Tất nhiên, không có gì xảy ra với hai người trong đêm đó, Trình Minh sau khi ăn bị cha cậu gọi về.
‘’Trình ca ! hai ngày nữa là sinh nhật của cậu, huynh đệ chúng ta muốn tổ chức sinh nhật sớm cho cậu.
Hôm nay cậu có rảnh không?” Người đàn ông đang nói chuyện là một cậu bé gầy gò, được gọi là khỉ.
Lời từ chối đến môi Trình Minh, cậu lại nhớ đến Bạch Tố Tố, khóe miệng cậu nhếch lên “ Được, tối nay tôi mời , mọi người không say không về !”
Khỉ hơi ngạc nhiên, nhưng nó mỉm cười hạnh phúc , “Trình ca đối xử với chúng em thật tốt , vậy chúng em không khách khí nữa”
Khi trở về biệt thự, người Trình Mình đầy mùi rượu, nhưng cậu không quên mang theo đồ ăn cho cô.
“cô giáo! Cô giáo …”
Bạch Tố Tố đánh răng rửa mặt xong đắp mặt nạ, nghe thấy động tĩnh lại ra ngoài lần nữa.
“Có chuyện gì vậy, đây là, sao lại cả người mùi rượu thế này!” một bên cô giúp Trình Minh vào phòng khách, một bên tiếp lấy chiếc túi trên tay cậu.
Ngay khi Trình Mình dựa vào người cô, cậu liền cạ sát vào cô như một con chó lớn.
Cô vốn mặc một chiếc váy ngủ mỏng hai dây một lần cọ xát như vậy, dây đai trên vai cô liền rơi lộ ra bộ ngực trắng nõn của cô.
Trình Mình như một con chó bắt gặp xương, đầu cúi xuống, một tay giữ eo cô, tay kia ôm vυ' tuyết cao vυ't mυ'ŧ vào miệng.
“Được rồi, được rồi, được rồi, ngoan? Ngồi xuống trước đi, được không? Aaa, thực sự rất nặng …” Bạch Tố Tố không dễ dàng mới đỡ cậu đến ghế sofa, nhưng bị Trình Minh ép xuống.
Chiếc ghế sofa này vừa lớn vừa rộng, vì vậy, nó không quá chật chội để hai người nằm xuống như thế này, giống như một chiếc giường nhỏ.
Anh say rượu lại càng phấn khích.
cậu kéo quần áo của Bạch Tố Tố , váy ngủ hai dây mỏng manh bị xé ra sau chưa đến 1 phút.
Ngay cả đồ lót của cô cũng bị kéo rách, nhưng cậu lại chỉ cởϊ qυầи.
Bạch Tố Tố nắm lấy tay cậu không cho cậu di chuyển.
Cơ thể cô vốn dĩ đã nhạy cảm.
Cô còn vừa bị cậu hôn, cắn.
Chưa được một lúc liền có cảm giác, dươиɠ ѵậŧ sưng to hơn do uống rượu vừa được thả ra cô liền ướt.
Lúc này bằng cách nào đó cậu không thể tìm thấy đường vào da^ʍ huyệt của cô.
cậu nhìn cô một cách đáng thương, tay vừa cầm ©ôи ŧɧịt̠ to lớn của mình, chọc vào môi âʍ ɦộ của cô , “ cô giáo, thật khó chịu ~” cậu ủy khuất nói.
Bạch Tố Tố khẽ thở dài giúp cậu chọc côn ŧᏂịŧ vào da^ʍ huyệt của mình.
Cả hai đã không làʍ t̠ìиɦ trong nhiều ngày, do côn ŧᏂịŧ Trình Minh đặc biệt lớn vào tối nay, nên vẫn khó vào được.
“Hmm … nhẹ thôi, tê ~” Bạch Tố Tố trấn tĩnh cậu cố gắng thừa nhận côn ŧᏂịŧ thô to của cậu.
Chờ đợi đồ vật của cậu cắm đến điểu cuối cùng , hai người họ mới thở ra thoai mái.
Trình Minh thậm chí còn như một cậu bé chưa trải đời, va vào tiểu huyệt cô một cách bừa bãi, tất cả các kỹ thuật làʍ t̠ìиɦ đem quên sạch sẽ, chỉ một cú nhấp chuột không hối tiếc nhét cả côn ŧᏂịŧ đắm chìm trong hành lang ấm nóng của cô.
Cái thứ to và dày này cắm vào.
May mắn thay, tiểu huyệt ướt trước đó.
Côn ŧᏂịŧ này hơi nóng và nó không đau quá.
Ngược lại, có một niềm vui không thể tả được khiến đôi chân của Bạch Tố Tố xoắn quanh eo cậu mỏng chờ đợt tấn công của cậu cùng hưởng ứng theo tiết tấu dữ dội của Trình Minh.
“thật chướng aaaa ~” Cô không thể kiềm chế được cắn vai Trình Minh.
Khi cô cảm thấy có chút thích nghi, Trình Minh lại thay đổi góc độ đâm sâu vào da^ʍ huyệt một cách dữ dội.
Không có lời cảnh báo nào.
Mỗi lần cậu đem nhục thịt cắm vào là mỗi lần côn ŧᏂịŧ cắm vào phần trong cùng, đầu nấm chọc vào nội bích bên trong đem đến một luồng dâʍ ŧᏂủy̠ nối đuôi nhau theo đường huyệt động chảy ra ghế sofa chưa đầy một lúc đã đem ghế sofa làm ướt.
Bạch Tố Tố không thể không kêu lên, “Aaaaah, không, mạnh quá , chậm lại!”
Trình Minh không quan tâm đến lời cô nói , cậu vẫn điên cuồng đẩy vào rút ra.
Sự kí©ɧ ŧɧí©ɧ tần số cao liên tục ở điểm hoa khiến cô mềm nhũn.
Sau một cơn co thắt , cơ thể cô run rẩy đạt đến cao trào.
Sau khi uống rượu Trình Minh kéo dài đặc biệt lâu mới đem tính trùng bắn cho cô.
Ngay cả khi bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ như vậy, cậu vẫn kiên trì cho đến khi Bạch Tố Tố lên cực khoái lần thứ hai cậu mới bắn ra.