Chương này ta tặng nàng Sun_Sari vì nàng í đã giật tem chương trước a
Thanks nàng ^^
Hình trên là minh hoạ người con trai đó nhé :)
=====================================================================================
Sáng hôm sau....
- Băng à, hôm nay ta phải đi về nhà có chút việc, bố mẹ ta bảo về ăn bữa cơm cả nhà cho vui. Mi đi cùng ta không?
- Không.
- Ờ, vậy mi ở nhà nhé. Chiều về ta mua đồ ăn i nha nha nha
~Tiếng xe đi xa dần. Cô bật dậy định đi ra ngoài. Cô mặc một chiếc váy ngắn màu đen bó sát, mái tóc xoã tung hai bên vai.
Lên chiếc xe cưng Chevrolet Corvette Stingray của mình, cô đi đến một nơi mà cô đã muốn đến ngay khi đặt chân tới Việt Nam này - khu nghĩa địa Went.
Trên đường đi, cô dừng lại mua một bó hoa cúc trắng - loài hoa mà người thích nhất.
Đến nơi, cô đi thẳng vào rồi dừng lại trước một ngôi mộ khá lớn được xây bằng đá cẩm thạch thượng hạng. Trên đó có ảnh của một người con trai đang nở nụ cười....
- Anh à! Em đến rồi nè! Anh có nhớ em không? Còn em thì nhớ anh lắm. Anh ở đây có cô đơn không?
Cô nói với chất giọng nhẹ nhàng, trong veo, không còn một tia lạnh lùng nào.
- Anh à! Mọi thứ đã sẵn sàng rồi. Em sẽ giúp anh...............................
Cô vuốt ve bức ảnh người con trai ấy. Lần này cô đã không còn rơi nước mắt nữa rồi.
Lát sau, cô đứng lên nói:
- Em về đây! Anh... ở lại nhé!
Cô đi... và.... như một ảo giác.... có tiếng một người con trai khẽ nói:
- Tạm biệt em!
Trên đường về, cô ghé qua trường cấp 3 Prime, đi dạo xung quanh khuôn viên trường.
Bỗng... một anh chàng chạy tới, vừa chạy vừa ngó lại đằng sau, có vẻ đang trốn tránh gì đó, anh có khuôn mặt đẹp như tượng tạc,mái tóc đỏ, làn da trắng, đôi mắt màu hổ phách sâu thẳm ánh lên vài tia vội vã, sống mũi thẳng, đôi môi mỏng với đường nét khuôn mặt nam tính đủ khiến mọi cô gái phải xiêu lòng. Thân hình cao gầy, chân thon dài với những bước chạy mạnh mẽ đang kéo gần khoảng cách giữa anh và cô....
Truyện tiếp theo xảy ra thế nào, hẳn bạn biết rồi chứ?
=====================================================================================
Thật ra ban đầu ta không định viết chương này nhưng vừa nãy đọc lại chương 1 của ta thấy phần mở đầu và chương 1 không liên quan mấy nên ta viết chương này để cho các nàng hiểu tại sao lại có cuộc gặp gỡ định mệnh ấy giữa hai người họ. Thanks các nàng đã đọc ^^