Có Được Hạnh Phúc Khó Thế Nào !

Một lúc sau Xảo Yên vui vẻ chạy vào lướt qua Băng Nhi, nhỏ cười rạng ngời hằn lên những tia vui vẻ, trong ánh mắt ngập tràn hạnh phúc, khác với bộ dạng hung hăng hóng hách lúc nãy, có lẽ chỉ anh mới làm nhỏ vui đến như vậy.
_ Tử Hàn nói cuối tuần anh ấy sẽ dẫn mình đi mua đôi giày khác
Nhỏ xoay xoay hai chùm tóc xõa ra hai bên vai bộ dạng kiêu hãnh
cô nhẹ lòng hơn vì sợ nhỏ sẽ có ác cảm với chú chó bò sữa của cô T.T à không của Tử Hàn
_ Ừ :) cậu đừng giận Tiểu Bảo Bối nữa nhé
_ Mình đâu có ưa gì chó đâu

nhắc đến Tiểu Bảo Bối Xảo Yên bỗng thay đổi sắc mặt sang mất hứng nhưng như thế vẫn không thể xóa hết niềm vui của nhỏ lúc nãy, rồi nhỏ xoay lưng lên phòng
~❤
~❤
~
Sáng hôm nay cô chiên cơm dương châu cho Tử Hàn , kể từ khi về đây là lần đầu nấu bữa sáng cho anh nên Băng Nhi có chút hồi hộp lo sợ, sợ không vừa miệng lại lên cơn nổi giận với cô >-< thật tình thì anh cũng không ác ma lắm đâu, nhưng sao trong mắt cô anh còn hơn cả mẹ ghẻ con chồng ^_^
_ Xong cái đó chưa
_ Chưa xong, anh mới giao cho tôi hôm qua mà
cô đơ người vài giây vì anh nói thời hạn hai ngày mà giờ đã đòi, chết thật ! nếu anh nổi hứng nói một đằng làm một nẻo thì á phải là đang làm khó cô sao?
_ Thấy cô làm chăm lắm mà, đến nổi ngủ quên trên bàn có chảy lên tài liệu tôi không đấy - Tám câu cuối anh nhìn cô chằm chằm như đanh dò xét, từ những tia nhìn sắc bén ấy như cho cô biết được anh đang đi guốc trong bụng cô
Băng Nhi trợn mắt há hốc mồm ngạc nhiên vì bị anh nói trúng y chốc và điều cô đang thắc mắc bây giờ là tại sao anh lại biết thế chứ, chẳng lẽ anh vào phòng cô, Không Không Không! thể nào, rõ ràng đã khóa cửa phòng rồi mà " Vậy chả lẽ anh đã gắn con chip theo dõi trong phòng cô à " Càng không phải, anh đâu có rãnh đến thế " .

Ánh mắt nửa liếc nửa khó hiểu, trong đầu cô dần hiện lên " mười vạn câu hỏi vì sao???? "
_ Tôi sẽ cố hoàn thành chưa tới hai ngày, còn nữa tôi sẽ cố giữ kỹ nó như bấu vật vậy. Lúc trả anh sẽ không nhăn nheo hay mất mác tí nào đâu được chưa thiếu gia
Nói xong Băng Nhi hơi chột dạ len lén chạy vào phòng đóng cửa kiểm tra toàn bộ, từ trên xuống dưới, từng ngóc ngách xem anh có thật đã đặt camera theo dõi hay không. Chốt tại một điểm vẫn là cái rèm cửa sổ chưa thả ra :(((( Có lẽ đêm qua trước khi Xảo Yên xuống Tử Hàn đã có ghé ngoài cửa sổ phòng cô, đập anh vào mắt anh là... là.. Còn gì nhục hơn khi khoe Tử Hàn cái bộ dạng " Dị nhân " khi ngủ của cô nữa chứ T.T, chắc đêm qua Băng Nhi há miệng ngáy đều đều trong khó coi lắm ' Ôi xấu hổ quá đi mất' Cô che mặt mình lại đau khổ, không ai có thể kiểm soát được tướng ngủ của mình
~♥
~♥
~Giờ giải lao Băng Nhi tranh thủ lôi mớ tài liệu ra giải quyết cho xong, dự là hết tối nay nữa mới cày xong đống này....
_ Cậu đang làm gì vậy
Xảo Yên ngồi dưới bỗng chồm lên bàn cô, cô hết hồn vội thu xếp che che giấu giấu bộ dạng có vẻ như kẻ cướp sắp bị bắt gian

_ À có gì đâu, mình làm tài liệu anh văn ý mà ^^ , bồi dưỡng thêm ngoại ngữ
_ Đâu, đưa mình xem có giúp được gì không
_ Không không cần, mình quyết tâm phải tự làm, không được nhờ ai giúp đỡ
_ Oầy thôi tùy cậu, mình suy nghĩ nên đi đâu chơi với Tử Hàn đây - Nhỏ cười tích mắt
Băng Nhi ngó sang dãy bên kia, thường thì sẽ có một ánh mắt khinh khỉnh nhìn về phía cô, nhưng hôm nay thay vào đó là nụ cười hiền, thân thiện của Nhã Uyển, ' Hóa ra cô không phải là mơ, vậy là cô lại có thêm một người bạn ^^ vui sướng không chỉ có thế, mà là người bạn này lúc trước từng có xích mích với cô, từng ghét cô, từng muốn hãm hại cô. Cuộc đời thật khó đoán trước được điều gì. Bây giờ cô chỉ cầu mong Thanh Thanh cũng giống Nhã Uyển :)))) thêm một người bạn sẽ bớt đi một kẻ thù ' Bạn? Băng Nhi chợt nghĩ tới Thừa Hạo, nghĩ tới Hiểu Minh, hai người con trai này thật tốt với cô. Không biết cô có duyên hay là ông trời rãnh rỗi cử hai vị thiên thần này đến đây, nhưng cô nợ ơn cứu mạng của họ cũng rất nhiều, nhất là Thừa Hạo ! bên anh cô có cảm giác được che chở, vui vẻ với những câu nói đùa của anh, nhưng có lẽ anh quá vô tư trong lúc giao tiếp như đúng công việc của mình khi ở công ty, vui vẻ với những nhân viên cấp dưới, anh là người lao động văn phòng nhưng so với Tử Hàn thì độ chững chạc mới chỉ 40 và 60 %. Đôi lúc còn làm cô hơi thẹn vì bị trêu chọc nhưng cũng không thể phủ nhận rằng anh đối với cô ấm áp lạ thường, người con gái nào được anh để ý chắc sẽ rất hạnh phúc


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận