Cô Gái, Ăn Xong Còn Muốn Chạy?

Lamborghini dừng trước tiệm của Lysa tóc đẹp. Chủ nhân tiệm này tên Lysa,
không đơn giản là chỉ tạo những mẫu tóc đẹp, mà còn phục vụ nhiều
thứ khác. Nam Cung Tước dẫn theo Lãnh Nặc Băng tiến vào.

Đang ở phòng trong cùng cấp dưới nói chuyện Lysa thấy Nam Cung Tước, lập tức cho cấp dưới lui xuống, đưa ra bộ mặt tươi cười, tự mình đến nghênh đón Nam Cung Tước.

”A! Cơn gió nào mang tổng giám đốc Nam Cung đến đây vậy!”

Lysa là một thiếu phụ mới hơn ba mươi tuổi, nghe nói chồng của cô là một quan lớn làm việc cho chính phủ. Lysa không muốn chỉ làm phu nhân ở
nhà, mang thai đứa con, cho nên liền mở một cửa hiệu cắt tóc. Không
nghĩ đến kinh doanh cũng không tệ lắm, ở thanh phố này khá nổi tiếng.

Nam Cung Tước không nói lời vô nghĩa, lạnh lùng phân phó:

”Giúp cô ấy chọn một bộ lễ phục, tối hôm nay có một buổi tiệc long trọng, mang luôn bộ lễ phục đã đặt tuần trước cho tôi!”

Nghe được lời nói của Nam Cung Tước, Lysa lúc này mới chú ý tới Lãnh Nặc Băng đang đứng bên cạnh Nam Cung Tước, dường như đã quen với sự lạnh
lùng của Nam Cung Tước, nên đối với khí lạnh phát ra từ người Lãnh Nặc
Băng, Lysa cũng không cảm thấy mất tự nhiên. Nhìn hai người trước mặt
đều toàn thân tỏa ra lãnh khí, Lysa liền kết luận: không phải người một
nhà cũng là người tiến vào cùng một cửa!

”A! Chính là vị mỹ nữ này sao? Vị tiểu thư này bộ dạng thật là xinh đẹp? Chưa từng thấy qua Nam Cung tổng tài mang theo bạn gái, như vậy vị tiểu thư này đối tổng giám đốc Nam Cung hẳn là rất quan trọng nhỉ!” Lysa hay nói giỡn. Biết Nam Cung Tước một thời gian dài, Lysa đúng là chưa từng
thấy Nam Cung Tước mang một cô gái nào tới nơi này. Chỉ đem trợ lý của
hắn tới.

Từng có một thời gian, Lysa hoài nghi Nam Cung Tước có phải là gay hay không.

Lãnh Nặc Băng cũng không bởi vì được tán dương của Lysa mà có thêm
một tí biểu tình nào khác. Như là tập mãi thành thói quen hoặc là có
thể nói cô lạnh lùng từ trong xương.

Lysa dẫn Lãnh Nặc Băng đi vào buồng trong, tự mình trang điểm cho
Lãnh Nặc Băng. Bởi vì tóc Lãnh Nặc Băng là tóc ngắn, cho nên cũng không cần hao tốn khổ tâm. Cho nên Lysa cuốn tóc gọn ra đằng sau để vài sợi cuốn soăn rất đơn giản.

Khuôn mặt lạnh như băng trong nháy mắt nhiều thêm vẻ quyến rũ. Lysa
lại dẫn Lãnh Nặc Băng đi chọn lựa lễ phục. Từ phòng thay quần áo đi ra,
Lãnh Nặc Băng lập tức nhìn người đang ngồi ở trên sô pha đợi chờ mình - Nam Cung Tước.

Nam Cung Tước sớm đã là thay xong lễ phục chờ Lãnh Nặc Băng đi ra. Người đàn ông này có thể im lặng ngồi ở trên sô pha chờ đợi mình, đây mới
thật là điều làm cho Lãnh Nặc Băng bất ngờ. Trong ấn tượng của cô, Nam
Cung Tước không phải là người kiên nhẫn như vậy.

Nam Cung Tước vừa ngẩng đầu lên, đập vào mắt một thân ảnh đẹp đẽ. Nói
Lãnh Nặc Băng đẹp tuyệt không phải nói quá, bởi vì Lãnh Nặc Băng mặc
một cái váy dài màu đỏ tinh khiết. Cái váy này được dệt từ thiên
tàm ti, không giống tơ lụa bình thường, gắt gao ôm lấy người Lãnh
Nặc Băng nhưng làn da rất thoải mái. Hơn nữa còn là váy đuôi cá.

Trên tay còn phối hợp với phụ kiện tưng xứng với trang phục: bao tay màu đỏ, chiếc ví tinh xảo màu đỏ, đôi cao gót thủy tinh màu đỏ đang là mẫu
thịnh hành. Trên tai cô không quên đeo đôi bông tai dài cũng màu đỏ, cổ
đeo một chuỗi vòng trân châu màu trắng sữa.

Nam Cung Tước nhìn Lãnh Nặc Băng liền tổng kết ra một câu: cô gái này
rất chung thủy với màu đỏ, trừ màu đỏ ra, đúng ra cức kì hiếm thấy cô
mặc trang phục màu khác.

Giờ phút này Lãnh Nặc Băng lẳng lặng đứng ở nơi đó, không chỉ giống nữ vương, mà càng giống nữ thần!

Lãnh Nặc Băng thân hình xinh đẹp quyến rũ, nháy mắt liền hấp dẫn ánh mắt Nam Cung Tước.

Thấy Nam Cung Tước ngơ ngác nhìn Lãnh Nặc Băng, Lysa từ bên cạnh lập tức đi ra, gian xảo nói:

”Không biết tổng giám đốc Nam Cung có vừa lòng không?”

Không cần Nam Cung Tước trả lời, chỉ cần thấy ánh mắt cùng hành động của hắn Lysa cũng biết Nam Cung Tước đối với kiệt tác của mình rất là vừa
lòng.

Nam Cung Tước từ sô pha đứng lên, Lãnh Nặc Băng lúc này mới chú ý đến.
Chỉ thấy Nam Cung Tước mặc một thân lễ phụ màu trắng tinh, bên trong là
áo sơ mi làm bằng tơ lụa màu xanh nhạt. Cúc áo ngực bị hắn cố ý mở ra,
làm lộ rõ cơ ngực gợi cảm. Biết Nam Cung Tước lâu như vậy, Lãnh Nặc Băng quả thật chưa từng thấy qua hắn đeo caravat bao giờ. Hắn dường như
thích đem nút áo trước ngực cởi bỏ, để lộ ra cơ ngực bên trong. Thực tế
là Nam Cung Tước ghét cảm giác bị caravat trói buộc bản thân, điểm đó
thực ra cũng rất giống Lãnh Nặc Băng, cô cũng chán ghét bị đồ đạc
của mình trói buộc.Cho nên nếu không phải trường hợp đặc biệt
thì Nam Cung Tước sẽ không đeo caravat.

Nam Cung Tước nhìn chăm chú vào cô gái xinh đẹp trước mặt, môi mỏng khêu gợi nhếch nhẹ, sau đó liền vươn một bàn tay của mình ra chờ đợi Lãnh
Nặc Băng bước tới.

Lãnh Nặc Băng nhấc làn váy lên, chậm rãi đến bên cạnh Nam Cung Tước. Cô
đem tay mình đặt vào giữa lòng bàn tay Nam Cung Tước. Nam Cung Tước lập
tức nắm chặt lấy, cúi đầu hôn lên mu bàn tay cô một cách đầy tình cảm,
nhìn qua giống như thực hiện nghi lễ của phương Tây, nhưng thật ra là
chính hắn không kiềm chế được mình.Nam Cung Tước chậm rãi ngẩng đầu, môi mỏng hé mở:

”Cô gái nhỏ, em hôm nay rất đẹp!”

Những lời này Nam Cung Tước cũng từng nói với Lãnh Nặc Băng khi cô mặc Tây Song Bản Nạp ở Băng Cốc. Vô luận là mặc cái gì, Lãnh Nặc
Băng cũng không tạo cho người ta cảm giác phong cách bị trùng
lặp.

Do đó gây cho Nam Cung Tước rung động thật sâu. Nhưng giây tiếp theo,
Nam Cung Tước chợt thu lại tươi cười, toàn thân tản ra nguy hiểm làm cho người ta sợ hãi

”Lập tức đổi bộ khác cho tôi!”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui