Cơ Giáp Khế Ước Nô Đãi

Hôm sau, sau khi hết tiết, Điền Lực cùng La Tiểu Lâu bàn bạc tìm vài bạn học hỗ trợ, La Tiểu Lâu nghĩ nghĩ, mở máy liên lạc cho Athes, vừa lúc Athes không có việc gì nên đồng ý đến giúp.

“Tiểu Lâu, sao cậu quen toàn người của hệ cơ giáp không vậy?” Điền Lực nghi hoặc, quan hệ giữa Nguyên Tích và La Tiểu Lâu cơ hồ toàn trường đều biết. Mà trải qua tiếp xúc, Điền Lực biết La Tiểu Lâu, ngay cả nợ nhà trường năm ngàn liên bang mà cũng viết giấy vay nợ thì sao có thể tìm người bao dưỡng được chứ.

Về phần vì sao có quan hệ với Nguyên Tích, La Tiểu Lâu không nói, Điền Lực cũng không hỏi. Dù sao cậu thấy La Tiểu Lâu thuận mắt nên mới muốn làm bạn với La Tiểu Lâu.

“Khụ, tôi từng qua tìm Nguyên Tích, cho nên quen.” La Tiểu Lâu quẫn bách nói, cậu cũng không muốn nhắc đến chuyện mình từng ghi danh thi vào hệ cơ giáp, kia là một chuyện rất đáng sợ.

Hôm nay Athes không có làm công, mới từ phòng huấn luyện thể năng tới, mồ hôi chảy dọc theo từng lọn tóc, trong đôi mắt màu lam vẫn mang theo nhiệt tình hưng phấn như khi đang huấn luyện, dẫn đến mấy nữ sinh hệ chế tạo cơ giáp nhìn không chớp mắt, ghé đầu vào nhau đỏ mặt vừa nhỉn về hướng này vừa bàn tán.

Điền Lực nhất thời cảm thấy không vui, mỹ nữ ít như vậy…., vì thế đề nghị lập tức xuất phát, ba người đi về phía cổng trường.

Hôm nay Điền Lực đã cố ý nói với người nhà là mình muốn dẫn bạn đi ra ngoài, ba của cậu phái xe đến đón bọn họ. La Tiểu Lâu đã quen nhìn Nguyên Tích xa xỉ nên cũng không cảm thấy có gì đặc biệt, nhưng Athes thì lại hưng phấn cả nửa ngày.

Đồng thời cảm khái: “Chiếc xe duy nhất trong nhà tôi bị ông anh chiếm mất, sau này tôi phải tự mình mua một chiếc!”

Nửa tiếng sau, xe dừng lại trước một tòa nhà cao tầng, nhưng cũng không có dừng ở bãi đỗ xe trên không, mà là đi thẳng xuống đất.

Xung quanh nơi này là khu buôn bán có tiếng, nhà cao tầng san sát khắp nơi, muốn nhìn thấy ánh mặt trời cũng không phải là chuyện dễ.

“Chính là nơi này.” Điền Lực gọi hai người xuống xe.

Cửa xe đối diện một cánh cổng lớn, bên trên có viết hai chữ “Thiên Đông”. Trang trí bên ngoài cửa hàng vô cùng đơn giản, một bên có dấu hiệu cơ giáp, La Tiểu Lâu hoài nghi nhìn về phía Điền Lực, một cửa hàng nhỏ như vậy, có thể có toàn bộ linh kiện cơ giáp?

Điền Lực cười hắc hắc, hướng La Tiểu Lâu chớp mắt, “Đi vào sẽ biết.”

Athes chỉ biết là đến giúp đỡ, cũng không biết cụ thể là việc gì, lúc này ánh mắt sáng lên, quay đầu nhìn về phía hai người: “Thế nào, hai người bảo tôi đến đây xem cơ giáp? A, tuy chưa có tiền mua nhưng chọn trước cũng tốt.”

Điền Lực trợn mắt xem thường: “Là Tiểu Lâu muốn mua linh kiện, cậu miễn cưỡng xem là tay chân lao động mà thôi.”

Athes ủy khuất dùng ánh mắt xanh thuần liếc La Tiểu Lâu một cái, nhưng có cơ hội nhìn cơ giáp vẫn khiến cậu kích động làm người đầu tiên đi vào trong.

Ba người vào cửa, bên trong xuất hiện một người phụ nữ cao gầy mặc quần áo lao động, dung mạo và khí chất xem như không tồi. Điền Lực đang giới thiệu với La Tiểu Lâu về công ty này, vừa nhìn thấy cô đã không thể dứt mắt ra được.

La Tiểu Lâu thở dài, khiến cậu kinh ngạc chính là Athes cư nhiên lại thờ ơ với vị mỹ nữ này, chỉ lo chăm chăm tìm kiếm cơ giáp khắp nơi. Trong lòng lại có chút kính nể, người này rốt cuộc có bao nhiêu cuồng nhiệt với cơ giáp a.

Nữ tử chuyển mắt quan sát ba người một phen, cuối cùng tầm mắt dừng lại ở trên người Điền Lực: “Điền thiếu gia, ngài nói hôm nay đến đây, Cao chủ quản cho tôi đến tiếp ngài. Vài vị khách quý, mời đi bên này.”

Trong sự kinh ngạc của La Tiểu Lâu và Athes, người phụ nữ dẫn bọn họ đi xuống.

Đúng vậy, công ty Thiên Đông này cư nhiên là ở tầng ngầm. Tới tầng ngầm thứ nhất, ngoại trừ Điền Lực thì hai người còn lại đều lập tức chấn kinh, đại sảnh này thật sự quá lớn, cơ hồ không nhìn thấy biên giới.

Cao cao trên trần nhà có khắc hình sao trời chiến hạm, đại sảnh rộng lớn bên dưới được ngăn ra, giống một cái chợ nhỏ, có thể di chuyển từ mọi phía, hai bên đều có cửa hàng. Hơn nữa, bên ngoài nhìn vắng lặng, thế nhưng bên trong có không ít khách hàng.

La Tiểu Lâu cố ngăn không cho nước miếng chảy ra khỏi miệng, bên trong phần lớn là linh kiện cơ giáp, thậm chí còn có hộp năng lượng, hơn nữa còn cho cậu đi khắp nơi lựa chọn.

“Tiểu Lâu, bên này.” Điền Lực miễn cưỡng phân cho La Tiểu Lâu và Athes vài phần chú ý, bảo hai người theo người phụ nữ đi vào bằng cửa hông.

Phía sau cánh cửa giống như một thế giới khác, cũng là một đại sảnh, nhưng không có cửa hàng, chung quanh chỉ có những con đường dẫn đến những địa phương khác. Chính giữa là một pho tượng thiên sứ màu trắng thật lớn, trừ những người phục vụ được huấn luyện thì hầu như không có người khách nào, im lặng thanh thản, trang hoàng cũng vô cùng cao cấp.

“Điền thiếu gia, hiếm khi thấy ngài dẫn khách đến đây, hoan nghênh đã đến buổi bán đấu giá của Thiên Đông.” Một người lớn tuổi cười đi tới.

Người này thân hình cao lớn, khoảng chừng ba mươi tuổi, bên trong là một bộ quần áo màu trắng, phủ bên ngoài là một chiếc áo ghi lê đen, nút cài tay áo làm bằng một loại đá màu xanh trong suốt, trên mặt mang theo tươi cười, hai mắt biểu lộ tinh quang. Đứng ở đó liền khiến người ta nghĩ ngay đến bốn chữ thông minh tháo vát.

“Cao tổng quản khỏe chứ. Cha tôi bảo tôi hỏi thăm ngài, lần này đến đây, còn phải xin Cao tổng quản giúp đỡ.” Điền Lực ngày thường luôn luôn không đứng đắn nhưng đối với vị Cao tổng quản này lại tương đối khách khí.

“Bạn bè của Điền thiếu gia, tôi đương nhiên sẽ tận tâm.” Miệng nói lời khách khí, Cao tổng quản dẫn ba người vào một gian phòng khách nhỏ, mấy người ngồi quanh một cái sô pha, phía trước có một màn hình thật lớn.

Điền Lực đẩy La Tiểu Lâu về phía bên cạnh Cao tổng quản, nói: “Đây chính là bạn của tôi, yêu cầu cụ thể thế nào để chính cậu ấy nói với ngài.”

Khi mới gặp mặt Cao tổng quản đã đánh giá qua hai người mà Điền Lực mang đến, ông vốn nghĩ đến mua đồ là Athes, thiếu niên xán lạn kia vừa nhìn đã biết là một chiến sĩ cơ giáp, rất có thể Điền Lực là đến giúp cậu ta lựa chọn cơ giáp.

Không nghĩ đến lại là La Tiểu Lâu. Cao tổng quản bất động thanh sắc đánh giá La Tiểu Lâu, miệng nói: “Vị tiểu huynh đệ này muốn cái gì, cứ nói.”

La Tiểu Lâu vội nói: “Tôi muốn mua linh kiện cơ giáp bậc một, linh kiện bậc một vốn dĩ rất phổ biến, không cần phải đến làm phiền ngài. Nhưng tôi muốn mua nguyên bộ linh kiện cơ giáp bậc một, tức là sáu trăm loại, chuyện này có chút khó khăn. Nếu tôi đến từng nơi lựa chọn sẽ vô cùng phiền toái, hơn nữa tôi muốn đồ nhanh chóng đến tay, không biết chỗ ngài có hàng hay không?”

Cao tổng quản nhướng nhướng mà nhìn La Tiểu Lâu, không có trả lời vấn đề của cậu, ngược lại hưng trí bừng bừng hỏi: “A? Tiểu huynh đệ là cơ giáp chế tạo sư? Nói vậy tay nghề hẳn là không tồi?”

La Tiểu Lâu nghĩ đến thành tích của chính mình, đỏ mặt trả lời: “Không dám nói đến tay nghề, đang học chuyên ngành này, vừa mới tiếp xúc với linh kiện cơ giáp, hoàn toàn là tay mới.”

Cao tổng quản thản nhiên nở nụ cười, “Hừ, thật biết khiêm tốn, nói xem cậu muốn bao nhiêu?”

“Tôi mua về để luyện tập, không cần nhiều. Mỗi loại linh kiện một cái, tức là sáu trăm cái.” La Tiểu Lâu so dự một chút, lại có chút ngượng ngùng nói: “Nhưng tôi còn là một học sinh, không sợ ngài chê cười, tiền tiêu vặt không nhiều lắm, nếu không thể mua toàn bộ, vậy mua được bao nhiêu thì mua.”

Lần này Cao tổng quản cười ha hả, “Tiểu huynh đệ thật thú vị. Như vậy đi, cậu là do Điền thiếu gia dẫn đến, tôi cũng không gạt cậu, giá thấp nhất tôi đưa cho cậu là mỗi cái năm trăm đồng liên bang, nhưng trong đó không có động cơ, động cơ bậc một tôi cũng cho cậu giá thấp nhất, một trăm năm mươi ngàn đồng liên bang. Cậu tính xem muốn bao nhiêu loại.”

La Tiểu Lâu đã hỏi qua, linh kiện bậc một hoàn toàn mới trong cửa hàng bán với giá tám trăm đến một ngàn đồng liên bang, Cao tổng quả thật đã cho cậu một cái giá rẻ hơn không ít. La Tiểu Lâu nhẩm tính, mỗi loại năm trăm, sáu trăm loại là ba trăm ngàn, còn thêm cái động cơ, nếu mua toàn bộ thì cần bốn trăm năm mươi ngàn đồng liên bang.

Hừm, tiểu kim khố của cậu vẫn còn chịu được, nếu mua những thứ này ở ngoài thế nào cũng hơn chín mươi vạn, tiểu kim khố của cậu sẽ thủng mất. Mà hiện tại, cậu không chỉ có thể mua được toàn bộ linh kiện, mà còn thừa tiền, thật tốt quá.

La Tiểu Lâu cười híp mắt, không khỏi thành tâm thành ý cảm ơn: “Lần này thật sự rất cảm ơn Cao tổng quản giúp đỡ, theo mức giá ngài đưa ra, tôi sẽ mua cả sáu trăm loại.”

Giao dịch thành công, đôi mắt của La Tiểu Lâu lóe ra sự vui mừng, một bộ nóng lòng muốn nhìn thử hàng hóa.

Cao tổng quản ngồi đối diện cậu nhịn không được híp mắt, chậm rãi mở miệng: “Không vội, vì cậu mua linh kiện ở chỗ tôi, tôi phải nhắc nhở cậu một tiếng, cậu là cơ giáp chế tạo sư, hẳn là biết để gia công mấy linh kiện này thì cần phải có dụng cụ. Nếu cậu cũng mua dụng cụ ở đây thì tôi vẫn có thể tính cho cậu với giá rẻ, hai trăm ngàn đồng liên bang. Bình thường nếu là dưới bốn trăm ngàn, chúng tôi không bao giờ bán.”

“A?” La Tiểu Lâu ngơ ngác nhìn Cao tổng quản ra vẻ ta là người tốt, đây là đang chào hàng thương phẩm khác sao…

“Thế nào, nếu cậu không muốn cũng không sao.” Cao tổng quản cười tủm tỉm nói.

“…Tôi muốn.” La Tiểu Lâu vô cùng đau lòng nói, bằng không mua nhiều linh kiện như vậy cũng vô dụng, chỉ trách lúc ấy cậu không hề nhớ đến gia công công cụ. Tiểu kim khố chin trăm năm mươi ngàn, chớp mắt một cái đã đào ra ngoài hết sáu trăm năm mươi ngàn, La Tiểu Lâu nhất thời vô cùng đau lòng.

“Đến đây, trước tiên hãy xem hàng cái đã.” Cao tổng quản nhiệt tình nói, sau đó cầm điều khiển bên cạnh nhấn một cái, màn hình lớn trước mắt bọn họ chợt lóe, xuất hiện một kho hàng chứa đầy linh kiện.

“Này, này, bên trong đều là linh kiện bậc một.” Cao tổng quản vừa nói vừa chuyển ra những kho hàng chứa linh kiện bậc một cho La Tiểu Lâu.

“Sáu trăm loại linh kiện đại khái cần bao nhiêu không gian?” La Tiểu Lâu nhìn từng kho hàng một, bỗng nhiên phát hiện, chuyện cậu không ngờ đến còn có rất nhiều.

“Sáu trăm loại linh kiện có khoảng ba gian kho hàng. Đừng lo, chúng tôi sẽ đưa hàng đến nơi cho cậu, nhưng mà lát nữa khi nhận được hóa đơn nhận hàng, mong là cậu có thể đi qua xem.” Cao tổng quản thành công hoàn thành một cuộc buôn bán ở một bên ân cần nói.

“Được, được rồi.” La Tiểu Lâu bất đắc dĩ, nhưng ba gian kho hàng, hình như không thể để vào nhà cậu được a.

Athes hưng phấn mà nghiêng người qua, nói vào tai La Tiểu Lâu: “Tôi vừa mới hỏi Lị Lị, nếu tôi đến mua cơ giáp, có thể giảm giá còn bảy mươi lăm phần trăm.”

La Tiểu Lâu liếc nhìn Athes một cái, thầm nghĩ, cư nhiên ngay cả tên cũng biết, mọi người ở Thiên Đông quả thật rất biết cách buôn bán, đã làm quen đồng thời còn không quên đẩy mạnh tiêu thụ sản phẩm.

Sau đó đám người La Tiểu Lâu theo Cao tổng quản đi vào kho hàng, La Tiểu Lâu trông thấy những linh kiện mới tinh mà mình tìm vài lần trên mạng cũng không thấy, trong lòng kích động, lập tức thanh toán toàn bộ.

Cao tổng quản phân phó công nhân bắt đầu đóng gói, sau đó bảo vị mỹ nữ tên Lị Lị kia dẫn bọn họ trở về.

Bên này là khu kho hàng, bất cứ lúc nào cũng có thể bắt gặp những công nhân khuân vác hoặc là người máy đang bận rộn.

Đang đi, mấy người bỗng nhiên nghe thấy tiếng va chạm thật lớn của kim loại, La Tiểu Lâu cau mày nhìn về hướng gian phòng phát ra thanh âm. Bên trong chất đầy những mảnh linh kiện nhỏ, không khác gì so với căn phòng mà Nghiêm đại sư bảo cậu sắp xếp.

Nghĩ đến đây, mặt La Tiểu Lâu lập tức trắng bệch. Nếu lão nhân có thật nhiều căn phòng như vầy, thật sự là sống không bằng chết….

Lị Lị ở bên cạnh cười nói: “Sao vậy, đó là nơi chúng tôi để rác rưởi và những linh kiện vứt đi, mấy ngày nay còn chưa đưa về trạm, cho nên hơi nhiều một chút.”

“Đưa về trạm? Ý là mọi người không cần mấy thứ này nữa?” La Tiểu Lâu vừa phát giác, dừng lại không đi nữa. Nếu Nghiêm đại sư có thể cho cậu đem những mảnh linh kiện nhỏ ghép lại thành linh kiện, vậy những thứ này thì sao?

Cao tổng quản lập tức nhận ra ý của La Tiểu Lâu, mỉm cười: “Mỗi tháng chúng tôi sẽ thanh lý một lần, nếu cậu muốn thì mỗi lần mười ngàn đồng liên bang, đều cho cậu xử lý.”

Điền Lực cùng Athes mở lớn miệng nhìn La Tiểu Lâu và Cao tổng quản, muốn mấy thứ rác rưởi này làm gì? Dù mười ngàn cũng không phải là nhiều, nhưng đối với một người mà ngay cả năm mươi ngàn đồng liên bang đều kiếm không ra như La Tiểu Lâu mà nói thì cũng không hẳn là ít, hai người này bị động kinh?

Dưới ánh mắt kinh nghi của hai người, La Tiểu Lâu ngừng lại, nhìn qua một phòng đầy những mảnh linh kiện nhỏ, bỗng nhiên quay đầu sang nói với Cao tổng quản: “Được, vậy tôi giao trước cho ngài tiền của năm tháng, nhiều hơn nữa tôi hiện tại không lấy được, hết năm tháng nói sau.”

Athes dùng sức túm La Tiểu Lâu đến một bên, sờ sờ trán cậu, thì thào hỏi: “Không phải sốt a, cậu tiêu tiền mua mấy thứ rác rưởi này làm gì?”

La Tiểu Lâu híp mắt, “Cũng không hẳn là vậy, bên trong rác rưởi nhiều khi cũng có bảo bối.”

Cậu quên tính, chính mình hôm nay đã dùng hết bảy trăm ngàn đồng liên bang, còn lại hai trăm năm mươi ngàn, trong đó năm mươi ngàn chắc chắn phải để lại đóng học phí. Còn hai trăm ngàn phải để dành, vạn nhất có chuyện gì cần dùng gấp, cũng có thể nhẹ nhàng một chút.

Về phần sinh hoạt phí, trước đây vốn đều dùng tiền của cậu, hiện tại cứ dùng tiền của Nguyên Tích trước, dù sao phần lớn tiền trong nhà đều là chi tiêu cho Nguyên Tích.

Cứ như vậy, Điền Lực dẫn ba chiếc xe vận chuyển hàng về nhà mình, nửa đường, La Tiểu Lâu bàn bạc với cậu ta, trước mắt cứ đặt đại đa số linh kiện trong phòng thí nghiệm trong nhà cậu.

Điền Lực sảng khoái đáp ứng, dù sao thì chỗ phòng thí nghiệm của cậu ta cũng rất lớn, trước mắt, La Tiểu Lâu cầm hai trăm loại về nhà mình. Sau khi tiêu hóa xong sẽ đến nhà cậu ta lấy cái mới.

Về phần số rác rưởi này, dưới sự khẩn cầu của La Tiểu Lâu, Điền Lực cũng đồng ý để ở chỗ mình.

Cứ như vậy, dưới sự giúp đỡ của Điền Lực, Athes và công nhân vận chuyển, khi La Tiểu Lâu đem hai trăm loại linh kiện về đến nhà thì sắc trời cũng đã tối đen.

“Đi, đi, tiểu tử cậu phải mời bọn tôi ăn cơm.” Điền Lực ồn ào, lôi kéo La Tiểu Lâu ra ngoài.

Nguyên Tích không có mặt, hiện tại La Tiểu Lâu có thể tự mình làm chủ, tìm một hàng ăn gần đấy, mời hai người ăn cơm chiều, ba người còn gọi mấy bình rượu.

La Tiểu Lâu tửu lượng không tốt………….

La Tiểu Lâu khi uống rượu chính là ngốc nghếch cười, còn không thì ngủ bất tỉnh nhân sự.

Mở cửa vào nhà, La Tiểu Lâu say đến ngã trái ngã phải lấy tay che mắt, mở đèn, trong phòng có người? Hôm nay là thứ sáu, chẳng lẽ Nguyên Tích trở về sớm?

“Này…” Âm thanh quen thuộc vang lên từ bên kia sô pha, tựa hồ là đang gọi cậu đi qua. La Tiểu Lâu lảo đảo đi vài bước, bị vấp phải mấy thùng đồ của chính mình, trước khi mất đi ý thức, chỉ nghe thấy một tiếng rống giận quen thuộc.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui