Trên đường về 2 đứa tung tăng đùa nghịch đúng kiểu đ' sợ chó đuổi.. Gái mặt như sắp khóc vừa đánh mình mấy cái vừa nói:
- Anh quá đáng, dám lừa em.
- Thôi, thôi, để anh đền cho nha - mình giơ quả dâu lên.
- Đút thật đấy.
- Ừ, thật. A đi.
- Aaa... ngon lắm. - gái cười híp mắt
- Sao ôm mèo suốt thế?
- Mèo dễ thương mà, em thích lắm.
- Mèo dễ thương ôm chắc gì đã thích bằng ôm anh.
Gái chả nói gì lè lưỡi trêu mình.
- Phim gì đây - mình chỉ vào màn hình TV rồi hỏi gái
- Không biết nữa, em mở TV ra thôi chứ có chọn kênh đâu.
- Thế khỏi xem đi, lên phòng nghỉ nha.
- Anh bế em lên nha, lười đi, hi hi - éc, khôn vl.
Mình lấy điều khiển tắt luôn TV. Tắt xong ôm 2 con mèo gái đang cho nằm trong lòng để xuống sofa rồi để tô dâu tây vào lòng gái. Xong xuôi thì bảo gái “giữ lấy tô kẻo rơi” rồi bế luôn gái đi lên tầng. Gái thì nằm trên tay mình cười suốt thôi, chén dâu tây như đúng rồi, may mà có đút ình không nóng máu anh thả mẹ xuống cầu thang. Bế đến cửa phòng mình thì gái hỏi:
- Bế em vào phòng anh làm gì?
- Ngủ cùng, bây giờ quen ngủ có người ôm rồi.
- Thế bế em về phòng thay đồ đã. Mặc quần áo dài khó chịu lắm.
Thế là lại bế gái về phòng thay đồ rồi đóng đô ở phòng gái luôn. Gái thay đồ xong thì ra 2 đứa ôm nhau ngủ ấm thôi rồi.