- Ba, ba về lúc nào sao không kêu con ra đón? Con nhớ ba lắm ba biết không?_Hân chạy tới ôm trầm lấy ông Trọng Đức (chồng bà Như Ý, ba của Linh, Hân)
- Ba cũng vừa về tới thôi. Nhớ hai đứa quá nên ba bỏ cả công việc và về nhà để xem cô "công chúa bé bỏng" sao rồi. Học hành thế nào? Tốt không con?
- Tốt lắm ba. Không tin ba hỏi chị Linh xem._Hân cười tủm tỉm
- Con dạy ở trường thấy thế nào?_Ông Trọng Đức nghiêm nghị hỏi Linh
- Cũng được ba ạ. Lúc đầu hơi khó dạy nhưng dần con cũng quen._Linh cúi xuống, gò má lúc này đang ửng đỏ, đang nhớ tới ban nãy đi chơi cùng Thiên
- Ba dự định sẽ không ép buộc con đi dạy nữa. Hiện tại thì ba đang cần con quản lý công ty giải trí của ba. Ba biết là con học về kinh doanh nhưng con hãy thử sức với công việc bên ngành giải trí để mở rộng mối quan hệ. Sau này nó sẽ giúp ích cho con nhiều trong công việc. Ngày mai Hàn Long sẽ đến đưa con đi._Ông Trọng Đức không quan tâm tới biểu hiện của Linh, ra quyết định một cách ngắn gọn
- Nhưng con...ba...con không thể..._Linh nói một cách đáng thương.
- Không thể cái gì? Con là con gái ba. Ba có quyền sắp đặt một công việc ổn định cho con. Ba sẽ không bắt con làm giáo viên để kèm cặp việc học cho em con. Vì thế ngày mai con không cần đến trường nữa. Ba đã bảo Mina hủy lịch dạy của con rồi._Ông Đức nói xong quay người bỏ đi
- B...B...BA...Con...hức...con không muốn...hức...ba à...Hàn L9ng không tốt như ba nghĩ đâu...Ba..._Mặc dù không hiểu lý do vì sao ba lại làm vậy nhưng Linh hiểu rằng quyết định của ba sẽ không thể nào thay đổi, dù có cố gắng thì Linh cũng không thể thay đổi được.
Ba Linh là một người nóng tính, nghiêm nghị. Việc gì cũng phải hoàn thành đúng thời hạn, không thì sẽ bị phạt. Từ nhỏ Linh đã sống trong khuôn khổ do ba mình đặt ra, ít khi được đi chơi cùng bạn. Một bữa nọ, Mina lén dẫn Linh ra ngoài chơi cùng với đám bạn. Khi về nhà, bị ông Trọng Đức phát hiện, Linh và Mina bị phạt quỳ trước cửa ba tiếng đồng hồ. Năm 14t biết Linh quen một đứa bạn cùng lớp, ông đã đưa Linh qua Anh du học.
Hôm nay, mọi thứ đến với Linh rất nhanh nhưng nó cũng đi nhanh như vậy. Dưới vòng vây của ba thì việc Linh có từ chối mà không làm thì ông cũng sẽ sử dụng biện pháp mạnh với Linh. Hân tuy được cưng chiều nhưng mỗi lần ba ra đề nghị, ngay cả Hân nếu ra tay giúp cũng sẽ bị ông Đức giáo huấn thôi. Giờ Linh không thể suy nghĩ được gì cả. Từ nhỏ Gia Linh và Hàn Long chẳng ưa gì nhau. Đụng mặt một chút là Linh sẽ bị Hàn Long ức hiếp. Nhưng ba cô chưa bao giờ quan tâm đến chuyện ấy cả. Ba cô chỉ nhìn thoáng qua, và chưa bao giờ chạy ra để ngăn cản Hàn Long lại. Nhiều lần cô rất uất ức. Chỉ muốn đi khỏi nơi này, nhưng đến đâu chỉ trong vài giờ đồng hồ thì ba cô cũng đem cô trở lại ngôi nhà này.
- Chị có sao không? Đừng buồn gì hết. Mọi người luôn bảo vệ chị mà._Hân ghé đầu bên cửa phòng Linh, nhỏ nhẹ an ủi
- Em về phòng đi. Đừng lo cho chị._Linh trùm mền lại, trấn an Hân, nhưng nước mắt vẫn rơi
*******************
{Lạc trong giấc mơ, Linh nhìn thấy hai khuôn mặt đang nhìn mình. Sợ quá Linh bỏ chạy, trong lúc đó, hai người đó đuổi theo, cô dừng chân lại, lượm con dao dưới đất lên. Quay lại và quơ quơ trước mặt hai người đó. Giọng nói càng lúc càng hụt hơi:
+ Các người muốn gì? Tôi không có tiền cho mấy người đâu. Có giỏi thì lại đây ăn dao. Nhào zô!!!_Linh nhắm tít mắt, tay vẫn quơ quơ con dao đang cầm.
+ Con bị sao vậy? Ba này, có phải ăn cướp đâu mà con cầm dao làm gì? Muốn giết ba lắm đúng không?
Mắt Linh hé mở, ôm ba khóc òa. Vội vàng ném thẳng con dao vào gốc cây. Linh cuối cùng cũng nín khóc nhưng vẫn mặt nhăn mày nhó mà tỏ vẻ giận dữ
+ Có chuyện gì thì nói, ba mới tìm cách giải quyết cho con được._Ánh mắt sâu thẳm như muốn ăn tươi nuốt sống Linh, ông gằn giọng.
+ Ba, con nói là con sẽ không đi làm cùng Hàn Long. Với lại, bây giờ con cũng quen với việc làm cô giáo rồi. Vì thế ba đừng bắt con phải quản lý công ty giải trí, cũng như đi làm cùng Hàn Long để gán ghép mối quan hệ này. Con sẽ không bao giờ đồng ý. Mãi mãi không bao giờ đâu ba._Linh không để ý tới anh chàng bên kia đang đứng.
Hắn ta hậm hực, chạy đến chỗ Linh với tốc độ của gió. Đôi mắt trợn ngược lên bước tới. Linh chợt thấy sống lưng lành lạnh, cô quay ra sau, đôi mắt vô cùng sợ hãi. Cô nhìn thấy Hàn Long cầm con dao mà chạy đến. Cô bàng hoàng tỉnh giấc, mồ hôi đẫm cả vầng trán.
*******************
Cô sợ hãi chạy ra khỏi phòng, lao xuống dưới nhà. Đôi mắt tròn xoe ngạc nhiên khi thấy Hàn Long đã ngồi ngay trên ghế sofa ở phòng khách. Lòng hoang mang, nhưng cũng lo sợ. Cô mang theo đầy sự u ám nhìn Hàn Long, ngay cả ba cô ngồi đó cũng không chịu được sự u ám đó mà đứng dậy bước tới chỗ Linh
- Con dậy rồi thì xuống ăn sáng đi. Rồi Hàn Long sẽ trở con đến công ty, đồ cần thiết ba đã dặn nhân viên chuẩn bị hết rồi. Con cứ tới đó trợ lý của ba sẽ giúp con._Trong Đức nhìn Gia Linh, sự đau khổ đang chèn lên trái tim ông. Dường như ông đang muốn ngã quỵ ngay tại chỗ.
- Con biết rồi._Linh cúi đầu giả vờ đồng ý, bây giờ cô chỉ quan tâm đến việc khiến tên Hàn Long tức giận mà bỏ về, khiến ba cô thất vọng về cậu ta thôi.
Cô tươi tỉnh hơn bước về phòng. Cô chuẩn bị một trang phục công sở trông khá bắt mắt. Gọi điện cho hai trợ lý (hai cánh tay đắc lực của Linh), dặn dò xong Linh lén đi ra ngoài bằng cửa sau. Ra chỗ kho, cô đi xuống dưới hầm. Hai trợ lý đã chuẩn bị xong những gì Linh cần, chỉ còn chờ Linh ra lệnh
- Thưa bang chủ, em đã chuẩn bị những gì chị dặn dò. Vả lại...nó hơi cứng đầu. Em sợ nếu nó không nghe lời chúng ta thì sao?_Trợ lý 1 (Cánh tay trái) ấp úng
- Điều đó chị không quan tâm. Chị sẽ khuyên nó sau, giờ em cứ đưa nó đi trước. Chị sẽ tới trường dạy học, đến trưa chị sẽ về. Em tranh thủ tí xíu chị gọi nhớ đưa điện thoại cho nó, chị sẽ khuyên được nó thôi._Linh vui vẻ
Linh đang dự tính gì đây? Cô trợ lý 1 đã rất lo lắng với lời đề nghị vừa rồi của cô. Nó thấy sợ và hồi hộp nếu không thành công.
[ Người gọi là Linh, mình sử dụng dấu "-"
Người nghe là trợ lý 1 cùng 1 nhân vật bí ẩn, dùng dấu "+"]
+ Alô!! Thưa chị em dắt nó tới rồi đây._Trợ lý 1 thông báo cho bang chủ (Gia Linh)
- Được rồi, em mở loa cho nó nghe đi. Sẵn tiện em trói nó vào ghế, đừng để nó cử động._Linh dặn dò
+ CON NHỎ KIA! TAO CÓ HÀNH HẠ, ĐÁNH ĐẬP, HAY LÀM GÌ TỚI MÀY MÀ LẠI SAI NGƯỜI BẮT TAO?_Con nhỏ ( người bí ẩn) hét to, như muốn phá vỡ màng nhĩ của người nghe ở đầu dây bên kia. Nó hùng hổ gồng mình nhìn chằm chằm vào chiếc điện thoại
+ Im lặng nếu không muốn bị đứt thanh quản._Trợ lý 1 hăm dọa
- Tốt nhất là cô nên dưỡng sức đi. Nếu muốn nhận quà thì hãy ngồi im đó. Chừng nào quà tới nơi cô sẽ được Loli đưa đến chỗ mà món quà tôi đã chuẩn bị cho cô. Đừng hòng trốn khỏi đó, có chạy đằng trời cô cũng chẳng thoát ra khỏi địa bàn của tôi đâu. Biết chưa! Loli ở đó chờ lệnh của chị, nhớ phải canh chừng nó đấy
********************
Truyện " Cô giáo đáng ghét, anh yêu em mất rồi " là tác phẩm đầu tay của mình. Chắc hẳn nhiều bạn sẽ lấy cốt lõi truyện mình chưa được hoàn thiện cho lắm. Sẵn đây mình cảm ơn các bạn đã đọc và cho mình ý kiến để truyện của mình được hoàn thiện hơn. Các bạn thu thập truyện của trang web khác các bạn có thể đợi khoảng 15p để mình chỉnh sửa lại truyện nha! Do không biết các bạn là ai nên mình không thể cho các bạn biết là mình đã chỉnh sửa phần nào được. Mong các bạn thông cảm cho sự bất tiện này. ^^