Dịch giả: Matahari
Nguồn: 4vn.eu
Mọi động tác của Lý Phong dừng hẳn lại, hai người ngồi im như hóa đá...
Cặp mắt của Angel vẫn lấp lánh những tia sáng khiến Lý Phong có chút lo ngại, câu trả lời không hề hùng hồn như hắn muốn...
“Sẽ không đâu!”
Lý Phong không thể giải thích được lòng mình, chỉ biết khi Angel nói ra hắn chợt có một cảm giác... Biết đâu một ngày nào đó trong tương lai….
“Nếu như Angel ngăn cản huynh thì sao?”
Lý Phong chăm chăm nhìn Angel, đáp lại vẫn là ánh mắt trong ngần đó song lại khiến hắn có chút bất an: “Bất cứ chuyện gì trên đời đều có thể nhưng ta sẽ không làm hại muội, điều này ta có thể đảm bảo!”
Đây chỉ là một lần thỏa thuận vô thức giữa hai người, một cô bé quá đỗi ngây thơ và một sinh viên chăm chỉ... Điểm chung duy nhất giữa hai người là đều có mục tiêu theo đuổi, có điều cả hai đều không ý thức được, lần thỏa thuận này có ảnh hưởng sâu sắc tới cả thế giới... Có lẽ đây là sự sắp đặt ngẫu nhiên của Tạo hóa, tiểu thiên sứ Angel cảm nhận được chút ít tương lai đã vô tình tạo ra sinh cơ cho người Inventer.
Dù sao đó cũng là chuyện mãi sau này, còn bây giờ thì hai người đều còn trẻ, đều đang tận hưởng cuộc sống trong hòa bình…
Làm thế nào để đối phó sự mê hoặc tự nhiên của Angel? Lý Phong căn bản không có cách thức bài bản, chỉ là dựa vào linh cảm sáng tạo ra một phương cách đối kháng, sau này đúng là đã khiến Chu Chỉ phải giật mình... Về phương diện tinh thần lực, TIN vốn là nơi nghiên cứu chuyên sâu nhưng cũng chưa bao giờ nghe nói có người dựa vào suy nghĩ của mình để khắc chế mê lực cả.
Nói như lời của Chu Chỉ, người có thể dùng suy nghĩ của bản thân để chống lại tinh thần lực của đối phương giống như Lý Phong, nếu không phải kẻ điên thì cũng là người vô cùng tự tin và cố chấp.
Bảo tuyệt đối tự tin thì Lý Phong không dám... tự tin, nhưng cố chấp thì khỏi cần nghi ngờ.
Dùng bữa xong, phục vụ thu dọn bàn, Lý Phong đang chuẩn bị ra về thì Angel chặn lại: “Lý Phong đại ca, Angel muốn đi ngắm Thượng Kinh by night, hì hì...”
Bó tay… Đến hắn còn không thể thích ra ngoài là ra, huống hồ còn thêm Angel! Nếu dẫn cô bé đi chơi bị phát hiện, chắc chắn sẽ gây ra sóng thần chứ chẳng chơi... Không ngờ Angel lại tinh nghịch như vậy.
“Lý Phong đại ca, người ta tin tưởng huynh nhất mà... Đưa Angel ra ngoài chơi được không? Dì út chưa bao giờ cho muội đi chơi, đây là lần đầu tiên Angel đến USE, ngày kia đã phải biểu diễn, biểu diễn xong càng không có cơ hội... Xem như đại ca ra tay làm phúc đi, Angel rất thích ăn quà vặt, nghe nói chỉ ở USE mới có quà vặt...”
Hai mắt Tiểu thiên sứ tràn ngập vẻ mong ngóng, Lý Phong nhìn mà không khỏi cảm thán... Đây hẳn mới chính là công chúa thực sự, quà vặt à? Nghe nói kinh tế của NUF phát triển cao, dân số lại ít, cái nghề một thời huy hoàng đó đã không tồn tại nữa. Còn ở USE thì dù là một thành phố lớn như Thượng Kinh vẫn còn những khu vực khá bình dân, quà vặt lúc nào cũng khôg thiếu.
Nhưng... tốt xấu gì cũng là vệ sĩ đã được giao nhiệm vụ. Lý Phong biết yêu cầu này của Angel là không thể chấp nhận, nếu bị phát hiện thì hắn sẽ không thể gánh hết hậu quả, huống hồ Angel nếu ra ngoài chắc chắn sẽ gây nên những làn sóng thuyên nhiễm. Đám fan kia một khi phát cuồng lên thì không có chuyện gì không dám làm.
“Ừm ừm, Angel... Cô Minky lo ngại là đúng. Tốt nhất hãy ở trong khách sạn cho an toàn!”
“Không mà… Dẫn người ta đi một lát thôi được không? Angel thực sự rất muốn xem bên ngoài thế nào mà...”
Một chiêu tội nghiệp van xin từ trước tới nay chưa bao giờ thất bại, dù lớn như vậy rồi nhưng vẫn chưa ai có thể trụ vững trước đòn tâm lí này của Angel.
Nhưng Lý Phong thì làm được, phòng tuyến tinh thần trong tiềm thức trỗi dậy, hắn nghiến răng: “Không được, đây là nguyên tắc!”
Ai bảo nha đầu là Thiên sứ chứ? Một khi muốn làm chuyện xấu, rõ ràng ma quỷ cũng không cản nổi Angel!
Có điều Lý Phong cố chấp, Angel cũng không kém lì lợm. Thường ngày Minky lúc nào cũng rất cẩn thận trông chừng cô, lần này quyết không thể để sai lầm lại tái diễn... Angel cũng không hiểu sao mình lại rất hy vọng Lý Phong dẫn cô đi chơi, ngắm thế giới ngoài đó một chút.
Lý Phong cố gắng không để bị đối phương lung lạc, nhưng một đòn công bất ngờ của Angel đã khiến gã đàn ông kiên định kia lập tức bị hóa giải.
Thượng đế ơi! Tiểu thiên sứ lại dám.......................
............ bất thình lình kiễng chân hôn chụt một cái vào má hắn........!!!!
Tuy chỉ là hôn vào má, nhưng đúng là hôn thật. Một đòn bất ngời, Lý Phong không sao phản ứng kịp...
“Lý Phong đại ca, đây là nụ hôn đầu của Angel đấy!” Mặt Angel đỏ bừng lên, cả chiếc cổ cao trắng ngần cũng đỏ ửng.
Thượng đế ơi!
Lý Phong ngây người dở khóc dở cười. Tiểu nha đầu này đúng là… Thế đâu phải nụ hôn đầu, nụ hôn đầu là gì cũng không biết chắc...?
Lý Phong hiểu, Angel chỉ là xem hắn như anh trai. Mọi cô bé ở độ tuổi như Tiểu thiên sứ đều đang ở vào giai đoạn mơ hồ của tình yêu... Có điều không hiểu vì sao, trong lòng hắn vẫn dấy lên một cảm giác kỳ lạ...
Ccó thể nói, cơ hội của Lý Phong bây giờ là rất lớn. Nếu cứ bất chấp tiến tới, có lẽ là chà xát tóe lửa mất….... Nhưng nghĩ đến Đường Linh, hắn lập tức xóa tan suy nghĩ ấy. Vớ vẩn thật, mình làm sao vậy chứ!
Lý Phong lập tức quy kết phút điên rồ vừa rồi vào quan điểm “tính bản ác” của mình. Angel tin tưởng hắn như vậy…… Được! Dù có phải liều mạng với Minky cũng thực hiện nguyện vọng của Thiên sứ...
“Sợ muội rồi, nhưng phải chuẩn bị một chút đã!”
“Được mà, chuẩn bị gì cũng được!”
Nhìn vẻ mặt hí hửng của Angel, hắn bất chợt cũng vui lây. Kế hoạch hình thành rất mau chóng, chỉ là có chút gay cấn...
***********
Màn đêm phủ kín Thượng Kinh hoa lệ. Trên bờ tường của khách sạn Vườn hoa Hilton đang diễn ra một cảnh tưọng mạo hiểm.
Một “người nhện” từ tầng áp mái trèo xuống... Lý Phong rõ là người gan to tày trời. Bên ngoài toàn bảo vệ, chỗ nào cũng có camera, một mình hắn chuồn ra không thành vấn đề, nhưng muốn dẫn theo cả Angel thì đúng là nằm mơ...
Cửa sổ của khách sạn đóng kín mít, chỉ có cửa sổ nhà vệ sinh lớn trên hành lang là có thể mở được, thế là đủ! Lý Phong kiếm một bàn trèo chân không, Angel thay bộ thể thao, tóc búi cao, lưng đeo ba lô đựng toàn đồ cải trang... Lý Phong buộc cô bé ra sau lưng. Chút thể trọng này căn bản không ảnh hưởng gì đến hắn, điều lo lắng nhất là ngại Angel sợ, nhưng tiểu nha đầu hóa ra to gan hơn nhiều so với tưởng tượng của Lý Phong...
May mà là một đêm không trăng... Lý Phong thận trong từng bước trèo xuống, thực ra nếu như không đèo theo cô bé thì với thiết kế của tòa nhà này, dùng tay không hắn cũng chẳng khó khăn gì.
Angel bám chặt trên lưng hắn, không nói một lời. Lý Phong chỉ xem như tiểu nha đầu đang sợ hãi, cố gắng nhanh chóng vững chắc chèo xuống dưới.
Kì thực hắn không nhìn thấy... Angel không những không sợ mà ánh mắt lại háo hức nhìn Lý Phong, không ai biết cô bé đang nghĩ gì.
Có đúng Tiểu thiên sứ là một cô bé chuyện gì cũng không hiểu không...?
Lý Phong nhanh chóng tiếp đất, thu trang bị về. Angel đưa tay dụi mắt, hiếu kỳ nhìn ngắm mọi thứ xung quanh... Đúng là khác rất nhiều.
“Đại ca, chúng ta chơi gì đây?” Angel phấn khích xoa xoa tay.
“Cải trang trước đi đã, ta không muốn bị truy sát!”
Angel ngoan ngoãn để Lý Phong đội mũ lên đầu, cặp mắt long lanh vẫn tò mò nhìn khắp. Hai người lên một chiếc xe thuê tự động, dọc đường Angel chỉ trực thò đầu ra cửa sổ như thể hết thảy mọi thứ đều là mới lạ với cô bé.
“Angel, không sợ ta bắt cóc muội bán đi sao?” Lý Phong quả thực rất tò mò, không hiểu vì sao cô bé lại tin tưởng quá mức vào mình như vậy.
Trong mắt cô bé thoáng hiện một tia sáng kì lạ, quay đầu lại nở nụ cười tinh nghịch: “Vậy sao? Nếu bán thì muội chỉ chịu bán cho huynh thôi, đừng bán cho người khác được không...?”
Bó tay toàn tập rồi... “Đầu hàng đầu hàng, tiểu thiên sứ như muội ai lại nỡ bán chứ...!”
Thực ra có được một cô em gái như vậy, hẳn cũng là niềm tự hào của người làm anh trai. Muốn được sự công nhận của Lý Phong, nhân tố lớn nhất chính là tin tưởng. Sự tin tưởng của Mã Khả, của Đường Linh, giờ là của Angel... Trên thế giới lại có thêm một người mà Lý Phong không thể làm hại nữa rồi...
“Oa, đại ca nhìn kìa... Có con chim sẻ đang ngủ, đáng yêu quá...!”
Có thể được Angel tán thưởng, con chim sẻ này đủ tự hào suốt đời rồi... Xem ra Angel đúng là tội nghiệp, tuy trong con mắt của người ngoài, cô có tất cả, song thực ra cô chỉ là một công chúa cô đơn lạc lõng trong đình đài lầu các mà thôi.
Bất chợt Lý Phong cảm khái vuốt nhẹ mái tóc Angel, đôi mắt to long lanh của Angel tựa hồ như có thể nhìn thấu tâm sự của Lý Phong, nở nụ cười tươi rói: “Đại ca, chúng ta đi ăn quà đêm đi, Angel thấy đói rồi.”
Lý Phong lớn như vậy nhưng mới là lần đầu tiên được người khác gọi là đại ca nhiều như thế. Kỳ thực cảm giác hắn cũng có chút ngất ngây, như thể thực sự đã có thêm một cô em gái...
Quán đêm ở Thượng Kinh có rất nhiều, nhưng chỗ Lý Phong thường đến chỉ có một. Con phố đó chỉ toàn là hàng quán, đêm nào cũng rất nhộn nhịp. Hiển nhiên Angel chưa bao giờ biết đến sự nhộn nhịp này, lại không bị ai nhận ra, cảm giác ấy mới tuyệt làm sao!
Tất nhiên tiểu Thiên sứ thứ gì cũng muốn ăn, cả món canh chua cay xé lưỡi cũng không từ... Lý Phong phản đối vô hiệu đành phải mua một bát, vừa nhìn Angel ăn vừa lo ngay ngáy không biết bụng dạ cô bé có chịu được không. Đến miếng thứ ba thì hắn giật lại không cho Angel ăn nữa.
“Trời ạ, lại còn có cả kẹo hồ lô này!”
Angel như phát hiện ra một thế giới chỉ tồn tại trong truyền thuyết... Thật ra thứ này quả thực giờ cũng ít, Thượng Kinh cũng chỉ có một hai nơi mới có.
“Khà khà, một đồng một xiên, nhưng hôm nay vui, một đồng hai xiên!”
“Chú à, có chuyện gì mà vui vậy?”
Kiểu tóc của Angel che kín hết mặt, vả lại còn đội cả mũ, trời tốt rất khó phân biệt, tuy nhiên vẫn có thể nhận thấy đó là một tiểu cô nương xinh đẹp và đáng yêu.
“Con trai ta thăng chức, nó không cho ta bán hàng nữa. Hôm nay là ngày cuối cùng, mua một tặng một.”
“Vậy thì cảm ơn chú!” Nhìn Angel chuẩn bị rút thẻ, Lý Phong vội lấy tiền lẻ ra trả.
“Khà khà, chàng trai lợi hại đấy, ngắm được cô bé đáng yêu như vậy!”
Lý Phong đang chuẩn bị bước đi, không khỏi khựng người một chút… Ông già tuổi này rồi mà còn…
“Hì hì, chú nhìn đại ca rất xứng phải không? Vậy thì đợi muội lớn rồi có thể xem xét một chút...”
Angel nghịch ngợm chớp chớp mắt, liếm nhẹ chiếc kẹo hồ lô... Chua quá, mũi Tiểu thiên sứ không nhịn được nhun lại, cái lưỡi nhỏ xinh liếm quanh bờ môi, điệu bộ đáng yêu không biết thế nào mà tả...
“Rất tốt, cô bé có dũng khí lắm. Tuổi trẻ thật tuyệt, nhớ năm xưa……”
Lý Phong vội kéo Angel chạy một mạch...
Angel đã hoàn toàn giải phóng tính cách tinh nghịch tò mò của mình. Mười mấy năm, cô bị kìm nén quá lâu rồi...
Hai người lang thang rất lâu. Với tư cách chủ nhà, Lý Phong còn mua một món quà tặng cho Angel... Một chiếc dây chuyền xinh xắn, mặt là ngôi sao nhỏ bằng bạc lấp lánh.
Nhìn qua đồng hồ, hắn biết không thể chơi thêm được nữa. Đã hơn 10 giờ, đến lúc phải về rồi.
Tuy vẫn còn chút quyến luyến nhưng Angel cũng biết trách nhiệm của mình. Hai người lên xe điện quay về khách sạn, tìm một góc vắng Lý Phong thoăn thoắt trèo lên. Lên dễ hơn nhiều so với xuống, sau khi chắc chắn nhà vệ sinh không có người cả hai mới lén lút chui vào...
Cảm giác ấy đúng là kích thích, Angel mặt đỏ bừng, hai tay nắm chặt. Hai người về không lâu thì Minky cũng về, sau một vòng quan sát khắp xung quanh, không phát hiện gì bất thường mới tha cho Lý Phong.
Thực ra Angel vô cùng căng thẳng, giày cô dính toàn đất, may là dì út không để ý...
Đêm hôm ấy Tiểu thiên sứ ngủ rất ngon, không biết mơ gì mà hai má thỉnh thoảng lại đỏ hồng...
CƠ ĐỘNG PHONG BẠO
Tác giả: Khô Lâu Tinh Linh