Sakura đang ngồi ngáp nhìn Minami tập bắn cung.
Nhưng mà bắn hoài từ sáng đến giờ cũng không chạm vào nổi tấm bia, toàn rơi xuống trước đấy, thậm trí còn thầm kì là bắn ra cả đằng sau.Sakura đã mấy lần kêu cầu giúp đỡ nhưng mà Minami cứ hết chối lần này đến lần khác, hại Sakura phải ngồi ngủ gà ngủ gật.Bắn gần trăm mũi rồi mà một mũi còn không trúng, mà cứ đứng nói là chúng, đến chạm còn không nổi.
Quá thất vọng về bản thân mình, Minami ngồi phịch xuống thảm cỏ, quăng hết cung tên đi, ngửa mặt lên trời khóc:Minami: Tại sao ? Tại sao chứ ? Môn gì cũng được, mà sao cứ phải bắn cung !Sakura liền đứng dậy khỏi ghế đến chỗ Minami để an ủiSakura: Không sao đâu mà, tập không được thì tập lại có sao đâu !Sakura: Còn 2 tháng nữa lựng mà !Sakura: Hay để chị dạy cho em cách bắn cung nha !Minami: Chị Sakura biết bắn hả ?Sakura: Tất nhiên là chị biết rồi !Minami ngừng khóc lại và mĩm cười vui vẻSakura: Để chị làm mẫu cho em xem nha !Minami: Dạ được ! Phập mũi tên bay theo đúng đường thẳng, cắn phập vào chính giữa hồn tâmMinami: WOA.......!chị Sakura giỏi quá, thế mà chị không chịu nói sớm, làm em đứng từ sáng đến chiều một mình !Sakura: Chị chẳng bảo để chị giúp cho rồi còn gì ?Sakura: Ai kêu em cứ từ chối đấy !Minami: Hì hì....!em không có biết là chị giỏi như vậy !Minami vừa gãi đầu vừa cườiSakura: Giờ thì em bắn thử xem nào !Minami: Vâng !Minami giơ cung lên bắn thì Sakura sửa lại động tác cầm cung cho MinamiSakura: Nâng cao khuỷu tay lên thẳng với vai, tay căng dây cung sát vào cằm làm điểm tựu và bắn...!! Phập mũi tên bay trúng hồng tâm Minami: A....!trúng rồi, trúng rồi !Minami nhảy cẩng lên vuiSakura: Thấy chưa, chỉ cần chỉnh chút là xong thôi !Minami: Ôi, cảm ơn chị Sakura nhiều !Minami nhảy vào ôm lấy SakuraMinami: Cảm ơn chị đã giúp em nha !Minami: Nếu chị mà không giúp thì em bị hoàng huynh xử đẹp rồi !Sakura: Chị em phải giúp đỡ nhau chứ !Minami cứ ôm Sakura hòa mà không để ý một giọng nói lạnh như băng xuất hiện chen vào phá đám..