Cơ Giáp Khế Ước Nô Đãi

Vài phút sau, Trầm Nguyên, đại đệ tử của Địch Gia đẩy cửa đi đến, thấy thầy sắc mặt khó coi, vội hỏi: “Thưa thầy, thầy tìm tôi có việc gì không?”

Địch Gia đẩy thứ trên bàn đến trước mặt Trầm Nguyên, nói: “Đây là thứ Dương Kha chuẩn bị giao cho Nghiêm đại sư, cậu đi điều tra thử xem, lão Dương lần trước và Dương Kha có quan hệ gì?”

Sắc mặt của Trầm Nguyên cũng biến đổi, cơ giáp chế tạo sư như bọn họ, kiêng kị nhất chính là sao chép ý tưởng và phương pháp thiết kế của người khác.

Trầm Nguyên thậm chí không cần rời khỏi văn phòng của Địch Gia, mười phút sau, tất cả đã rõ ràng.

“Thì ra là thế, lão Dương kia cư nhiên lại là phụ thân của Dương Kha. A, không nghĩ đến một công nhân như vậy lại có một đứa con học ở học viện Saint Miro.” Địch Gia vuốt cằm nói.

Trầm Nguyên lạnh lùng cười: “Phụ thân thì nói không giữ lời, đứa con lại làm ra loại chuyện hạ lưu vô liêm sỉ này, thật khiến người ta không còn lời nào để nói. Thưa thầy, thầy nghĩ việc này nên xử lý thế nào bây giờ?”

Địch Gia chắp tay sau lưng đi qua đi lại trong phòng hai vòng: “Dương Kha là người của Lăng Tự, theo lý thuyết chúng ta hẳn là nên đem việc nào báo cáo với Lăng Tự. Nhưng cậu cũng thấy đó, Lăng Tự dường như rất có thành kiến với La Tiểu Lâu, mà đối xử với Dương Kha lại không giống những người khác. Tôi không muốn để Tiểu Lâu mạo hiểm.”

Trầm Nguyên nhẹ nhàng thở ra, “Thưa thầy, tôi cũng có ý này, hiện giờ Tiểu Lâu mới đặt chân lên bậc thang thứ nhất mà thôi, cậu ấy không thể bị hủy trong tay những người đó quá sớm như vậy.”

Ánh mắt sắc bén của Địch Gia dừng lại trên linh kiện bậc một trên mặt bàn, cuối cùng nói: “Nói với tất cả mọi người trong bộ nghiên cứu và phát triển cơ giáp, không được tiết lộ ba loại phương pháp thiết kế của La Tiểu Lâu với Dương Kha. Hơn nữa cũng nói với bọn họ một tiếng về việc này của Dương Kha, bọn họ sẽ tự biết phải làm thế nào. Tôi sẽ chuyển ba loại phương pháp thiết kế của La Tiểu Lâu thành văn kiện cơ mật, trừ những người có quyền hạn đặc thù, những người khác đều không thể xem.”

“Vậy còn bên phía Nghiêm đại sư thì thế nào?”

“Loại đồ vật này căn bản không cần đưa Nghiêm đại sư xem làm gì cho bẩn mắt, bất quá tôi sẽ báo với Nghiêm đại sư. Dù sao, Nghiêm đại sư mới là người đứng đầu bộ cơ giáp.” Địch Gia nói.

Dương Kha tràn đầy tin tưởng đợi đến giữa trưa, Địch Gia gõ cửa đi vào, mang theo nụ cười quen thuộc: “Dương Kha, linh kiện của cậu đã giao cho đại sư xem qua, ý của đại sư là…”

Dương Kha nhanh chóng đứng lên, cậu đã khẩn cấp muốn thấy bộ dáng vị Nghiêm đại sư kia nhìn mình với ánh mắt khác.

“Ý của đại sư là, phương pháp thiết kế của cậu vô cùng xuất sắc, nhưng không hợp với quan điểm của ông ấy, ông ấy đã giới thiệu một vị có kiến thức uyên bác để làm thầy hướng dẫn cho cậu.” Địch Gia mỉm cười nói.

Dương Kha sắc mặt trắng nhợt, môi run run, cuối cùng cũng không thể nói được gì.


Quan điểm không hợp thì cho dù cậu có cố gắng đến đâu cũng vô dụng, Dương Kha biết, có vài vị đại sư quả thật là cổ quái như vậy. Cắn chặt răng, cậu không thể làm giảm khí thế của chính mình, Dương Kha nâng mắt lên, trấn tĩnh nói: “Vậy xin cám ơn đại sư và bộ trưởng.”

Địch Gia gật gật đầu, đưa Dương Kha đến chỗ của một vị cơ giáp chế tạo sư đầu tóc trắng xóa, vị cơ giáp chế tạo sư này say mê nghiên cứu, tay nghề và kinh nghiệm không cần nói đến, Địch Gia còn tự mình dặn dò, tuy đã biết chuyện của Dương Kha, nhưng chế tạo sư cũng chỉ dùng bộ mặt nghiêm túc của một thầy giáo mà đối đãi cậu ta.

Khi Địch Gia đi rồi, Dương Kha nhìn nhìn thầy đang dặn dò trợ thủ, mí mắt rũ xuống, quên đi, cậu cũng đã cố gắng hết sức, không lâu sau cậu cũng sẽ rời đi nơi này. Đến lúc đó sẽ tìm một người thầy có khả năng dạy cậu.

Sắc mặt của Địch Gia hơi tốt lên một chút, có lẽ là vì không thể trở thành đệ tử của đại sư, Dương Kha cũng không có yêu cầu chứng nhận cải tiến thiết kế linh kiện bậc thấp kia, nếu cậu ta yêu cầu sẽ càng thêm khó xử. Dù sao tên của La Tiểu Lâu đã khắc ở mặt sau của ba phương án thiết kế kia.

Mà Dương Kha, tuy rằng không thể chứng minh, nhưng lại cảm thấy từ đó về sau người khác nhìn cậu ta với ánh mắt khác. Cậu không khỏi cảm thấy hài lòng, nhờ vào cố gắng, hơn nữa còn được Lăng Tự trợ giúp, về sau cậu chắc chắn không thể thua kém những người này.

Về phần Nghiêm đại sư, sau khi Địch Gia đích thân đến báo cáo mọi việc, chỉ lộ ra một nụ cười đầy châm chọc, sau đó phất phất tay nói: “Chuyện của cậu ta về sau cậu cứ giải quyết theo ý mình, nếu có người muốn tới làm phiền La Tiểu Lâu, cậu đến nói với tôi.”

Địch Gia lộ ra ý cười thật tâm: “Đương nhiên.”

Lúc mười một giờ rưỡi trưa, La Tiểu Lâu rốt cuộc cũng học xong tất cả linh kiện bậc hai ghi trong con chip, cậu xoa xoa thắt lưng, hai cái cuối tuần này thật khủng bố. Nhưng nhìn từ khía cạnh khác mà nói thì cũng rất phong phú.

Duỗi người, La Tiểu Lâu đi về phía căn phòng chứa đầy những mảnh linh kiện nhỏ, muốn xem thử mình có thể phân loại ra hay không.

A, mảnh nhỏ này thuộc linh kiện bậc hai số mười…Cha mẹ ơi! Nhiều như vậy, có thể sắp xếp lại trong vòng hai cái cuối tuần thật sao. La Tiểu Lâu vừa lục lọi vừa oán giận Nghiêm lão nhân.

Bỗng nhiên ánh mắt của cậu bị một chiếc hộp màu đen hấp dẫn, là một cái hộp năng lượng hỏng sao?

Khi La Tiểu Lâu cầm lên chỉ biết không tốt, đó là một hộp năng lượng mới. Hơn nữa còn là một hộp năng lượng cơ giáp bậc ba, La Tiểu Lâu chưa kịp buông hộp năng lượng ra liền chứng kiến con số năm ngàn gauss trên hộp biến thành con số không.

Rốt cuộc là muốn nháo đến cỡ nào a! La Tiểu Lâu buồn bực muốn lật tung bàn, tiểu kim khố của cậu đã ngày càng xẹp, lần này lại phải đền mười bốn vạn!

Từ khi phát hiện mình không thể chạm vào hộp năng lượng, La Tiểu Lâu có một thắc mắc thứ hai chưa được giải đáp, tra tìm khắp nơi cũng không thấy hiện tượng nào tương tự.

Đang lúc La Tiểu Lâu lặng lẽ muốn hộc máu, trước mặt bỗng hiện lên một cái màn hình, còn có một thanh âm lạnh lẽo máy móc: “Năng lượng đã đạt đến mức tối thiểu để khởi động máy, muốn khởi động máy hay không?”


La Tiểu Lâu ngây người, cái gì vậy?

Thanh âm kia còn tiếp tục hỏi: “Khởi động máy hay không?”

“Khởi động.” Chẳng lẽ cậu trong lúc vô thức đã đụng phải một cái máy tính mini – không hay, chẳng lẽ cậu thật ra là một máy tính hình người? Kháo, không cần xui xẻo như vậy có được hay không!! Chẳng lẽ nhân sinh tốt đẹp của cậu cũng đều tiêu tan sao….

“Đầu não mở ra, xin chào.”

“Xin chào.” La Tiểu Lâu khô khốc đáp lại, sau đó ôm một tia hi vọng cuối cùng hết nhìn trái rồi lại nhìn phải, quả nhiên âm thanh là phát ra từ thân thể cậu!

Sau đó, thanh âm kia không để ý đến La Tiểu Lâu nữa, âm thanh tít tít phát ra từ ngực cậu, sau đó âm thanh máy móc tiếp tục: “Tự quét, đã khởi động một phần trăm. Quét kí túc chủ thể hiện tại: gen bậc D, thể năng cấp 2, ý thức sơ cấp đã thức tỉnh, kiểm tra xong.”

La Tiểu Lâu thật sự không nhịn được nữa, tuy chuyện ý thức và gì đó cậu nghe không rõ, nhưng kí túc chủ hiện tại rõ ràng là chỉ cậu, “Ngươi ở đâu?” La Tiểu Lâu run rẩy hỏi.

“Gợi ý: trước ngực ngài, không gian nữu.”

La Tiểu Lâu nhẹ nhàng thở ra, tay chân lúng túng mở quần áo, chiếc vòng cổ màu xanh đang phát sáng. La Tiểu Lâu nhất thời nhớ đến cảnh Nguyên Tích từng hoài nghi nhìn nó, xem ra Nguyên Tích không oan uổng nó, thứ này quả nhiên có vấn đề.

Một tảng đá có thể nói, hơn nữa là tổ mẫu của La Tiểu Lâu cho cậu, tuyệt đối là một bảo bối a!

“Ngươi là – máy tính?” La Tiểu Lâu vui rạo rực hỏi.

“Căn cứ phạm vi lý giải của ngài, tôi là trí não nhân tạo, ngài có thể gọi tên của tôi, Alpha – hoặc nhũ danh 125.”

Nhưng một cái trí não nhân tạo lại cần tên rồi nhũ danh nữa để làm gì?

La Tiểu Lâu khóe miệng run rẩy tiếp tục hỏi: “Ngươi có thể làm gì?”


“Hiện giờ, cơ bản là không thể làm bất cứ việc gì, chỉ có thể khởi động máy, hi vọng ngài có thể mau chóng tìm thêm hộp năng lượng, mở thêm công năng của đầu não.”

“Thêm hộp năng lượng, ngươi có biết là ngươi mới dùng mười bốn vạn hay không! Không đúng – tính tính trước kia, ngươi đã dùng hai mươi tám vạn…”

La Tiểu Lâu bắt đầu nổi tật tính toán chi li, tính sổ với 125.

Não bộ nhân tạo trầm mặc, qua thật lâu, lại nói: “Nếu bổ sung năng lượng chậm, không lâu sau đầu não sẽ tự động tắt máy.”

Tuy rằng thật bình tĩnh, nhưng La Tiểu Lâu vẫn nghe ra ngữ khí oán giận của cái máy chết tiệt này, “Được rồi, ta đây hỏi ngươi, làm một cỗ máy kì quặc, sự tồn tại của ngươi có lợi gì cho ta?”

Não bộ nhân tạo rõ ràng tiếp tục trầm mặc.

“Ngươi có không gian không? Có siêu năng lực không?” La Tiểu Lâu đắc ý nói bừa, trách móc cái máy tính đã dùng hết mười bốn vạn này thật có cảm giác thành công.

“Có không gian, có siên năng lực.” Âm thanh của cỗ máy bỗng dưng vang lên.

La Tiểu Lâu cả kinh, cậu thật không ngờ sẽ nhận được câu trả lời như vậy!!xxxxx!! “Vật thì tốt! Ngươi yên tâm, ta sẽ nghĩ cách kiếm hộp năng lượng cho ngươi, dù sao có mấy thứ như tùy thân không gian gì đó thật sự rất oai.”

“Nhưng – nhưng không gian của tôi đã gần đầy, ngài không thể tiếp tục bỏ đồ vật này nọ vào trong đó.” Thanh âm máy móc của 125 tiếp tục, nhưng rõ ràng là đang mang theo cảm giác lo lắng.

“Một mét khơi cũng không có?”

“Không gian sử dụng đã gần đạt đến một trăm phần trăm.”

“….Xin chào, ngươi có thể trở về ngủ, ta sẽ không bỏ một đồng nào ra để kiếm hộp năng lượng.” bị hung hăng đả kích khiến La Tiểu Lâu ỉu xìu nói với 125, tuy chiếc máy tính này có chút đáng thương, nhưng tiểu kim khố của cậu lại càng đáng thương.

“Từ từ!” Não bộ nhân tạo bỗng nhiên nói: “Nếu ngài cần, chỗ tôi có bản vẽ của các thiết kế linh kiện cơ giáp, chính là hộp năng lượng và động cơ. Hơn nữa nếu tất cả các công năng đều được khởi động…”

La Tiểu Lâu 囧,thời buổi này, não bộ nhân tạo đều được nhân tính hóa nhiều như vậy sao, cư nhiên còn biết cò kè mặc cả, dụ dỗ lấy lòng. Bất quá, bản thiết kế linh kiện cơ giáp? Thứ này thật sự khiến người ta phải động tâm, mà hộp năng lượng tựa hồ cũng vô cùng có ích. La Tiểu Lâu bỗng nhiên cười rộ lên, cậu đã nghĩ ra quà sinh nhật để đưa cho Nguyên Tích.

Dù sao cũng dùng hết một hộp năng lượng của Nguyên Tích, nếu chính mình chế tạo cho y một cái….

“Được rồi, ngươi cần bao nhiêu hộp năng lượng mới có thể duy trì trạng thái hoạt động bình thường?” La Tiểu Lâu hỏi.

Nghe được có thể có hộp năng lượng, thanh âm của 125 lại khôi phục xxxxx: “Mỗi tháng cần một hộp năng lượng bậc hai để duy trì hoạt động bình thường của đầu não, nhưng trước đó, cần phải tiến hành chữa trị một lần, đại khái cần năm hộp năng lượng bậc ba.”


La Tiểu Lâu lập tức nói ra suy nghĩ của mình: “Một tháng cần một hộp năng lượng bậc hai? Ngươi cho rằng ngươi là cơ giáp sao?! Năm hộp năng lượng bậc ba….ngươi dứt khoát đi ngủ đi, ta hiện tại là người nghèo.”

“Ngươi – ngươi không phải mới vừa đáp ứng sao?! Làm người thì có quyền nói mà không giữ lời sao?!” Não bộ nhân tạo đáng thương đã từ bỏ tự tôn, chuẩn bị cãi nhau với La Tiểu Lâu.

Nhìn La Tiểu Lâu cường ngạnh không có vẻ gì là muốn thay đổi chủ ý, 125 trầm mặc trong chốc lát, mang theo chút ủ rũ nói: “Ta còn chưa nói với ngươi, ta quả thật là một cỗ cơ giáp, hơn nữa còn là một cơ giáp mà ngươi có thể lái được. Đương nhiên, nếu ngươi thật sự không muốn tiêu tiền mua hộp năng lượng, ta cũng không có cách…”

“Ta đồng ý!” La Tiểu Lâu tuyên thệ cứ như thể người vừa mới tùy tiện đổi ý không phải là cậu, “Nhưng gen của ta là D, ta thật sự có thể lái ngươi?”

“Đương nhiên có thể, tôi cũng không giống như những cơ giáp cậu đã từng thấy. Hơn nữa, tôi cũng biết cậu không có tiền, tôi sẽ cố hết sức để giúp cậu.” Não bộ nhân tạo trung thành ngoan ngoãn nói.

Trong lòng La Tiểu Lâu vô cùng vui mừng, tạm thời cậu không lo phải tiêu tiền cho hộp năng lượng, cầm khối ngọc lên nhìn đi nhìn lại. Đây hình như là thứ tốt duy nhất mà cậu có được kể từ khi đặt chân đến tương lai, những thứ khác đều là khảo nghiệm…

Trong lúc cậu còn đang say sưa, não bộ nhân tạo nói thêm: “La Tiểu Lâu, kết quả rà quét, phía trước hai mét có hai hộp năng lượng bậc ba, đề nghị cho tôi hấp thu.”

La Tiểu Lâu sáng cả mắt, vuốt vuốt tảng đá trong lòng ngực nói: “Chậc, thật sự là bảo bối, công năng không ít. Nhưng mấy cái đó không thể hấp thu, bằng không ta cũng đền không nổi.”

Viên đá màu xanh biếc rõ ràng tối lại, cả viên đá lộ ra một màu sắc ưu thương.

La Tiểu Lâu có chút ngượng ngùng, làm một chủ nhân vô dụng, cậu dường như có chút kém cỏi, từ từ: “Sao ngươi không gọi ta là chủ nhân?”

“Cậu chỉ là kí túc thể tạm thời của tôi mà thôi, trước khi được tôi công nhận, cậu không phải là chủ nhân của tôi.”

La Tiểu Lâu có chút buồn bực, nhưng mặc kệ mình có phải là chủ nhân của cơ giáp này hay không, nó cũng sẽ phải cho cậu lái.

“Hơn nữa, không được nói với bất kì ai về sự tồn tại của tôi, bằng không sẽ mang đến cho cậu họa sát thân.” 125 nói thêm.

“….” Mấy thứ này hình như ngươi không nên đợi ta thề xong rồi mới nói?

“Khi nào thì ta có thể lái ngươi?” Sự vui vẻ trong thanh âm của La Tiểu Lâu cũng không còn nhiều.

“Một hộp năng lượng bậc hai là có thể khởi động đầu não, nếu muốn khởi động cơ giáp, cần một loại hộp năng lượng đặc biệt, tôi sẽ giao bản thiết kế cho cậu, sau khi cậu chế tạo xong, cậu có thể lái tôi. Nhưng xem tình hình hiện tại của cậu thì khả năng thành công khi chế tạo loại hộp năng lượng này chỉ có 0.0001%”

“Được rồi, 125, ngươi thắng, sao ngươi không nói là ta vĩnh viễn cũng không thể lái ngươi đi cho rồi.” La Tiểu Lâu căm giận nói.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận