Cô Gái Bướng Bỉnh Và Giám Đốc Lạnh Lùng

Hôm nay tiếp tục lại là một ngày thật đẹp trời. Mây trắng lơ lửng trôi trên bầu trời, tiếng chim hót líu lo trên những cành cây vang lên một bản đồng ca. Ánh nắng nhẹ nhàng chiếu xuống đường phố ấm áp biết bao. Khắp nơi trên phố phường người người tấp nập đi lại vô cùng náo nhiệt. Và hơn hết hôm nay lại là ngày tuyệt vời của Vũ Mi cũng như chiếc đồng hồ thân mến của cô ở trên bàn vừa được thay mới (do chiếc cũ mới bị ném hỏng xong). Hôm nay - là ngày nghỉ của Vũ Mi là ngày cô được ngủ thoải mái nhất, chắc chắn cô sẽ ngủ tới 11h trưa để bù đắp bao ngày qua, còn tận hưởng chuyến du lịch hawai sung sướng (trong mơ) của cô hahaha...mặc dù hình như....cô đã quên mất cái gì đó thì phải.

Cùng lúc đó, ở dưới cửa.

“Cốc cốc” Tiếng gõ cửa vang lên, mẹ của Vũ Mi ra mở cửa thì thấy 2 cô gái trẻ tuổi tầm Vũ Mi liền lên tiếng hỏi:

-Các cháu là..?

-Dạ thưa bác, cháu là Như Băng, còn đây là Thiên Ý, chúng cháu là bạn của Vũ Mi ạ mà bạn ấy đâu hả bác? Hôm nay chúng cháu hẹn nhau đi chơi.- Như Băng cười nói vui vẻ với mẹ của Vũ Mi.

-À! Chắc nó không đi được rồi các cháu ạ!- Mẹ của cô nói.

-Vì sao vậy bác?- Thiên Ý lên tiếng hỏi.

-Cũng tại nó vẫn còn ngủ trên phòng đấy cháu ạ, bác gọi bao nhiêu lần rồi mà nó không dậy, nó bảo hôm nay nghỉ để nó ngủ chứ tối qua nó cũng dặn bác gọi nó dậy sáng nay ý chứ, cháu có lên gọi nó thì gọi thôi.- Mẹ Vũ Mi mỉm cười nói.

-Dạ chúng cháu xin phép lên gọi bạn ấy dậy ạ.- Cả 2 đồng thanh.

-Ừ! các cháu lên đi- Mẹ cô nói.

Rồi Như Băng cùng Thiên Ý đi lên phòng của Vũ Mi gõ cửa phòng cô, Thiên Ý cất tiếng gọi:


-Vũ Mi! Dậy đi, Vũ Mi dậy đi. Mặt trời lên đến mông rồi.

Cứ gọi mãi mà chả thấy người bên trong trả lời Thiên Ý quay sang nhìn Như Băng cầu cứu khẩn cấp, Như Băng hiểu ý liền suy nghĩ một chút rồi như nghĩ ra cái gì đó liền chạy xuống nhà làm cái gì với mẹ của Vũ Mi. Một lúc sau Như Băng trở lại, trên tay là 1 châu than đang đốt lửa và 1 cái quạt. Đặt chậu than xuống trước cửa phòng Vũ Mi Cô quay ra nhìn Thiên Ý cười khẩy 1 cái rồi cầm quạt vù vù thổi khói vào trong phòng qua khe hở dưới cửa, vừa quạt vừa kêu lên:

-Vũ Mi dậy đi, mau chạy thôi cháy nhà rồi, cháy nhà rồi mau chạy đi thôi khụ khụ!

Tưởng còn tốn chút thời gian mới gọi được Vũ Mi nào ngờ Như Băng vừa dứt lời cửa phòng liền được một lực lớn mở ra. Đó là Vũ Mi, vừa nghe có cháy nhà liền bật dậy chạy ngay, mở cửa ra khói lại đập vào mặt làm cô tưởng thật vội kêu lên:

-Cháy nhà! Cháy nhà rồi chạy mau lên không chết người đó.

-HAHAHAHAHA....- Vũ Mi vừa dứt lời đã nghe thấy tiếng cười man rợ vang lên, đó chính là của Thiên Ý và Như Băng. 1 phần nho nhỏ là vì cô bị trúng kế nhưng đại đa số là vì bộ dạng của cô bây giờ- đầu tóc bù xù như người vừa bị sét đánh, mặc một bộ đồ ngủ....hello kitty, tay cầm 1 cốc nước tính chạy đi dập lửa (1 cốc nước mak dập được lửa? Nước thần à nha), Còn cả cái chân vì vội vàng mà mới đi 1 cái dép, lúc mở cửa lại gặp khói nên mặt có chỗ bị đen, trên đầu đội 1 chiếc mũ ngủ panda....trông cô chẳng khác nào tâm thần trốn trại cả thậm chí còn tệ hại hơn ý chứ. Đứng ngây người 1 lúc mới ngộ ra “chân lý” tức quá liền cầm cốc nước đổ luôn vào chậu than rồi chỉ tay vào mặt 2 con bạn hét lên:

-Sao bọn mày quá đáng thế hả, ngày nghỉ cũng ko cho bà mày ngủ là sao? sáng sớm đã đến quấy nhiễu hả?

-Sớm cái mặt của mi ấy! 8h30 rồi, còn nhớ sáng nay mi hẹn bọn này đi chơi không ấy hả?- Như Băng hét lại.

-À, ờ nhỉ! Tao quên!- Vũ Mi nhớ ra đáp 1 câu cụt lủn, liền đóng cửa lại chạy đi vscn mặc quần áo rồi đi ra ngoài, lúc này Như Băng và Thiên Ý đã dọn xong cái chậu than ngồi ở ghế chờ cô rồi. SẼ có người hỏi sao Thiên Ý với Như Băng đã quen nhau rồi thì cùng hồi tưởng ná

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~ phân cách tuyến ~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~


Hôm trước, sau khi dọn xong nhà vệ sinh Vũ Mi và Thiên Ý mệt mỏi đứng nhìn thành quả của mình thì bông Vũ Mi bị ai đó đạp vai 1 cái giật cả mình

-Vũ Mi thân mến! Hóa ra là cậu đi dọn vệ sinh ở đây à? Dọn vui hông?- Như Băng nhìn Vũ Mi nháy nháy mắt đáng yêu.

-Vui, vui chứ, cậu là bạn của tớ nên tớ cũng muốn cậu được vui chung nên cậu dọn tiếp đi, bọn này dọn chưa sạch đâu, ha!- Vũ Mi nhìn Như Băng cười cười nói nói.

-Thôi! Đùa tý ấy mà, làm gì mà căng? Đây hẳn là phó giám đốc nhở! Cô thấy dọn vui không? haha- Như Băng nhìn Thiên Ý nói.

-Ê con kia! Đừng tưởng mi là bạn của Vũ Mi mà lên mặt nha, thích ăn đòn à?- Thiên Ý tức giận nhìn Như Băng.

-THôi! Con lạy các mẹ, Thiên Ý ơi cậu muốn tiếp tục dọn Vệ sinh hả mà tính đánh nhau với Như Băng, hai cậu làm hòa đi dù sao cũng là bạn của tớ, làm bạn lun cho rùi.- Vũ Mi oán thán nhìn 2 người kia.

-Cũng được thôi, dù sao tớ cũng chả có ý xấu gì!- Như Băng nói.

-Xí!- Thiên Ý ngoảnh mặt đi.

-Thôi, 2 cậu bắt tay đi.- Vũ Mi bảo

Hai người nghe Vũ Mi nói vậy thì cũng đành đi tới bắt tay nhau, thấy 2 người bắt tay Vũ Mi liền nhân cơ hôi chọ léc 2 người kia làm 2 người cười lăn cười bò, Vũ Mi cũng nhìn 2 kẻ lăn lộn dưới đất khanh khách cười:


-Ngu thì chết hahaha..

Như Băng và Thiên Ý dưới đất nhìn nhau rồi cùng lao lên tóm lấy Vũ Mi chọc léc cô, trông cô còn thảm hại hơn cả 2 người bọn họ ấy chứ, cuối cùng cả 3 cùng cười suýt vỡ bụng và 2 người kia cũng thành bạn của nhau. Trước khi chia tay 3 người hẹn hôm nay sẽ đi chơi ở công viên.

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~ phân cách tuyến ~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

3 người ra khỏi nhà rồi dùng xe của Thiên Ý đi tới công viên chơi. Gọi là công viên thôi nhưng chỗ này thật giống một hoa viên ấy chứ, có các loại trò chơi, 1 cái hồ to ơi là to rất là đẹp, còn trồng bao nhiêu là hoa cỏ nữa cơ. Vũ Mi cùng 2 người chơi hết mọi thứ nào là tàu siêu tốc lượn hết dưới đất lên không trung làm Như Băng sợ hãi hét hết lên inh tai người chơi trò này đặc biệt là Vũ Mi ngồi ngay bên cạnh. Xong rồi 3 người đi chơi nhà ma, mà Thiên Ý lại sợ hét suýt rơi lun cái mái của người ta á. Mỗi Vũ Mi là chả sợ gì cả....thực ra là có sợ nhưng bị luyện đến quen rồi, giờ chả sợ nữa. Chơi hết rồi Vũ Mi cùng Như băng, Thiên Ý ngồi ở ghế đá nghỉ ngơi trò chuyện.

-Này! Bọn mình đi mua kem ăn đi, ở kia có cửa hàng kem kìa!- Thiên Ý lên tiếng.

-Uk!- 2 người còn lại đồng tình.

Rồi Thiên Ý đứng dậy đi đi mua kem. Cô mang về 3 cây kem, đang cầm 2 cây đưa cho Vũ Mi và Như Băng thì vấp phải hòn đá làm rơi cả 2 que kem xuống đất.

-Thôi! để tớ đi mua lại cho!- Như Băng lên tiếng,

-uk- Vũ Mi cũng đồng ý.

Lần này Như Băng mua 2 cây kem, đang cầm trên tay thì tự nhiên có 1 cặp bạn thân chạy đến va vào Như Băng, thế là cả 2 cây cũng đi tong mất rồi.

-haha! Hình như hôm nay chúng mình không có số ăn kem thì phải!- Thiên Ý nói

-Thôi! Cả 3 bọn mình cùng đi mua đi.- Vũ Mi nêu ý kiến


-uk- Cả bọn đồng ý.

3 đứa bạn cùng đi ra quầy kem

- Bác bán cho bọn cháu 3 cây kem nữa ạ.- Thiên ý bảo bác bán hàng.

-Mấy bạn trẻ ăn nhanh nhỉ! Chờ bác chút nhá hahaha!- Bác bán hàng trêu đùa.

-A hihihi- Vũ Mi cười khẩy.

3 người vừa cầm được kem thì có 3 người công an đến chỗ quầy kem nói.

-Thưa bác! Chúng tôi nhận được thông tin rằng nguyên liệu làm kem ở đây ko an toàn, có 1 người ăn kem đã bị ngộ độc, chúng tôi sẽ tịch thu nguyên liệu làm kem của bác để điều tra, mong bác hợp tác.

-Dạ được, được chứ! (đi ra chỗ bọn Vũ Mi) Các bạn trẻ đưa kem đây nào, ko an toàn đâu, mọi người cũng nghe rồi đấy, bác sẽ trả lại tiền cho các cháu ha.- Bác bán hàng cười nói.

3 người Vũ Mi nhìn nhau.

-Xem ra hôm nay chúng ta thật sự không ăn được kem rồi haha, đi dạo quanh hồ thôi.- Vũ Mi cười bảo.

Đi dọc quanh ven hồ bọn Vũ mi nói chuyện với nhau cứ chốc chốc lại cười rôm rả thật là vui. Đi được một lúc bỗng nhiên Vũ Mi giẫm phải một viên đá trượt chân ngã xuống hồ mà 3 người đang nắm tay thế là....ÙM! Cả 3 cùng lộn cổ xuống tắm nước hồ nha. Cũng may mà biết bơi không thì cả ba đã đi chầu tổ tiên sớm lắm rùi. Kết quả cả buổi đi chơi hôm nay của mọi người rất rất là vui, đi thì khỏe mạnh khô ráo về thì ướt sũng hắt xì, có ai không vui cơ chứ hahahaha! Chuột lột hahaha!

~~~~~~~~~~~~~~~~~END~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận