Không hề có một suy nghĩ dù chỉ là lởn vởn trong đầu hắn , hắn làm tất cả chỉ do trái tim hay nói cách khác là không có lí trí hoàn toàn do bản năng . Sự lí giải cho hành động này là gì đấy ? Câu trả lời dường như hắn đã mập mờ đoán được , phải chăng là do quá ấn tượng người con gái ấy hay do khí chất toát ra rất giống với Tiểu Mĩ người con gái hắn yêu đã mất cách đây lâu rồi . -Hàn Phong . Tiếng gọi từ đằng sau làm hắn giật mình từ từ quay lại . Chàng trai gương mặt vô cùng đẹp trai thân hình cao lớn toán lên khí chất vương giả hơn người . -Cậu gọi tôi . Hắn chỉ vào mặt mình như muốn xác nhận . -Phải tôi gọi cậu , tôi là Vũ Phong . Cậu tiến lại gần hơn về chỗ hắn phong thái gần như thu hút bởi sự uy quyền của cậu . -Chào cậu , tôi có quen cậu không ? Hắn dường như hơn khó hiểu trước sự chào hỏi không thân quen này , theo trí nhớ của hắn thì người con trai toàn vẹn này là Vũ Phong thiếu gia tập đoàn Vũ Thị rất có tầm ảnh hưởng trên thế giới đã thế cha của cậu lại là ngài thị trưởng cơ ngơi về chính trị không hề nhỏ một nhân vật thực sự rất có địa vị trong thế giới còn chưa kể thế giới ca tụng Vũ Phong là thiên tài IQ với chỉ số IQ cao chót vót . -Một số chuyện liên quan thôi mà , tôi và cậu ra quán cafe nói chuyện một chút được chứ ? -Tất nhiên . Hắn gật đầu rồi cùng cậu đi ra quán cafe . -Cho tôi 2 ly cafe đá , cám ơn . Vũ Phong lịch sự trả lải quấn menu lại cho cô tiếp tân quay qua hắn có vẻ trầm ngâm một lát . -Tôi vô tình nghe được đoạn đối thoại của cậu và Mia . Vũ Phong chợt lên tiếng sự bất ổn trong giao tiếp dễ để cho hắn nhận ra và với kinh nghiệm thương trường đoán biết sắc mặt hắn có thể biết chuyện này rất quan trọng với cậu . -Vậy sao ? Nghe có vẻ cô ấy rất quan trọng với Vũ Phong nếu tối đoán không lầm cậu yêu cô ấy ? Hắn trầm ngâm không lấy vẻ gì là ngạc nhiên khí bị " nghe trộm" mà còn bình tĩnh nói đều đều cứ như chuyện đó chẳng liên quan gì đến hắn cả . Vũ Phong nghe rõ trái tim đang gào thét thế nào , phản ứng của hắn cậu hoàn toàn không thể nghĩ tới . Chẵng lẽ chàng trai trước mặt cùng tên với cậu không phải người con trai nó yêu sao . -Hừm thái độ của cậu làm tôi ngạc nhiên đấy? Đừng cố che dấu nữa anh bạn à tôi nghĩ hình như cậu đang mất trí nhớ vậy đấy và cảm xúc lúc đó đã phản bội sự bình tĩnh của cậu lúc này . Người ngoài luôn nhìn rõ và thấu đáo hơn người trong cuộc , hãy suy nghĩ những gì tôi nói hôm nay đừng để hối hận nếu cậu vẫn không thể nghĩ ra thì tôi sẽ không nhún nhường nữa nhất định tôi sẽ làm Băng Nhi yêu tôi. Nói rồi Vũ Phong đặt tờ 100 $ bước đi . Còn lại hắn bần thần như đang cố tìm ra thứ gì liên quan từ chuỗi sự việc ngày hôm nay . Chắc chắn trong quá khứ hắn đã có quan hệ gì đó với nó . -Mất trí nhớ ? Câu nói này cứ lặp đi lặp lại trong đầu hắn suy nghĩ về 2 năm trước đúng hắn như người mất trí nhớ vậy công việc ở công ty trong thời gian hơn 1 tháng hắn không thể nhớ gì hết tại sao lại như vậy ? Lúc đó hắn tự bào chữa rằng chắc mình bị gì trên đảo đó .... -ĐẢO , đúng rồi mình gặp cô ấy ở trên đảo và cả người đàn ông kì lạ đó nữa .