Cô Gái 2d Của Lão Đại Tàn Tật FULL


“Con nhất định phải làm chuyện tuyệt tình như vậy sao?!”

Ông cụ Thẩm tức giận đến mức suýt chút nữa đã ngất xỉu, trước kia Thẩm Viên ngoan ngoãn nghe lời biết bao, anh luôn đặt nhà họ Thẩm lên trên lợi ích cá nhân, vậy mà bây giờ lại ra nông nỗi này!

Thẩm Viên nở một nụ cười mỉa mai, ánh mắt càng ngày càng trở nên lạnh nhạt hơn.

Anh đã không còn kiên nhẫn nữa.

“Cháu chỉ muốn trả lại những gì mà mấy người đã làm với cháu thôi, được rồi, nói một câu thôi, nếu ông muốn giao dịch thì chúng ta sẽ giao dịch, còn nếu giao dịch không được thì ông từ bỏ đi!”

Thẩm Viên thấy tuổi của ông cụ Thẩm đã cao nên thái độ của anh vẫn còn rất tốt, nếu hôm nay người đến đây là Thẩm Minh Nghĩa, Thẩm Viên mà không chơi Thẩm Minh Nghĩa một vố thì anh chắc chắn sẽ không bỏ qua.

“Từ từ đã!”

Ông cụ Thẩm đang nghĩ đến hậu quả của việc bán hết toàn bộ 20% số cổ phần kia cho một vị cổ đông lớn khác, trong lòng không rét mà run, cuối cùng ông lão vẫn gật đầu đồng ý, bởi vì ông lão sợ Thẩm Viên sẽ thật sự nổi giận mà bán số cổ phần kia đi.

Nhưng đối với 20% số cổ phần đó, vốn lưu động ở trong nhà chỉ đủ trả một nửa, phần còn lại phải bỏ ra một lượng bất động sản rất lớn để giao cho Thẩm Viên, chuyện này khiến ông cụ Thẩm cảm thấy lòng đau như cắt!

Giống như có một bàn tay đang nắm chặt trái tim của ông lão, không ngừng xoắn chặt lại, khiến ông lão sắp lên cơn đau tim!

Con cháu bất hiếu!

“Ta đồng ý, hôm nay để luật sư làm thủ tục xử lý sang tên và thủ tục chuyển giao cổ phần luôn đi!”

Ông cụ Thẩm sợ đêm dài lắm mộng, lỡ như trong lòng Thẩm Viên thật sự hận nhà họ Thẩm, sau đó bán hết toàn bộ số cổ phần đó cho những người khác thì phải làm sao đây!


Chính vì vậy nên đau dài không bằng đau ngắn, ông lão khẽ cắn răng, bán!

Ông cụ Thẩm nhìn Thẩm Viên, có lẽ phải đổ rất nhiều mồ hôi xương máu thì anh mới có thể đạt được mục đích như vậy.

Ở trong mắt của ông cụ Thẩm, đứa cháu trai vốn đã tàn phế nay lại càng đáng giận hơn.

“Nếu cậu đã không coi mình là người của nhà họ Thẩm nữa thì sau này cậu đừng hòng được bước chân vào nhà họ Thẩm, từ nay về sau Thẩm Thông chính là người thừa kế chính thức của nhà họ Thẩm, cậu tự giải quyết cho tốt đi!”

Nói xong ông ấy đóng sầm cửa lại sau đó, tiếng cửa phòng vang lên giống như một trận động đất, vậy cũng đủ để chứng minh đối phương đang tức giận đến nhường nào.

“A.”

Thẩm Viên trào phúng nhướng mày, anh cũng không quan tâm đến mấy lời mà ông cụ Thẩm đã nói, bởi vì trong lòng anh, anh đã sớm không còn là người nhà họ Thẩm nữa rồi.

Việc chuyển giao cổ phần và chuyển nhượng tài sản nói rắc rối thì rắc rối, nói đơn giản cũng đơn giản, Thẩm Viên cũng không để tâm quá nhiều, anh giao hết mọi chuyện cho luật sư của công ty xử lý.

Chẳng bao lâu, hơn hai mươi bất động sản lớn nhỏ đã được sang tên cho anh, trong đó bao gồm năm chỗ ở nước ngoài… Hai tòa lâu đài và ba cái biệt thự ven biển.

Cùng với mười ba căn biệt thự, hai tứ hợp viện, sau chung cư cao tầng ở trong nước, tổng giá trị phải lên đến vài tỷ nhân dân tệ!

