Cô Dâu Tỷ Phú

Gạt Vũ Hoàng ra, Uyển Ngọc chạy nhanh về hứơng x Uyển Ngọc bật cười – Em xấu như ma mà dự thi gì.
– Không, em xin lắm chứ. Em là một bông hoa đặt biệt.
– Anh khen làm em xấu hổ.
– Anh khen thật lòng mà.
Bàn tay Vinh vô tình tìm bàn tay Uyển Ngọc như lần trước:
– Nhìn em ốm yếu mảnh mai, ai dám nói một mình em hạ ba gã đàn ông nào?
– Em cũng không hiểu sao lúc đó em lại mạnh như vậy. Hồi nhỏ, đúng ra em cũng từng quật ngã mấy đứa bạn trai, nhưng là giỡn chơi thôi.
Uyển Ngọc sung sướng nhìn xuống bàn tay mình đang nằm gọn trong tay Vinh . Sao mỗi lần được anh nắm tay, cô thấy mình xúc động lạ. Nhưng sực nhớ đến Thu Cúc, cô nhè nhẹ rụt tay lại, Song Vinh nắm chặt tay cô.
– Anh hỏi thật, em có thích ... Vũ Hoàng không?
– Không! Anh ấy là của chị Thanh Hương ma ... Em ... thích anh, nhưng anh là của chị Thu Cúc,có đúng không?
Vinh cảm động đến lặng người, anh đưa bàn tay Uyển Ngọc lên môi hôn:
– Thu cúc và anh từng có yêu nhau thật, nhưng người anh muốn chọn làm bạn đời không phải cô ấy, người anh đang phải lòng là em.
Uyển Ngọc mở to mắt nhìn Vinh, anh gật đầu:
– Phải! Từ lúc chúng mình bị bọn người đó bắt đi, dẫu có ba ngày bên nhau thôi, nhưng em thật dũng cảm mạnh mẽ, chính điều này dã khiến anh yêu em.
Đôi mắt cứ mở to nhưng sáng long lanh một tình yêu. Vinh cảm động quá.
Anh hiểu là mình đã được yêu, anh kéo mạnh cô vào lòng, ôm cô thật chặt, mặt anh vùi vào tóc cô rồi dang ra, anh say đắm ngắm cô, gương mặt từ từ cúi sát xuống đáp đôi môi nóng ấm nồng nàn lên đôi môi hồng vừa hé mở ...
Những nụ hôn dài thật lâu mới chấm dứt. Uyển Ngọc băn khoăn:
– Vậy với chị Thu Cúc, anh nói như thế nào hả anh?
– Anh sẽ nói cho cô ấy hiểu, tình cảm không phải duy nhất. Anh sẽ xin lỗi cô ấy.
– Như vậy em có giống ... một người đã cướp mất tình yêu của người khác không?
– Không đâu, vì duyên nợ đã cột anh và em vào nhau.
Uyển Ngọc cười khúc khích:
– Lúc trước ghét người ta lắm mà.
– Ông trời hay trớ trêu như vậy đó, ghét của nào trời trao của đó. Anh ghét em nên ông trời trao em cho anh.
Uyển Ngọc phụng phịu:
– Ghét anh.
Cô bé đáng yêu quá đi thôi. Vinh lại say đắm đi tìm môi cô.
Anh ấy chỉ hôn mình, bàn tay vuốt vai mình, không giống như Vũ Hoàng, anh ta dắt cô vào nhà anh và ... lần đó cô đã phơi bày thân thể mình, còn để Vũ Hoàng ngấm và hôn, bàn tay ấy như lưỡi dao trên da thịt Uyển Ngọc khiến toàn thân cô nổi gai và nhất là khi bàn tay anh lần xuống đùi cô vuốt ve ... liệu mình đã “hư” chưa? Câu hỏi này cứ ám ảnh Uyển Ngọc suốt, cô khổ sở không sao tìm lời giải đáp. Không thể hỏi ai, Uyển Ngọc đi nhà sách tìm sách “Bí mật trai gái” về xem, song cô chẳng giải đáp được thắc mắc mình muốn biết. Giá như mình còn mẹ nhỉ? Cái điều khó nói ấy sẽ dễ dàng nói ra. Uyển Ngọc thừ người ra.
– Uyển Ngọc ơi!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui