẩy em, tay của em…"
Hoắc Đình Đình nghẹn ngào không nói nên lời, làm như bản thân vô cùng uất ức, sau đó lại trừng to đôi mắt nhìn sang Đường Thiên Tuyết nâng giọng ngạo nghễ nói.
"Đường Thiên Tuyết, ngay tại đây cô phải quỳ xuống dập đầu xin lỗi tôi, may ra tôi còn suy nghĩ mà bỏ qua cho cô.

Nếu không…"
"Nếu không thì sao?"
Đường Thiên Tuyết cắt ngang lời của cô ta, khí thế không hề kém cạnh, cô hiên ngang nói tiếp tục.
"Lỡ mai này cô bị bệnh nan y mà chết, cũng là do tôi hại cô à? Thật không may, tôi không có năng lực cao siêu đó, cũng không phải là thần thánh mà không cần chạm vào người cũng có thể khiến cô ngã đến gãy tay được.

Có người nói giúp cho cô thì đã sao, miệng là của bọn họ, bọn họ muốn nói gì mà chẳng được.

Nếu cô một mực vu tội cho tôi thì nên nghĩ cách tìm ra bằng chứng nào thuyết phục hơn đi.

Người giàu có thì đã sao, quyền thế thì anh đã sao? Cũng không qua nổi mắt ông trời."

Chương 55: Ngất
Đường Thiên Tuyết đáp trả cứng rắn, không một chút sợ sệt, nhún nhường, cô còn muốn lao vào lôi đầu cô ta đến nghĩa trang nhìn hai người mà cô ta đã giết chết nữa là đằng khác, sau đó sẽ đưa cô ta tới tố cáo với cảnh sát, cho cô ta sống nốt quãng đời còn lại trong ngục tù hôi hám.
Nhưng hiện tại cô vẫn chưa có chứng cứ gì chứng minh cô ta là Đường Mạn Đình, cũng không biết vì sao cô ta lại có thể hoán đổi thân phận một cách nhanh chóng như vậy được.

Bây giờ cô căn bản chẳng thể làm được gì nếu cô ta ngoắc tay một cái.
Mà cho dù không đấu lại được, Đường Thiên Tuyết cũng quyết không chịu nhẫn nhịn trước một kẻ nhân cách bị chó tha như cô ta.
Càng chọc cho cô ta tức giận, thì những cái đuôi còn lại của cô ta sớm muộn gì cũng lòi ra hết, Đường Thiên Tuyết quá hiểu tính khí của Đường Mạn Đình rồi.
Quả thật, những lời nói châm biếm của Đường Thiên Tuyết làm Hoắc Đình Đình như muốn nổ tung vì chột dạ vô số lần.
Cô ta không biết làm cách nào để bật ngược lại cô, càng cật lực phủ nhận, chỉ càng khiến cô ta trở nên đáng nghi hơn mà thôi.

Những lúc bối rối, cô ta sẽ quýnh quáng lên mà hành động, thậm chí nói ra những lời liều lĩnh mất kiểm soát.

Chương 55: Ngất
Cô ta cắn răng đay nghiến, lúc này chỉ biết dựa vào uy lực của Tô Dĩ Thần để cầu viện mà thôi, cô ta gấp rút nói như sợ ai đó cướp mất lời.
"Dĩ Thần, anh nghe không, cô ta dám trù ẻo em chết trước mặt bao nhiêu người.

Dù có là vợ cũ của anh, anh cũng không thể dung túng cô ta, để cô ta chà đạp em như thế.

Anh mà không làm chủ cho em, em sẽ làm lớn chuyện này, đến lúc đó bố em mà biết, anh nghĩ ông ấy sẽ để yên sao?"
Hoắc Đình Đình vùng vằng lấy tay Tô Dĩ Thần, cố ý nhấn mạnh câu cuối để tỏ rõ ý muốn anh phải xử lý mạnh tay cho cô ta.

Mặt ngoài là nhờ vả, mặt trong rõ ràng là cố ý nhắc cho anh nhớ.
Đúng lúc này, Đường Thiên Tuyết bắt đầu có chút đứng không vững, tai hơi ù không nghe rõ xung quanh đang nói gì nữa, mắt cũng dần hoa lên, cô đưa tay lên trán xoa xoa để định thần lại.
"Thôi chết, đứng dưới nắng lâu làm mình chóng mặt quá, phải rời khỏi đây nhanh thôi."
Đường Thiên Tuyết nhận thấy bản thân sắp không ổn rồi, nếu để đến mức bị đổ rạp trước mặt bao nhiêu người ở đây thì thật không hay.

Chương 55: Ngất
Cô vội quay người nhanh chóng rời đi, thời gian còn dài, cô không tin mình không nắm được thóp của Hoắc Đình Đình.
Đường Thiên Tuyết đi được vài bước thì bị Hoắc Đình Đình nhìn thấy, cô ta lớn tiếng hét như một cái loa đột ngột vặn hết công suất.
"Đường Thiên Tuyết, cô đứng lại đó, đừng hòng phủi tay bỏ trốn.

Người đâu bắt cô ta lại."
Sau câu nói của Hoắc Đình Đình, đám vệ sĩ của cô ta từ sau đám đông chen hàng người xông lên, tên nào tên náy cao to, nhưng lại nhằm vào một người phụ nữ.
Đến lúc này, giọng nói trầm tịch của Tô Dĩ Thần lại lần nữa vang lên, khiến những bước chân đang hung hăng lại e dè tiến lên tiếp.
"Kẻ nào dám."
Ánh mắt anh có phần đáng sợ, nhìn về phía bọn vệ sĩ áo đen, bọn họ lại đổ dồn về phía Hoắc Đình Đình như đang hỏi, phải làm sao?
Hoắc Đình Đình nắm chặt cánh tay mà dằn xuống, cô ta kiêu căng lớn giọng với anh.

Chương 55: Ngất
Hoắc Đình Đình cổ họng đột nhiên lại nghẹn cứng, chuyến này thôi xong, cô ta đã chọc Tô Dĩ Thần tức giận rồi.

Cứ ngỡ là cứu tinh, ai dè thành rước họa vào thân.
Cô ta có một chút hoảng loạn, ấp a ấp úng một hồi sau đó mới nói được, môi cong lên cười gượng gạo, đầu dúi dúi vào tay Tô Dĩ Thần nũng nịu tỏ vẻ yếu đuối.
"Không, không phải đâu.

Em đâu có ý uy hiếp anh chứ.

Dĩ Thần, chỉ vì tay người ta đau quá nên mới không đủ lý trí để nói rõ ràng mới khiến anh hiểu nhầm.

Hay anh đưa em đến bệnh viện trước đi, chuyện này mình nói sau vậy."
Hoắc Đình Đình bấm bụng cho qua chuyện này hôm nay để dỗ dành Tô Dĩ Thần trước, sau này cô ta sẽ tìm cách trừng trị Đường Thiên Tuyết sau.
Ý đồ của cô ta, ai nhìn vào cũng biết, tính cô ta vốn thù của dai, đối với người qua đường còn tìm cách trả đũa nếu lỡ làm bẩn mắt cô ta, huống chi Đường Thiên Tuyết bây giờ có thể gọi là kẻ thù không đội trời chung số một.
Những thứ chiêu trò lấy lòng vặt vãnh này chẳng qua mắt được Tô Dĩ Thần, dù cô ta có dẹo như nhựa dẻo cung chưa chắc làm làm anh có một chút xíu gì gọi là hứng thú, ngược lại càng lúc càng ngấy giống như việc ăn phải mỡ heo vậy.

Chương 55: Ngất
Đột nhiên đám đông trở nên xôn xao thu hút sự chú ý của Tô Dĩ Thần, đó là phía của Đường Thiên Tuyết.
Anh chỉ rời mắt đi mấy giây, vậy mà khi nhìn lại Đường Thiên Tuyết đã toàn thân nằm rạp dưới mặt đất.
Không nghĩ ngợi dây dưa, anh trực tiếp loại bỏ thứ vướng víu Hoắc Đình Đình mà chạy tới.

Anh dùng lực hết sức đẩy mạnh, lần này cô ta mới đau đớn vì ngã thật mà kêu lên.
"Á…"
Cánh tay giả vờ bị gãy, hình như bây giờ đã thật sự gãy rồi, Hoắc Đình Đình đau đớn, mặt nhăn lại vô cùng thảm.
Cho dù là vậy, Tô Dĩ Thần cũng không mảy may quan tâm, anh còn chẳng để ý đến xung quanh có bao nhiêu người mà ngang nhiên làm hành động nâng Đường Thiên Tuyết đặt lên đùi mình, gương mặt lo lắng lần đầu để lộ công khai khiến ai cũng phải sửng sốt khó hiểu.
"Đường Thiên Tuyết, Đường Thiên Tuyết, cô bị làm sao vậy, tỉnh lại.

Đường Thiên Tuyết, này…"
Tô Dĩ Thần gọi tên cô, giọng hấp tấp bấn loạn, nhưng cô vẫn không có động tĩnh gì.

Người ngợm cô nóng ran như đang chạm vào lò than đang đốt, Tô Dĩ Thần ngay lập tức bế cô lên, đám đông tự khắc tránh đường ra tạo lối cho anh đi qua.
Bây giờ ai dám ngáng đường, chắc là tự mình chặt đứt tiền đồ của mình rồi, trông mặt Tô Dĩ Thần hầm hầm đáng sợ thế kia mà.
Hoắc Đình Đình không cam tâm, cô ta bò trườn trên nền đất mà gào thét.
"Tô Dĩ Thần, anh sẽ hối hận vì đã đối xử với em như thế này, Tô Dĩ Thần, anh đứng lại đó."
Hoắc Đình Đình la hét đến lạc cả giọng, nhưng cuối cùng cô ta vẫn là kẻ thảm bại bị bỏ rơi, Tô Dĩ Thần vẫn đưa Đường Thiên Tuyết lên xe mà chạy mất hút..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui