– Anh nói cái gì em không hiểu?
– Đừng có giả bộ nữa, tôi ghét cái vẻ mặt như không biết gì của cô. Uyển Ngọc, như thế này làm sao tôi tin cô còn là vợ của tôi nữa.
– Anh nói em giả, bộ em với Vũ Hoàng? Còn ai leo rào, anh hãy nói rõ hơn nữa xem. Em chưa bao giờ tiếp Vũ Hoàng trong nhà này cả.
– Cô không tiếp hắn, nhưng hắn đã hai lần bị tôi bắt gặp lúc đang leo rào ra.
Hai người làm trò dơ bẩn sau lưng tôi mà cứ nghĩ tôi không biết à!
Uyển Ngọc kêu lên:
– Em không có! Vinh tại sao anh có thể nói em như vậy?
– Chúng tạ ly hôn đi! Tôi sẵn sàng trả tự do cho cô, nếu như cô không muốn sống với tôi nữa.
Ly hôn? Uyển Ngọc kinh hãi, cô không hiểu rõ lắm những lời của Vinh. Cô bước theo Vinh, anh giận dữ laovào phòng đùng đùng dồn quần áo vào valy.
Uyển Ngọc ôm Vinh lại:
– Tại sao anh nói ly hôn? Tại sao anh mang quần áo đi? Em thề với anh chưa bao giờ em tiếp Vũ Hoàng trong nhà này cả.
Vinh khinh bỉ gạt Uyển Ngọc ra:
– Đừng lừa dối tôi nữa ở bên cô có ngày tôi điên mất. Nếu yêu tôi, cô đâu gặp hắn như vậy. Đúng là mười ngày qua tôi có bận rộn an ủi Thu Cúc, nhưng cô cũng không nên vì vậy mà muốn trả đũa tôi. Cô cứ cho tôi hết từ cú sốc này đến cú sốc kia. Tôi chán lắm rồi. Tôi có yêu cô thật, nhưng tôi cũng không bao giờ tha thứ cho sự phản bội, cô rõ chưa?
Đống nắp valy lại, Vinh xách valy lên bước ra ngoài, leo lên xe lái đi. Lòng anh ngập tràn cay đắng đau khổ. Tại sao em nỡ cư xử với tôi như thế. Đã bằng lòng làm vợ tôi còn có mối quan hệ với hắn.
– Anh Vinh!
Uyển Ngọc gọi thất thanh, Vinh vẫn đi. Cô đứng sững người ra, những lời nói của anh khiến cô không sao hiểu nổi. Cô yêu anh, sao anh có thể nghi ngờ cô gặp lại Vũ Hoàng. Cô đã lừa dối anh những gì?
...
Lái xe đi loanh quanh, Vinh tấp vào quán rượu với cõi lòng cay đắng. Mới cưới nhau mà đã như thế. Em yêu tôi hay yêu hắn?
Chưa bao giờ tôi quên lời nói nồng nàn say đắm khi em nằm trong lòng tôi.
Vậy mà khi tôi đi vắng em lại gặp hắn. Tại sao như vậy?
Gọi rượu, Vinh uống như uống nước. Anh muốn say để quên ...
– Anh say quá rồi anh Vinh.
Thu Cúc kéo ghế ngồi xuống cạnh Vinh:
– Chiều này anh không đến thăm em đểvào quán lượu uống say như vầy sao?
Vinh nhướng mắt:
– Em đến đây làm gì? Đi về đi, em nói tay em chưa lành mà.
– Thì vẫn còn đau, nhưng là đau ở tim nè. Người ta nói với em dạo này Vũ Hoàng và Uyển Ngọc hay gặp nhau, em đâu có dám nói cho anh biết, mà chắc gì anh đã tin.
Vinh xua tay: