“Bố em ốm, ông ấy không liên lạc được với em.
” Vẻ mặt anh vẫn rất dịu dàng.
“Là bệnh gì?”
Hắn nâng gọng kính vàng trên sống mũi lên, cười, “Tố Tố, lâu như vậy không gặp, không thấy nhớ anh chút nào sao?”
Đồng tử Bạch Tố Tố co rút lại, nghĩ tới quãng thời gian kinh khủng đó.
Trần Thư Hàn là một thiên tài y học, trong thời gian học thạc sĩ, anh đã đề xuất một phương pháp điều trị thay thế cho bệnh suy tim - bọc một lớp máy móc nano bên ngoài trái tim để giúp tim đập (kết quả nghiên cứu của Harvard, biển thủ rồi.
).
Anh đã gây chấn động thế giới, làm nổ tung khoa tim mạch, anh còn được mệnh danh là thiên tài y khoa trẻ tuổi nhất.
Nhưng điều không ai biết là đằng sau vinh quang chói lọi của anh lại là một kẻ biến thái.
Khi đó, mẹ bị bệnh ung thư giai đoạn cuối, đau đớn không chịu nổi, cả cô và bố đều mong mẹ được điều trị tích cực để kéo dài sự sống, nhưng mẹ cô đã hết khát khao sống sót từ lâu rồi.
Có lần cô còn thấy bà ghé sát vào cửa sổ, muốn nhảy xuống.
Sau đó, bà đau đớn không chịu nổi và bắt đầu có ảo giác, nửa đêm thường nhìn cô một cách phẫn uất và hỏi cô tại sao không giết bà ấy đi.
Nhưng cả bố và cô đều không chấp nhận, mặc dù mẹ đã đáp ứng đầy đủ các điều kiện để được chết không đau đớn.
Sau đó, Trần Thư hàn phát hiện ra chuyện này và dụ dỗ cô với điều kiện là ở trong căn hộ của anh ta một tháng, nghĩ đến nỗi đau của mẹ cô, cuối cùng cô không thể kìm được.
Sau khi mẹ cô qua đời, bà để lại lời trăn trối và yêu cầu cô rời khỏi Colombia, cả bố và anh trai đều nghĩ rằng cô đã về nước, nhưng họ không biết rằng cô đã được đón ngay khi vừa lên máy bay.
Trần Thư Hànlà một người trí thức rất buồn nôn.
Anh muốn cô, nhưng anh sợ cô sẽ ghét anh.
Khi đó cô chỉ nghĩ rằng Trần Thư Hàn thích cô, khi vào cửa cô còn không biết Trần Thư Hàn đã mua căn hộ từ khi nào.
Vài ngày đầu, đúng như cô dự đoán, hai người thân thiết như anh em một nhà.
Cho đến tối hôm đó, khi cô uống một ly sữa mà Trần Thư Hàn đưa cho cô, mọi thứ đã thay đổi.
Khi đang tắm, cô cảm thấy cơ thể nóng vô cùng, sau khi tắm xong miệng càng thêm khô khốc, thậm chí còn không có mặc áo lót, chỉ quấn một chiếc áo choàng tắm mỏng manh mà đi ra.
Lúc đó Trần Thư Hàn đang ngồi trên giường cô đọc sách, hết lần này đến lần khác anh ta đến tìm cô, không phải khách sáo nhưng cũng không quá đáng.
Lúc đó cô muốn đứng dậy thay quần áo nhưng lại thấy quá mập mờ nên chỉ ngồi cách xa anh một chút, nghĩ rằng anh sẽ đi sớm thôi.
Lúc đầu anh chỉ nói về những năm tháng đại học với anh trai cô, từ từ cô không nghe nổi nữa, nhưng nhìn người đàn ông trước mặt, thân thể cô càng thêm mất tự chủ.
Cô chưa thử mùi vị của tình dục nhưng lúc đó như thể cô tự học được.
Nhìn hầu kết của Trần Thư Hàn, chiếc mũi thẳng và đường viền hàm góc cạnh, đôi mắt cô dần mờ đi.
Khi Trần Thư Hàn đặt tay lên vai cô, cô không thể nghĩ nhiều nữa.
Khuôn mặt hai người ngày càng gần nhau, cô còn nhìn thấy cả nốt ruồi nhỏ trên sống mũi của anh, lúc đó anh trai cô còn từng chửi thề, Trần Thư Hàn rất đẹp trai.
Không! Sai lầm! Bạch Tố Tố chọt tỉnh lại liền có cảm giác như một sợi dây đàn đột nhiên đứt ra, khiến đầu đau như búa bổ.
Cô kinh hãi nhìn Trần Thư Hàn, “Anh cho em uống thuốc sao?”
Trần Thư Hàn ngồi thẳng dậy, không dời mắt: “Cái gì?”
Cô run người, muốn bỏ chạy nhưng chiếc áo ngủ lại bị móc vào ghế.
Khi cô bước, chiếc váy ngủ bị xé toạc khỏi vai.
Trước khi cô có thể kéo áo ngủ lên, Trần Thư Hàn đã giữ tay cô xuống.
Hơi thở nặng nhọc của anh ở bên tai cô, như đang gõ vào tim cô.
ps: Nam nữ chính truyện này sẽ không có quan hệ với người khác (thể loại tình dục),
Nhưng mình rất yêu thích nam phụ, còn nữ chính thì sao? Nếu không ai nói gì tôi sẽ cho anh ta hưởng thụ ngọt ngào nha!