Thậm chí còn chưa tính đến những món đồ trang sức và đồ cổ quý giá mà nhà họ Thẩm đã thế chấp, nhờ vào việc bán cổ phần của Thẩm thị Thẩm Viên đã có được rất nhiều tài sản, cũng có thể biến thành vốn lưu động bất cứ lúc nào mà anh muốn.

Anh đầu tư vào cái gì mà không tốt? Cớ sao phải hãm sâu trong cái hố Thẩm thị kia, phải không?!

A!


Sự việc người thừa kế của tập đoàn Thẩm thị - Thẩm Viên bị tàn tật không chỉ có người ở trên thương thường chú ý, ngay cả rất nhiều phóng viên cũng đang nhìn chằm chằm, muốn có được thông tin đầu tiên.

Trong bữa tiệc ngày hôm đó, Thẩm Minh Nghĩa đã đưa Thẩm Thông tới tham dự, đã có rất nhiều tạp chí đều đăng tin bát quái về việc đứa con hoang được đón vào cửa.

Lần này tin tức Thẩm Viên bán số cổ phần của mình ra ngoài cũng nhanh chóng đứng lên đầu bảng tìm kiếm, tăng vọt lên vị trí thứ ba.

Tờ báo kinh tế tài chính đã viết như thế này— [Sau khi Thẩm Viên đảm nhiệm vị trí chủ tịch của tập đoàn Thẩm thị, giá cổ phiếu của tập đoàn này đã tăng vọt, có thể nói Thẩm thị phát triển được như ngày hôm nay có công lớn không thể xoá nhoà của Thẩm Viên.

Nhưng sau khi Thẩm Viên bị tai nạn xe, người nhà họ Thẩm đã nhanh chóng tước bỏ tư cách người thừa kế của Thẩm Viên, sau đó đón đứa con riêng trở về nhà họ Thẩm để gia nhập hội đồng quản trị của tập đoàn Thẩm thị.

Thẩm Viên đã biến mất khỏi tầm mắt của công chúng được mấy tháng nay, theo những gì chúng tôi nghe ngóng được, Thẩm Viên đã bị ép buộc bán toàn bộ số cổ phần mà mình có, trước mắt đã không còn nắm giữ cổ phiếu của tập đoàn Chương 24: .2: Anh có tàn tật đi chăng nữa thì vẫn có rất nhiều cô gái tình nguyện kết hôn với anh!

Thẩm thị nữa, giấc mơ người thừa kế tan vỡ, cơ thể lại khó phục hồi, thật sự rất đáng tiếc! Đúng là trời ghen với thiên tài!]

Tay săn tin bát quái chuyên nghiệp cũng nhanh chóng chọn ra những thay đổi gần đây của tài sản dưới tên Thẩm Viên— [20% cổ phần là bao nhiêu, bây giờ chúng ta hãy tính toán thử xem sao! Theo thông tin người trong cuộc để lộ ra, toàn bộ số cổ phần đó đã bán lại cho nhà họ Thẩm theo giá thị trường, vốn lưu động được đưa ra là hơn 200 triệu đô la Mỹ, bao gồm nhiều bất động sản lớn nhỏ và trang sức đồ cổ đắt tiền.

Hiện giờ Thẩm Viên chính là người duy nhất có số vốn lưu động nhiều nhất và hữu dụng nhất cũng không phải một lời nói dối!]

Trên mạng có rất nhiều người cảm thấy thương cho Thẩm Viên.

Đang ở cái tuổi đẹp nhất, bày mưu tính kế, hô mây gọi gió, nhưng lại gặp tai hoạ bị người nhà ruồng bỏ, không thể đứng lên được nữa, vậy mà cuối cùng còn bị tước mất danh phận người thừa kế, đúng là đáng thương!

Người biểu diễn trống lớn hạng nhất quốc gia: [Thẩm Viên thật sự rất đáng thương, nhà họ Thẩm vô liêm sỉ quá rồi, người ta bị tai nạn ở chân chứ không bị đâm hỏng đầu đâu, đón đứa con hoang về nhà một cách thản nhiên như vậy, chắc không phải tính toán từ trước đấy chứ?!]


Đám cỏ xanh ở trên đỉnh đầu: [Thẩm Viên là phú tam đại* hiếm có khó tìm, trên tin tức giải trí chưa bao giờ thấy tin bát quái về anh ấy, không lăng nhăng qua lại với các cô gái khác, nghiêm túc với công việc, tôi nghe được nhân viên làm việc trong tập đoàn Thẩm thị nói năng lực làm việc của anh ấy rất tuyệt, tính tình lại dễ chịu!]
*Phú tam đại: thế hệ siêu giàu thứ ba, cụm từ này dùng để chỉ những cậu ấm cô chiêu được sống một cuộc sống xa hoa từ khi còn ở trong trứng nước

Cậu ra oai cái gì: [Sau này anh ta phải làm cái gì bây giờ? Anh ta không thể đứng dậy đi lại được nữa, trở thành người tàn tật suốt đời, cho dù có nhiều tiền đi chăng nữa thì cũng có lợi ích gì?]

Kèn xô na vừa xuất hiện: [Không đến lượt chúng ta ở đây lên mặt hay thương hại anh ấy đâu, mặc dù anh ấy không đứng dậy được nữa, nhưng vừa có tiền lại vừa có nhan sắc như vậy, rất nhiều cô gái vẫn muốn gả cho anh ấy, một người đã ăn thua gì, anh ấy cưới một nhóm cũng chẳng sao cả!]

Bạn XX: [Thẩm Viên vừa bán số cổ phần của mình đi thì giá cổ phiếu của tập đoàn Thẩm thị đã bắt đầu giảm xuống.

Xem ra các cổ đông vẫn cảm thấy rất thất vọng về sự ra đi của Thẩm Viên, không biết đứa con hoang tên Thẩm Thông kia thế nào, haiz, đúng là hào môn, chuyện gì cũng có thể xảy ra.]

Thẩm Viên lướt xem những bình luận trên mạng, sau đó mỉm cười nói với Thẩm Khả Ái.

“Tôi không cần mấy người phụ nữ khác gả cho tôi, tôi chỉ cần em là được.”

Nhìn thấy những người ở trên mạng thương hại mình, Thẩm Viên cảm thấy hơi bất lực, trong lòng nhất định rất khó chịu.

Bán được số cổ phần đó ra, Thẩm Viên cũng cảm thấy nhẹ nhõm hơn nhiều.

Anh tin chắc rằng Thẩm Thông sẽ không ngồi yên nhìn giá cổ phiếu tiếp tục giảm, anh ta nhất định sẽ dùng cách nào đó để khiến giá của cổ phiếu tăng lên, đến lúc đó không chừng dư luận lại tiếp tục thay đổi.

Ví dụ như năng lực của Thẩm Thông không hề thua kém gì Thẩm Viên?

“Bây giờ chủ nhân giàu quá, còn 5% cổ phần nữa chủ nhân định bán cho ai vậy?”

Thẩm Viên bật cười, cách một lớp màn hình, anh dơ tay chọc vào khuôn mặt nhỏ của Thẩm Khả Ái, sau đó nói.

“Đúng vậy, rất có tiền! Tôi sẽ mua hết kỹ năng và quần áo cho em!”

“5% cổ phần còn lại tôi sẽ giao cho Phó Nghị Luân, cậu ta đang định bán số đó cho một cổ đông nhỏ ủng hộ Thẩm Thông.


Nhà của cổ đông đó rất giàu có, nên ông ta muốn mua thêm cổ phần của tập đoàn Thẩm thị, bán giá cao cũng không thành vấn đề.”

Tuyệt quá tuyệt quá!

Thẩm Khả Ái gật đầu mạnh đến nỗi đầu óc cũng trở nên choáng váng.

Chủ nhân sẽ mua tất cả các kỹ năng cho cô, sau khi ta ngoài cô có thể giúp đỡ chủ nhân được nhiều hơn.

Nhìn vào chỉ số tình yêu đã lên đến 54, Thẩm Khả Ái cười trộm một tiếng.

Cô rất mong chờ, không biết sau khi nhìn thấy cô chủ nhân sẽ có biểu hiện gì đây?

Thẩm Viên cũng mỉm cười theo Thẩm Khả Ái, hai người nói chuyện rất vui vẻ, nhưng một cuộc điện thoại sau đó đã làm gián đoạn những gì mà Thẩm Viên định nói.

“Khả Ái, tôi phải đi nghe điện thoại đã, em chờ tôi một chút nha.”

“Ừm ừm, được thôi ~ Chủ nhân ~”

Lại gọi điện thoại tới để làm gì, không phải anh đã bán cổ phần cho bọn họ rồi sao?

Thẩm Viên nhíu chặt mày, trong đôi mắt sâu thẳm loé lên sự thiếu kiên nhẫn, có lẽ anh nên đổi số điện thoại mới để đám người nhà họ Thẩm này không thường xuyên quấy rầy làm phiền mình nữa.

“Chuyện gì?”

Thẩm Viên không cho đối phương cơ hội nói nhảm, trực tiếp hỏi.

Đáng tiếc đối phương không hề biết tốt xấu là gì, đặc biệt là người đàn ông bất tài vô dụng giống như Thẩm Minh Nghĩa.



Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận