Dịch giả: Matahari
Nguồn: 4vn.eu
Nhiều Tướng quân danh tiếng cũng tham gia dự khán, trong đó có cả một Thượng tướng. Thực lực của Thượng tướng thì khỏi bàn, bản thân lại là thành viên một Liên minh A , đến xem trận đấu lần này e rằng không chỉ đơn giản để cho vui.
Hiển nhiên sự tồn tại của Chiến Sĩ Đao Phong đã uy hiếp đến địa vị của tất cả các Tướng quân trong Vũ chiến!
Vạn nhất, đương nhiên chỉ là nếu vạn nhất Tích Lịch Hoả thua trận thì sức ép lên họ sẽ càng lớn, không muốn xuất chiến cũng không được. Những điều này không thể không nghĩ đến, nên các Tướng quân đều hy vọng Tích Lịch Hoả thắng. Tuy nhiên... xem ra không dễ lắm, có lẽ chỉ dùng mưu mẹo mới thắng được. Nhưng nói cho cùng, chỉ cần thắng là may rồi!
Mấy cao thủ chụm đầu nói thầm, đoạn cười rất vui vẻ, có lẽ đã nghĩ ra mưu mẹo hay kế hoạch gì đó…
Tiểu Điệp tỏ ra càng lúc càng đáng yêu, được liên tiếp chủ trì các cuộc đấu của Chiến Sĩ Đao Phong nên khí chất cô không ngừng tăng tiến. Đây là điều Tiểu Điệp không hề ngờ đến, ban đầu chỉ cảm thấy mình thích game Vũ chiến, chỉ là tham gia cho vui. Không ngờ level càng lên thì hào quang càng lớn, không ít đài truyền hình khác mời cô làm việc với mức lương cao ngất ngưởng.
Nhưng Tiểu Điệp đã đến lúc mê say trò chơi này, khi hiểu sâu sắc một việc gì đó, ai cũng không thể tránh khỏi bị hấp dẫn một cách vô ý thức.
“Chúng tôi xin phỏng vấn một chút các Tướng quân có mặt tại trường đấu hôm nay. Rõ ràng họ muốn thông qua sự hiện diện của mình thể hiện quan điểm với trận đầu này...”
Ống kính nhằm vào vị Thượng tướng: “Xin hỏi Thượng tướng Bạch Sắc U Hồn, cá nhân ngài có suy nghĩ gì về Chiến Sĩ Đao Phong và việc thắng thua của trận đấu này?”
Có thể lên đến Thượng tướng, đương nhiên danh tiếng Bạch Sắc U Hồn trong game là khỏi phải bình luận. Thêm Liên minh cực mạnh hậu thuẫn, có thể nói ông ta là nhân vật hùng mạnh bậc nhất trong game từ trước tới nay. Những người từ đơn thân tác chiến chuyển sang hình thức liên minh, không những vinh quang tràn đầy mà lợi nhuận kinh tế cũng không nhỏ. Đương nhiên thực quyền trong game kém chức tước thực tế trong quân đội cả trăm lần, nhưng trong Vũ chiến đây thực sự là vinh dự và ảnh hưởng vô thượng. Ở đâu có quy củ của nơi đó.
Chiến Sĩ Đao Phong hiện đang là minh tinh, nhưng không nghi ngờ gì Bạch Sắc Du Hồn là một thế lực. Ông ta cười đầy tự tin: “Ha ha ha... Chiến Sĩ Đao Phong chắc chắn là một bậc thầy trong Vũ chiến. Cá nhân tôi rất kỳ vọng ở trận đấu này, còn về thắng thua tôi chỉ có thể nói, hai người đều có cơ hội như nhau...”
“Hmm... điều đó là đương nhiên rồi, có điều tôi nghĩ tất cả các game thủ đều muốn biết theo quan điểm của ngài thì bên nào mạnh hơn?” Tiểu Điệp đâu dễ bị qua mặt, điều gì muốn hỏi cô sẽ truy tới cùng. Với sự mẫn cảm nghề nghiệp của mình cô cảm thấy những Tướng quân ở đây, xét về góc độ lợi ích thì họ đều không hy vọng Chiến Sĩ Đao Phong chiến thắng. Mọi trận đấu khác của Chiến Sĩ Đao Phong họ chưa bao giờ xuất hiện, giờ lại không hẹn mà cùng nhau ra mặt. Vì sao? Chẳng nhẽ là trùng hợp?
Rõ ràng là không! Là một ký giả chuyên nghiệp, thành công của Tiểu Điệp có phần nhờ may mắn, nhưng quan trọng hơn là cô biết nhìn người. Nếu chỉ đơn thuần là muốn xem thì mấy người này không cần đợi đến hôm nay, sự cùng xuất hiện thế này chứng tỏ họ rất có lòng tin với Tích Lịch Hoả. Lòng tin đó xuất phát từ đâu?
“Ha ha... tôi thích kỹ thuật sắc bén của Chiến Sĩ Đao Phong nhưng cũng tin tưởng kinh nghiệm và sự linh hoạt khi lâm trận của Tích Lịch Hoả Tướng quân. Chỉ có thể nói hai người là kỳ phùng địch thủ, không thể phán đoán thiên về tình cảm được...” Bạch Sắc Du Hồn nhàn nhã trả lời, vẻ không coi đối phương là gì. Một nha đầu dẫn chương trình nhóc con, muốn lôi những lời thật từ trong miệng ông ta thì còn lâu!
Những Tướng quân khác đều không muốn thỏa hiệp với Tiểu Điệp, cô cũng không thể làm gì hơn. Tiểu Điệp biết, cho dù các Tướng quân có thoả thuận gì đó với nhau thì họ cũng không nói ra ở đây.
Chiến trường – toàn cảnh Sao Thủy.
Sao Thủy là hành tinh gần Mặt trời nhất, tức là các Chiến sĩ cơ động phải chiến đấu trong trạng thái nhiệt độ cao thường trực. Nhiệt độ cao không chỉ khiến con người chóng mặt, còn làm hao hụt nhanh chóng thể lực và sức chú ý. Các game thủ thông thường đều không muốn chọn môi trường này để giao chiến.
Nhưng quyết đấu lại là chuyện khác. Trong môi trường bình thường đối mặt với Chiến Sĩ Đao Phong chắc chắn gặp bất lợi, cần phải khiến anh ta suy yếu từ các mặt khác, hoặc cố phát hiện ra nhược điểm. Các đối thủ trước đây đã khảo nghiệm qua các trạng thái dưới trọng lượng, siêu trọng lượng, lần này là nhiệt độ cao.
Bề mặt Sao Thủy nóng đến hơn 400 độ C, dù là người máy tối tân cách nhiệt thượng hạng thì e rằng ở nhiệt độ này cũng đừng có ai nói đến chiến đầu, thở được đã là tốt lắm rồi. Không nghi ngờ gì, chọn lựa của tích Lịch Hỏa tuyệt đối là một khảo nghiệm khắc nghiệt.
Chiến trường mở ra, không hẹn mà các tướng quân cùng thay đổi thần sắc, nét mặt lộ rõ vẻ đắc ý... Tuy nhiên đa số game thủ không thấy có gì hay, chỉ là nhiệt độ cao thôi mà, đối với hai bên đều khó khăn như nhau... Đây là ý đồ gì vậy? Hình như cũng không có gì đặc biệt!
Lý Phong đúng là không cảm thấy gì, hay đúng hơn là... có chút phấn khích. Hắn chỉ muốn đối thủ tạo ra các khó khăn, càng khó càng tốt. Nhiệt độ cao hay nhiệt độ thấp là điều thường gặp trong Vũ chiến, không có gì ghê gớm... Nhưng Lý Phong không cho rằng đối thủ chỉ dùng đến nhiệt độ cao.
Bề mặt Sao Thủy khá giống bề mặt Mặt trăng, lồi lõm khúc khủy, có thể thấy Mặt trời rất to rọi thẳng trên đầu. Vì là hành tinh gần Mặt trời nhất nên thậm chí cảm giác quả cầu lửa to tướng ấy như có thể rụng xuống bát cứ lúc nào. Đối với sóng cực ngắn, môi trường này có ảnh hưởng nhất định, cũng may mà BS001 không có thiết bị dùng sóng này. Cho dù là nhà thiết kế vĩ đại nhất vào thời đó cũng không nghĩ đến chuyện có người mang nó lên Hỏa Tinh sử dụng.
Nhưng đây là trò chơi, không phải thực tế. Trong trò chơi tất cả đều có thể!
Tích Lịch Hoả trước khi đấu đã miệt mài tập luyện chịu đựng nhiệt độ cao. Chiếc Kỵ sĩ TM của y đã được nâng cấp về mặt này. Cho dù đối phương có thể chịu được sức nóng thì dưới ánh sáng mạnh, đồng tử sẽ chịu áp lực rất lớn, nếu kéo dài đại não sẽ tê liệt... chỉ cần một trong những điều này xảy ra, trận đấu sẽ lập tức phân thắng bại. Có điều nếu Chiến Sĩ Đao Phong có thể chống đỡ được, bản lĩnh sát thủ sau này sẽ càng mạnh hơn.
Môi trường quá khắc nghiệt, cần có chút thời gian thích ứng. Lý Phong bắt đầu cảm thấy nóng... Thật bất ngờ, da của hắn từ từ tản nhiệt, và đồng tử tự động nhỏ đi chỉ bằng một chấm bé xíu, trong khi tầm nhìn vẫn hầu như không thay đổi. Trên Trái đất, không nhiều động vật có thể làm được điều này.
Tiểu Kim đã nói, mục tiêu của Huấn luyện ma quỷ là đào tạo Lý Phong thành chiến sĩ xuất sắc trong khắp các chiến trường. Nếu chút nhiệt độ này cũng không chịu nổi thì còn nói chi đến chuyện chinh phục khoảng không vũ trụ!
Các khán giả đã bỏ đi mọi tiểu tiết, hàng triệu cặp mắt chăm chăm nhìn lên màn hình, hào hứng, căng thẳng, cuồng nhiệt... Trong phòng điều khiển, các nhân viên của Galbo miệt mài thao tác. Không nghi ngờ gì, Chiến Sĩ Đao Phong sắp mang đến cho họ một kỷ lục mới.
Liệt Hoả Kim Cương nhìn đồng hồ, hô to: “Sẵn sàng....... Đấu!!”
Chiến trường mở ra, sóng lửa bao trùm trời đất. Trên đầu là mặt trời rừng rực, trong không tràn ngập các tia phóng xạ đủ loại, gây cho người ta một áp lực trầm trọng. Rõ ràng Tích Lịch Hoả đã yêu cầu tăng cường độ mô phỏng, hầu tạo áp lực lớn nhất cho Chiến Sĩ Đao Phong.
Kỵ sĩ TM đã được nâng cấp, mặt trời chiếu sáng cũng không ảnh hưởng gì đến tầm nhìn của Tích Lịch Hỏa. Hai người đứng đối nhau, súng laser cùng lúc nhả đạn.
Tốc độ bắn của hai bên đều rất nhanh, độ chính xác cũng không ai kém ai. Tích Lịch Hoả không sử dụng chiếc khiên vuông thường thấy của Kỵ sĩ TM mà là một chiếc khiên tròn kích thước chỉ bằng một nửa. Tuy phạm vi phòng ngự nhỏ nhưng độ linh hoạt lại cao hơn. Giao đấu cùng Chiến Sĩ Đao Phong, không có sự linh hoạt đồng nghĩa với cái chết! Dù sao Tích Lịch Hoả cũng là một Thiếu tướng, rất tự tin với thực lực của mình...
Lý Phong nhẹ nhàng né tránh những loạt súng đầu tiên, nhưng đạn của hắn cũng bị chiếc khiên của đối phương chặn hết, liên tục ba loạt đều không có kết quả... Tích Lịch Hỏa nổi tiếng nhờ tấn công, không ngờ kỹ thuật phòng ngự cũng tốt như vậy, chỉ một chiếc khiên nhỏ cũng đủ che chắn mọi tấn công của Chiến Sĩ Đao Phong.
Lợi hại đấy chứ!
Lý Phong cười thú vị. Tốt lắm, cứ đợi ngươi giở hết bài ra đã... Muốn bắn liên tục để phá sức phòng ngự của đối phương chắc chắn là không thể, tốt nhất nên tiếp cận tìm cơ hội. Với ai khác thì BS001 nặng nề chứ Lý Phong đã quen quá rồi, sự nặng nề thậm chí còn là một áp lực với đối phương. Người máy nặng hơn, khi giáp lá cà cũng sẽ mạnh hơn một chút.
Từ đầu Tích Lịch Hoả đã liệu trước tình hình sẽ như vậy, phong cách của Chiến Sĩ Đao Phong vẫn là cận thân tấn công, y cũng biết đối phương tuyệt đối không phải là kẻ nóng vội, ngược lại còn rất thâm hiểm tàn khốc, kiên nhẫn như loài rắn.
Tia laser không ngừng bắn ra, Tích Lịch Hoả rất tự tin vào chiến thuật của mình. Bất luận có chiếm được thế thượng phong hay không, cần nhất là không thể đứng bất động. Trong quá trình tấn công, Tích Lịch Hoả không ngừng di động, nâng cao tỷ lệ sống sót trong quyết chiến mới là chiến sĩ chân chính... Thời buổi này, làm gì có người đứng yên cho người khác đánh, một khi đứng yên chính là cho đối phương cơ hội ngắm trúng. Đối diện với Chiến Sĩ Đao Phong, đương nhiên Tích Lịch Hoả càng không dám đứng yên.
Ưu thế hiện nay của Tích Lịch Hỏa là đối phương chỉ đến gần mới gây được nguy hiểm, còn y lại có thể triển khai tấn công ở đủ mọi khoảng cách.
Súng phóng lựu của Kỵ sĩ TM tuy tốt hơn BS001 nhưng cần có độ chính xác, muốn chính xác lại cần thời gian hiệu chỉnh. Có điều bắn chậm đối với Chiến Sĩ Đao Phong lại không có tác dụng... Một tay súng chân chính phải nắm được tiết tấu, bắn cũng là một tiết tấu!
Rốt cuộc Tích Lịch Hoả đã giở ra đòn ruột của mình, Thất liên xạ!
Dùng súng laser liên tục bắn bảy loạt, sáu loạt dồn đối thủ vào góc chết, sau đó bắn loạt cuối cùng hạ sát. Bắn theo tiết tấu né tránh của đối phương, đến khi đối phương không còn đường tránh, đó chính là ngón thành danh của Tích Lịch Hoả.
Tích Lịch Hỏa đương nhiên không muốn thua, một Thiếu tướng có niềm vinh quang và tự tin của mình. Sinh mệnh là chuyện nhỏ, cái chính là danh dự!
Vẫn là người đó, súng đó, đạn đó, đột nhiên Lý Phong lại cảm thấy lạ lùng... Dường như hắn bị ép vào một thế cờ bí, trông bề ngoài không có gì nguy hiểm nhưng nếu cứ tiếp diễn, rất có thể thành thành cục diện chết chóc. Cũng như người ăn phải nấm độc, chỉ khi ngộ độc mới hiểu ra thì đã muộn. Nhưng Lý Phong không như vạy, tiết tấu của đối phương thay đổi là hắn lập tức có phản ứng.
Nguy hiểm!
Nếu là một tay mơ thì dù kỹ thuật cao bao nhiêu, sức lực mạnh bao nhiêu cũng không thể có cảm giác linh tính này. Đó là năng lực hình thành từ hàng trăm lần hút chết, cũng chính là điều vì sao người ta không thể xem thường kinh nghiệm, và vì sao vào những lúc mấu chốt một số người lại đưa ra được phán đoán chính xác nhất.
Đợt tấn công thoạt tiên không có vẻ gì ghê gớm, nhưng lại khiến Lý Phong bất giác lạnh gáy. Hắn lập tức di động, chủ ý làm loạn tiết tấu của đối phương. Nhưng phía bên kia, Tích Lịch Hoả cũng nhanh chóng biến tấu...
Đương nhiên một Thiếu tướng phải có bản lĩnh của riêng mình, so về trình độ tác chiến thì Tích Lịch Hỏa không hề thua kém Chiến Sĩ Đao Phong. Lý Phong di động, tiết tấu tấn công của Tích Lịch Hỏa vẫn không chút lệch lạc. Đó chính là kinh nghiệm tích lũy qua vô số trận đấu. Tích Lịch Hoả bắt đầu tin tưởng, trước mặt y đã mở ra con đường sáng...
CƠ ĐỘNG PHONG BẠO
Tác giả: Khô Lâu Tinh Linh