Thứ 2.
5 giờ sáng đang o o trên giường thì gái sms đến, chào hỏi rất là phũ, vẻn vẹn có 3 chữ và 1 dấu chấm than:
- Đồ đáng ghét!
- Đồ đáng yêu? - rep lại độ bá không kém độ phũ nhé hé hé
- Dậy đi tập thể dục. - éc
- Lạnh với tối lắm. Không đi đâu.
- Đi đi mà.
- Thôi, em cũng ở nhà ngủ đi, đừng đi đâu cả.
- Em đang ở dưới nhà anh ròy. - oái v
~- Đừng đùa kiểu đấy nha.
- Thật đấy, không tin mở cửa sổ ra mà xem.
Mình bật dậy mở cửa sổ nghé ra cổng, thấy sáng sáng ở ngoài đấy. Là đèn điện thoại của gái.
- Tin chưa? - gái nhắn tin đến.
- Đợi anh tí.
Chạy ngay xuống mở cổng cho gái rồi dắt luôn lên phòng. Để gái ngồi giường rồi đi vscn, ra thì gái ném ngay cho bộ đồ rồi lại ấn mình vào phòng tắm thay. Xong xuôi thì đi chạy (lạnh vồn), à nhầm đi dạo, chạy cái lôl gì mệt xác.
- Biết vì sao vừa nãy em gọi anh là đồ đáng ghét không?
- Em hay gọi anh thế mà.
- Cũng tại anh á!
- Tại gì anh?
- Tại anh mà ba mẹ nghĩ bậy bạ. - nói mẹ rà đi còn vòng vo.
- Nói rõ xem nào.
- Sáng hôm qua lúc anh cắn vào ngực em ý; lúc đấy mẹ anh đi lên thế là bị mẹ nhìn thấy. Rồi mẹ nghĩ chúng mình làm chuyện kia đấy. Ba mẹ anh lại kể cho ba mẹ em nên hôm qua ba mẹ mới lạ thế.
- Ớ, thật à? Sao em biết?
- Tối qua ba mẹ em nói mà.
- Thế có bị mắng không?
- Không.
- Thế ba mẹ có giận không?
- Không luôn, nhưng giải thích mãi ba mẹ chả nghe.
- Không mắng, không giận, không nghe giải thích. Thế là cho phép hả.
- Ba mẹ nói làm gì thì làm nhưng phải biết phòng tránh.
- Ba mẹ đầu óc đen tối quá.
- Tại anh nên ba mẹ mới thế chứ.
- Thôi kệ đi.
Đi dạo 1 vòng rồi về nhà lấy xe đưa gái về. Sáng đi học cũng chả có gì đặc biệt. Ra chơi giữa tiết 3 và 4 mấy thằng ngồi tám về game. Mình với thằng Duy chả chơi mấy nên lôi điện thoại ra nghịch. Mình thì chơi game, cái game gì mà có thằng nhóc con đeo cái bình phản lực sau lưng bay bay, thi thoảng biến thành rồng ý. Còn thằng Duy thì đọc truyện xxx. Cái này mình giống thằng Duy, thích đọc truyện thôi, không thích xem phim. Cơ mà dạo này mình cũng không đọc, từ khi quen gái tâm hồn nó trong sáng hẳn ra
Trưa về ăn xong ra sofa ngồi thì ba hỏi:
- 2 đứa đến đâu rồi? - thôi xong
- Vẫn thế ạ.
- Thế sáng hôm qua 2 đứa làm gì mà dậy muộn thế?
- Ngủ thôi ạ. - mình vừa nói xong thì mẹ táng cho 1 câu:
- Nói láo, hôm qua mẹ lên phòng con đấy - vâng! Con biết rồi mẹ ạ.
- Thì sao ạ?
- Còn sao nữa, 2 đứa làm chuyện đấy rồi phải không? Lần trước mẹ đã nghi nghi rồi.
- Không có đâu, chưa làm gì cả.
- Như thế mà bảo chưa làm gì, không tin được.
- Chưa thật mà, sao ba mẹ cứ nghĩ bậy thế?
- Con với Hạnh chưa làm gì thật hả? - ba hỏi.
- Vâng.
- Thế sáng qua con dúc đầu vào ngực Hạnh làm cái gì? - mẹ hỏi.
- Đùa nhau thôi mà. Con có tiến thêm đâu.
- Ngốc quá đấy, được thế rồi sao không tiến thêm.
- ... *có một chút ngáo ngơ ở đây*
- Mẹ con đúng đấy, phải biết khẳng định chủ quyền trước chứ. - ba nói,hơi thộn cơ mà nghĩ ra cái này hay hay:
- Ba làm thế với mẹ hả? - lúc mình hỏi câu đấy mẹ sặc miếng quýt.
- Ờ - oai ba hồn nhiên dễ sợ.
- Anh này, sao đi nói cho con chuyện đấy - mẹ uống miếng nước rồi trách ba.
- Con mình chứ có phải ai khác đâu mà phải dấu.
- Con nó còn bé.
Bla... Bla... Lại cãi nhau Bla... Bla... Vui v~ nhồn.
Chiều ngủ lúc rồi dậy ra quán net chơi, chơi tí rồi ra cấp 2 đánh bóng. Đánh bóng xong về nhà tắm cái rồi ăn cơm. Ăn xong lên phòng ba hoa chém gió với gái tì rồi đi ngủ (đọc mà thấy đời nó nhàm quá các thím nhỉ).
Nằn trên giường mà đếch ngủ được, nó cứ thiếu thiếu sao ấy, mà thiếu gì thì các thím biết rồi nhé. Gọi điện than vãn với gái, gái bắt máy rồi tuôn luôn:
- Sao thế? Bảo ngủ đi mà.
- Không có em khó ngủ quá.
- Thế định không ngủ luôn hả?
- Em hát ru anh ngủ đi.
- Khôn thế chứ!
- Hì hì, hát đi.
- Nói trước là không hay đâu đó.
- Không hay cũng nghe.
Gái hát ình nghe mấy bài nhạc nhẹ nhàng. Gái hát chả hay lắm nhưng được cái giọng ấm, du dương dễ ngủ he he.